Nhân văn lễ trưởng thành của người Jrai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi thấy vô cùng hạnh phúc và đúng đắn khi quyết định gắn bó đời mình với mảnh đất Krông Pa (tỉnh Gia Lai). Không chỉ là nơi đầy nắng và gió mà Krông Pa còn có nhiều trầm tích văn hóa của người bản địa Jrai, được thể hiện rõ rệt nhất qua các lễ hội.

Trong đó phải kể đến các lễ hội như: cầu mưa, bỏ mả, cúng bến nước, mừng cơm mới… Và tôi đặc biệt ấn tượng với lễ trưởng thành của người Jrai.

1-1911.jpg
Lễ trưởng thành của một thiếu niên Jrai. Ảnh: N.V.D

Lễ trưởng thành được các gia đình tổ chức cho con trai từ tuổi 15 trở lên, khi mà trong nhà đã chuẩn bị tương đối đầy đủ các loại thực phẩm cũng như nghi thức cần thiết.

Để có một lễ trưởng thành đủ đầy các nghi thức, gia chủ phải chuẩn bị trước cả vài tháng, thậm chí cả năm trời.

Trong thời gian ấy, họ phải nuôi bò, nuôi heo cho tốt để có thực phẩm chính trong ngày lễ. Rượu thì ủ rượu gạo, rượu bắp hay rượu mì, tùy thuộc vào điều kiện của từng gia đình. Nhưng điểm chung của những ché rượu ấy là phải do chính tay người phụ nữ trong gia đình ủ, đủ 7 ché.

Men được làm từ rễ cây trong rừng. Do vậy, hương vị rượu thật đặc biệt, không chỉ ngọt nhẹ dễ uống mà còn sóng sánh thơm nồng, khi thưởng thức đượm sâu nhưng không bị đau đầu, mệt mỏi.

Trang phục cho nhân vật chính của buổi lễ cũng được chuẩn bị kỹ càng: áo thổ cẩm được bà hoặc mẹ dệt từng sợi và may thành áo rất tỉ mỉ, kỳ công như gửi gắm cả nỗi lòng của người dệt.

Trong buổi lễ cũng không thể thiếu một chú gà trống tơ lông vàng óng, mào đỏ chót, chân đủ ngón màu vàng tươi, khỏe khoắn, cường tráng như ngầm thể hiện cho tuổi trẻ và sức mạnh của chàng trai đang độ trưởng thành.

Trong quá trình tham dự lễ trưởng thành của người Jrai cùng với gia đình học trò, tôi đã có dịp tìm hiểu kỹ về mục đích, ý nghĩa của buổi lễ. Khi hiểu ra tôi càng cảm thấy thấm thía, yêu hơn con người và mảnh đất nơi đây. Mặc dù cuộc sống của bà con còn nhiều vất vả nhưng đời sống tinh thần lại vô cùng phong phú, sinh động và đặc biệt sâu sắc, nhân văn.

Sau khi các món thức cần thiết đã được chuẩn bị xong, bài trí đâu ra đó thì thầy cúng (không nhất thiết phải là thầy cúng mà có thể là già làng) bắt đầu làm lễ.

Hương được đốt lên, thầy cúng lầm rầm những lời nói nhỏ trước chàng trai đang ngồi nghiêm trang trong trang phục thổ cẩm truyền thống vừa được mẹ mặc lên người. Tôi đặc biệt ấn tượng với không khí trang nghiêm của buổi lễ.

Cuối buổi, khi mọi thủ tục đã hoàn tất thì mọi người cùng thưởng thức các món ăn được gia đình sửa soạn. Tôi được các bậc cao niên trong làng giải nghĩa lại nội dung của lời khấn mà tôi nghe câu được câu chăng ấy.

Đó là mọi người trong gia đình, trong cộng đồng cư dân mong cho chàng trai-nhân vật chính trong lễ trưởng thành có được sức khỏe cường tráng, mạnh mẽ như bước chân của những chú voi rừng, chú gà rừng, như chàng Đăm Săn của miền sử thi; suy nghĩ thì chín chắn, trưởng thành hơn, có thể làm chỗ dựa cho mọi người, đặc biệt là cho gia đình nhỏ của mình; sự học sẽ được hanh thông, thuận lợi, đỗ đạt và công việc tốt đẹp về sau.

Mỗi lần được dự lễ trưởng thành của học trò là mỗi lần lòng tôi dâng lên nhiều nghĩ suy, cảm xúc. Thiết nghĩ, những nghi lễ như thế cần được lưu giữ và nhân rộng trong cộng đồng cư dân để giữ gìn bản sắc và giáo dục các thế hệ trẻ sống phải có niềm tin, là điểm tựa vững chắc cho gia đình, cho cộng đồng.

Có thể bạn quan tâm

Theo dấu sử thi

Theo dấu sử thi

Tôi về xã Ea Tul (huyện Cư M’gar, Đắk Lắk) vào một dịp ngành văn hóa Đắk Lắk phối hợp với chính quyền địa phương tổ chức lớp truyền dạy hát kể sử thi (khan) cho lớp trẻ.

Giữ lửa văn hóa Cơ Tu

Giữ lửa văn hóa Cơ Tu

Cơm rừng, rượu trời, nói lý hay múa tung tung da dá,...là nét đặc sắc trong văn hóa người đồng bào Cơ Tu, đã và đang được TP Đà Nẵng cố gắng bảo tồn.

Từ trái sang: 4 chị em người Bahnar Đinh Thị Hiền, Đinh Thị Hồng, Đinh Thị Hà, Đinh Thị Hương. Ảnh: M.C

Bốn chị em người Bahnar tâm huyết với văn hóa truyền thống

(GLO)- Cả 4 chị em gái trong một gia đình người Bahnar ở làng Kgiang (xã Kông Lơng Khơng, huyện Kbang, tỉnh Gia Lai) đều là thành viên nòng cốt của đội cồng chiêng nữ và câu lạc bộ dệt thổ cẩm của làng. Họ vừa là hạt nhân, vừa là chất xúc tác giúp cộng đồng giữ gìn và phát triển các giá trị văn hóa.

Tác giả bên khối đá có nguồn gốc từ phế tích Chăm An Phú tại nhà thờ Phú Thọ. Ảnh: X.H

Phế tích Chăm ở An Phú: Bí ẩn vẫn còn nằm trong lòng đất

(GLO)- Phế tích Chăm ở xã An Phú (TP. Pleiku) được Trung tâm Khảo cổ học (Viện Khoa học xã hội vùng Nam Bộ) phối hợp với Bảo tàng tỉnh khai quật khảo cổ học vào năm 2023 và năm 2024. Kết quả khai quật đã phác thảo diện mạo của một đền tháp Chăm cổ, nhưng vẫn còn nhiều bí ẩn chờ được khám phá.

Những người giữ hồn dân ca Jrai

Những người giữ hồn dân ca Jrai

(GLO)- Nhằm bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa của dân tộc Jrai, nhiều nghệ nhân ở xã Ia Rbol (thị xã Ayun Pa, tỉnh Gia Lai) từng ngày âm thầm lưu giữ những làn điệu dân ca như một cách thể hiện tình yêu với cội nguồn.

Lưu giữ “men say” của đại ngàn

Lưu giữ “men say” của đại ngàn

(GLO)- Hiện nay, nhiều gia đình người dân tộc thiểu số ở Gia Lai vẫn giữ nghề ủ rượu cần truyền thống từ men lá tự nhiên. Theo thời gian, họ đã cùng nhau lưu giữ “men say” của đại ngàn, giúp cho thức uống mang đậm dấu ấn văn hóa của cộng đồng các dân tộc ở Tây Nguyên được chắp cánh bay xa.

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

(GLO)- Đây là số cuối cùng của chuyên mục “Gương mặt thơ” trên báo Gia Lai Cuối tuần do tôi phụ trách.Chuyên mục đã đi được hơn 2 năm (từ tháng 10-2022), tới nay đã giới thiệu tác phẩm của hơn 100 nhà thơ nổi tiếng trên thi đàn cả nước.

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

(GLO)- Rời quê vào thôn Đà Bắc (xã Ia Lâu, huyện Chư Prông) lập nghiệp đã hơn 30 năm, nhưng cộng đồng người Mường vẫn luôn duy trì và nỗ lực bảo tồn văn hóa cồng chiêng của dân tộc. Với họ, “giữ lửa” cồng chiêng chính là cách làm thiết thực nhất tạo sự gắn kết bền chặt với quê hương, nguồn cội.