Người “giữ hồn” hương rượu cần truyền thống

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Với người Jrai, rượu cần không chỉ là thức uống truyền thống mà còn là một nét văn hoá không thể thiếu trong đời sống. Rượu cần là lễ vật dâng lên các Yàng (thần linh) và là cầu nối thắt chặt tình cảm cộng đồng. Giống như tiếng cồng chiêng bên nhà sàn, rượu cần là biểu tượng của sự mến khách, tình đoàn kết và lòng tự hào của người Jrai nơi vùng đất Tây Nguyên đầy nắng gió.

Theo chân Chủ tịch Hội Nông dân xã Ia Băng, chúng tôi tìm đến nhà già HLok, người được xem là có bí quyết ủ rượu cần ngon nhất làng. Thấy khách đến thăm, bà HLok vui mừng giới thiệu những ghè rượu cần mới ủ được 2 tuần. Bà kể: Từ năm 14 tuổi, bà đã theo mẹ vào rừng hái những nguyên liệu làm men rượu cần. Lớn lên, bà học cách ủ rượu từ mẹ và dần thuần thục từng công đoạn. Đến giờ, bà đã có hơn 50 năm kinh nghiệm làm men, ủ rượu. Khi lập gia đình, bà và ông Lấp (chồng bà) vẫn miệt mài với công việc làm men, ủ rượu cần truyền thống.

Sau khi có đủ nguyên liệu, bà HLok sẽ rửa sạch và để ráo nước. Vỏ cây hyam được vò kỹ rồi ngâm với nước lọc. Lúc này, nước sẽ chuyển sang màu đỏ nâu đặc trưng của vỏ cây, tỏa ra hương thơm ngát. Tiếp theo, bà HLok băm nhỏ củ riềng và trộn đều với gạo nếp. Theo bà, để men có độ bám dính tốt và dễ hòa quyện giữa các nguyên liệu, cách tốt nhất là giã bằng tay. Vì thế, dù tuổi đã cao, song bà và chồng vẫn chăm chỉ giã nguyên liệu bằng tay để giữ được hương vị truyền thống. Sau khi gạo nếp và củ riềng đã mịn thành bột, bà HLok lấy hỗn hợp này trộn với nước vỏ cây hyam rồi vo thành những bánh men nhỏ hơn lòng bàn tay. Sau đó, bà rắc thêm một ít trấu lên bề mặt bánh men. Bánh men này sẽ được ủ cùng trấu trong 3 ngày, rồi đem phơi khô từ 5-10 ngày là có thể sử dụng.

"Không phải vỏ cây hyam nào cũng làm men ngon được, người làm phải có kinh nghiệm thì mới chọn được vỏ cây đẹp, thơm"-bà HLok cho biết thêm. Khi đã có men, công đoạn tiếp theo là ủ rượu cần. Nguyên liệu làm rượu cần gồm: gạo, bắp hoặc củ mì... Rượu cần ủ từ các nguyên liệu này mới đậm vị. Người biết ủ rượu cần thì nhiều, song để rượu có đủ vị ngọt, đắng, chua, cay thì đòi hỏi người ủ rượu phải khéo léo, tỉ mỉ và hiểu rõ từng công đoạn.

Trước đây, bà HLok và chồng chỉ làm rượu để thưởng thức trong gia đình, mời khách quý hoặc mang đi chung vui khi trong làng có tiệc tùng. "Người Jrai có truyền thống rất hay, cứ nhà nào có tiệc mừng hay chuyện buồn là mỗi nhà lại gùi một ghè rượu đến để bày tỏ tình cảm. Cả làng cùng quây quần bên ghè rượu cần và thưởng thức rượu của nhau. Đây cũng là dịp để người dân "so tài" và học hỏi nhau cách ủ rượu"-bà HLok tươi cười nói.

Cũng nhờ có tay nghề cao, rượu cần do bà ủ được nhiều người trong làng tìm mua. Đến nay, mỗi tháng bà bán được từ 10-20 ghè rượu. Vào dịp Tết Nguyên Đán, bà bán hơn 30 ghè. Không chỉ trong làng, việc bà làm men giỏi và nấu rượu ngon đã được truyền tai nhau rồi trở nên nổi tiếng. Nhiều khách từ huyện Chư Sê, Chư Prông, TP. Pleiku cũng đến nhà bà để mua rượu. "Mỗi ghè tôi bán với giá 350 ngàn đồng. Nếu khách trả lại ghè thì giá còn 250 ngàn đồng. Nhờ đó, hai vợ chồng cũng kiếm được khoảng 4 triệu đồng mỗi tháng. Trừ chi phí mua nguyên liệu, cũng chẳng còn bao nhiêu, nhưng đủ để trang trải cho cuộc sống"- bà HLok nói

Trao đổi với phóng viên, ông Đinh Lek-Chủ tịch Hội Nông dân xã Ia Băng-cho biết: "Vợ chồng bà Hlok là hai người già hiếm hoi của làng còn gìn giữ văn hóa làm rượu cần của người Jrai. Hai ông bà không chỉ lao động chăm chỉ mà còn kiên trì lên rừng hái những nguyên liệu tự nhiên để làm men. Rượu do vợ chồng bà ủ rất ngon, được nhiều người khen và tìm đến mua".

img-1252.jpg
Già HLok nói về cách ủ rượu cần truyền thống của mình. Ảnh: L.H

Cũng theo ông Lek, thời gian tới, thôn Bông Lar sẽ ra mắt Hội "Sản xuất và chế biến rượu ghè thôn Bông Lar". Hội này có 17 thành viên, trong đó ông Lấp (chồng bà HLok) là tổ trưởng, bà HLok là thành viên. Hội được thành lập nhằm giữ gìn nét văn hóa truyền thống về ủ rượu cần của người Jrai. Đồng thời, góp phần quảng bá sản phẩm rượu ghè thôn Bông Lar đến với khách hàng gần xa.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Giữ “hồn trà” trong từng dáng ấm

Giữ “hồn trà” trong từng dáng ấm

(GLO)- Không ít người vừa mê trà vừa có thú sưu tầm ấm. Với họ, chiếc ấm không chỉ để pha trà mà còn là bạn tri âm, lặng lẽ đồng hành trong từng cuộc trà. Họ “dưỡng ấm” như nâng niu một thú chơi đầy tinh tế.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Từ trong câu ca nghĩa tình

Từ trong câu ca nghĩa tình

(GLO)- Trước việc Bình Định-Gia Lai chuẩn bị về một nhà, chuẩn bị một hành trình mới của đất nước, địa phương và cá nhân, người viết chợt nhớ… chuyện xưa, “cố tình” tìm mối liên hệ với những điều nhỏ nhặt.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Nẻo về tháng Tư

Nẻo về tháng Tư

(GLO)- Bước chân trên dải biên cương một ngày tháng Tư nắng đượm, tôi thốt nhiên nhớ tới mấy câu thơ của Nguyễn Bình Phương: “Những cột mốc vùng biên bóng trải xiêu xiêu/Dãy núi oằn lên từng nhịp thở”.

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Xe Thư viện lưu động phục vụ gần 800 học sinh tại Kông Chro

Xe Thư viện lưu động phục vụ gần 800 học sinh tại Kông Chro

(GLO)- Trong 2 ngày (24 và 25-4), Thư viện tỉnh Gia Lai phối hợp với Thư viện huyện Kông Chro tổ chức hoạt động ngoại khóa hưởng ứng Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam (21-4), nhằm lan tỏa văn hóa đọc trong cộng đồng, khơi dậy niềm yêu sách trong giới trẻ, góp phần xây dựng xã hội học tập.

Di sản Hán Nôm: Khai mở lịch sử văn hóa Gia Lai

Di sản Hán Nôm khai mở lịch sử văn hóa Gia Lai

(GLO)- Có những trầm tích văn hóa nằm im lìm trong những đạo sắc phong cũ kỹ, tờ khế ước ruộng đất phủ bụi thời gian hay văn tế cổ xưa xướng lên nơi đình làng. Tại Gia Lai, kho báu di sản Hán Nôm ấy đang dần được đánh thức, góp phần khai mở lịch sử văn hóa của vùng đất cao nguyên.