Sức hút từ Di sản nghệ thuật diễn tấu trống Chhay-Dăm của người Khmer

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nghệ thuật múa trống Chhay-Dăm được coi là một "thỏi nam châm" văn hóa, không chỉ lưu giữ bản sắc dân tộc Khmer mà còn góp phần làm phong phú thêm kho tàng di sản văn hóa Việt Nam.

suc-hut-tu-di-san.jpg
Múa trống Chhay-dăm. (Nguồn: Báo Tây Ninh)

Với tiết tấu trống rộn ràng, động tác mạnh mẽ và ý nghĩa tâm linh sâu sắc, Chhay-Dăm không chỉ là một điệu múa mà còn là cầu nối lịch sử, văn hóa và tinh thần đoàn kết của cộng đồng Khmer.

Nghệ thuật múa trống Chhay-Dăm được coi là một "thỏi nam châm" văn hóa, không chỉ lưu giữ bản sắc dân tộc Khmer mà còn góp phần làm phong phú thêm kho tàng di sản văn hóa Việt Nam.

Từ năm 2014, múa trống Chhay-dăm (xã Trường Tây, thị xã Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh đã được công nhận là Di sản Văn hóa Phi vật thể Quốc gia. Mới đây, nghệ thuật diễn tấu trống Chhay-Dăm của người Khmer ở huyện Tri Tôn và thị xã Tịnh Biên, tỉnh An Giang, cũng được Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ghi danh vào danh mục này.

Hồn cốt của điệu múa trống Chhay-Dăm

Múa trống Chhay-dăm là loại hình nghệ thuật được Phối sư Thái Chia Thanh (người Campuchia) truyền dạy cho bà con dân tộc Khmer tại Việt Nam vào năm 1972.

Múa trống Chhay-Dăm thường xuất hiện trong các dịp lễ hội truyền thống như Tết Chôl Chnăm Thmây, lễ Dolta, Ok Om Bok hay các sự kiện cộng đồng. Điệu múa mang ý nghĩa lịch sử, tái hiện hình ảnh các chiến binh Khmer oai hùng, tôn vinh thần linh và cầu mong mùa màng bội thu. Âm thanh trống sôi động kết hợp với các động tác nhào lộn, xuống tấn, song đấu mang phong cách võ thuật cổ truyền, tạo nên sức hút đặc biệt, khiến người xem không thể rời mắt.

Trống Chhay-Dăm là linh hồn của điệu múa, được chế tác từ thân cau già đục rỗng, bịt da trâu hoặc da trăn ở một mặt, phần đuôi nhỏ hơn gắn với chân đế kim loại. Mỗi tiết mục thường sử dụng 4-6 trống, kết hợp với chiêng (Cuôl), chũm chọe (Chul) và sênh (Krap). Tiết tấu trống thay đổi linh hoạt, từ nhanh đến chậm, được tạo ra bằng tay, cùi chỏ, gót chân, thậm chí đánh vào trống của người khác, mang lại âm thanh mộc mạc nhưng đầy sức sống.

Người múa đeo trống trước bụng, thực hiện các động tác dứt khoát, uyển chuyển, kết hợp nhào lộn và kỹ thuật võ thuật. Điểm đặc biệt là người biểu diễn phải ôm chặt trống để tránh chạm sàn, đảm bảo âm thanh vang dội, không gián đoạn. Múa có thể biểu diễn đơn, đôi hoặc theo nhóm, đòi hỏi sức khỏe, sự dẻo dai và khả năng phối hợp nhịp nhàng giữa tiết tấu và chuyển động cơ thể.

Thanh thiếu niên đồng bào Khmer là tầng lớp kế thừa điệu múa trống Chhay-dăm. (Ảnh: Minh Phú/TTXVN)
Thanh thiếu niên đồng bào Khmer là tầng lớp kế thừa điệu múa trống Chhay-dăm. (Ảnh: Minh Phú/TTXVN)

Trang phục của múa Chhay-Dăm thường là xà-banh, loại vải quấn truyền thống được sử dụng cho cả nam và nữ. Nữ giới kết hợp với Chang Pong, vải quấn che ngực để hở bụng, tạo sự thoải mái khi biểu diễn. Trang phục được quấn khéo léo, chắc chắn, với màu sắc bắt mắt, thể hiện nét văn hóa đặc trưng của người Khmer mà không cần hóa trang khuôn mặt như một số vùng Tây Nam Bộ .

Biểu tượng của sự đoàn kết

Chhay-Dăm không chỉ là một loại hình nghệ thuật mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết và niềm vui. Điệu múa xua tan nỗi buồn, mang lại không khí tưng bừng, thể hiện tinh thần lạc quan và sức mạnh của cộng đồng Khmer. Những câu chuyện về chiến binh, thần linh và ước vọng mùa màng được kể qua từng nhịp trống, từng động tác, tạo nên một bức tranh văn hóa sống động.

Truyền dạy điệu múa trống Chhay-dăm cho thanh thiếu niên. (Ảnh: Minh Phú/TTXVN)
Truyền dạy điệu múa trống Chhay-dăm cho thanh thiếu niên. (Ảnh: Minh Phú/TTXVN)

Tại Tây Ninh, xã Trường Tây là cái nôi của múa trống Chhay-Dăm, nơi các nghệ nhân truyền dạy cho thế hệ trẻ. Các đội múa từ người lớn đến thiếu nhi hoạt động thường xuyên tại nhà văn hóa dân tộc Khmer, giữ gìn ngọn lửa di sản.

Ở An Giang, các lớp học được tổ chức tại chùa Tà Ngáo (Tịnh Biên) và xã Ô Lâm (Tri Tôn), thu hút đông đảo thanh thiếu niên tham gia.

Ngoài ra, Chhay-Dăm được quảng bá qua một số sự kiện lớn, góp phần đưa di sản này đến gần hơn với công chúng và thúc đẩy du lịch văn hóa.

Để tránh nguy cơ mai một loại hình nghệ thuật diễn tấu trống Chhay-Dăm, thời gian qua, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh An Giang đã phối hợp cùng các vị chức sắc uy tín trong đồng bào dân tộc Khemer cùng chính quyền huyện Tri Tôn và thị xã Tịnh Biên tổ chức 2 lớp truyền dạy múa trống Chhay-Dăm cho gần 50 thanh, thiếu niên đồng bào dân tộc Khmer.

Phát biểu tại Lễ công bố Quyết định của Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ghi danh “Nghệ thuật diễn tấu trống Chhay-Dăm của người Khmer” huyện Tri Tôn và thị xã Tịnh Biên, tỉnh An Giang vào danh mục Di sản Văn hóa Phi vật thể Quốc gia tối 27/6, ông Trương Bá Trạng, Phó Giám đốc Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh An Giang cho biết để bảo tồn và phát huy giá trị di sản này, Sở đề nghị Ủy ban Nhân dân thị xã Tịnh Biên và huyện Tri Tôn cùng các phường, xã có loại hình di sản đang tồn tại trên địa bàn có chương trình, kế hoạch quản lý, bảo tồn và phát huy giá trị di sản.

Đồng thời, các địa phương tăng cường các hoạt động trình diễn, giao lưu văn hóa để tạo điều kiện cho các nghệ nhân tham gia thực hành, trình diễn, nâng cao kỹ năng, phát huy tính sáng tạo; đào tạo đội ngũ nghệ nhân kế thừa để tạo thành những đội trống chuyên nghiệp phục vụ cho các chùa vào các dịp lễ, nâng cao đời sống văn hóa tinh thần cho cộng đồng và phum sóc.

Theo Vietnam+

Có thể bạn quan tâm

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

(GLO)- Ông Rmah Aleo (làng Pan, xã Dun, huyện Chư Sê) và ông Ayó (làng Piơm, thị trấn Đak Đoa, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) là những người “giữ lửa” và lan tỏa bản sắc văn hóa dân tộc đến cộng đồng buôn làng.

null