Người đánh thức hồn chiêng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mới bước sang tuổi 33 nhưng anh Đinh Grinh (làng Klah, xã Kon Chiêng, huyện Mang Yang, Gia Lai) đã có thâm niên gần 12 năm làm nghề chỉnh chiêng. Dưới đôi bàn tay tài hoa của anh, nhiều bộ cồng chiêng đã được đánh thức, “nắn giọng” trở lại những thanh âm chuẩn ban đầu. Giờ đây, tài năng của anh Grinh đã bay xa đến các huyện, tỉnh lân cận.
Duyên nghề
Ngôi nhà rông của làng Klah nằm sát tỉnh lộ 666 đã nhuốm màu thời gian. Trong một góc nhỏ, anh Grinh mồ hôi đầm đìa, cặm cụi chỉnh sửa bộ chiêng lạc nhịp của làng Rah, xã Đak Trôi, huyện Mang Yang. Khi nhắc đến cồng chiêng, anh bảo: “Những người con Bahnar từ khi lọt lòng mẹ đã được sống trong âm vang của tiếng cồng, tiếng chiêng nên thứ âm thanh đầy mê hoặc ấy đã thấm vào máu thịt. Grinh cũng không phải là ngoại lệ. Có khác chăng là từ năm lên 10 tuổi, Grinh đã bộc lộ năng khiếu khi thuộc rất nhiều bài chiêng và thường theo cha diễn tấu trong các lễ hội làng”.
Kể từ khi đam mê tiếng cồng, tiếng chiêng, Grinh không nhớ đã bao nhiêu lần chứng kiến những bộ chiêng do đánh quá nhiều sau mùa lễ hội hoặc để lâu ngày không sử dụng bị lạc mất âm. Thế nhưng, hồi đó, cả làng không một ai biết chỉnh chiêng. Ngay như cha Grinh là ông Đinh Mâp (nay trú tại làng Hek, xã Chư A Thai, huyện Phú Thiện), người diễn tấu cồng chiêng thuộc diện giỏi nhất làng, trong nhà còn lưu giữ 3 bộ chiêng nhưng việc chỉnh chiêng thì ông lại không rành. Vậy nên, mỗi lần chứng kiến cảnh dân làng phải góp tiền, góp gạo để mời nghệ nhân từ vùng khác đến chỉnh chiêng, Grinh lại quyết tâm phải học bằng được nghề này. 
 Anh Grinh đang chỉnh chiêng ở nhà rông làng Klah (xã Kon Chiêng). Ảnh: L.A
Anh Grinh đang chỉnh chiêng ở nhà rông làng Klah (xã Kon Chiêng). Ảnh: L.A
Có năng khiếu về âm nhạc, năm 2004, Grinh là người duy nhất của xã được cử đi học khóa đào tạo ngắn hạn về đàn organ tại Nhà Thiếu nhi tỉnh. Sau khi hoàn thành khóa học, khả năng thẩm âm của Grinh ngày càng được hoàn thiện hơn. Từ đó, ước muốn trở thành một nghệ nhân chỉnh chiêng lại thôi thúc anh hơn bao giờ hết. Năm 2005, anh quyết định xa gia đình đi học nghề chỉnh chiêng tại nhà nghệ nhân Nay Tri ở huyện Ia Pa. 3 năm sau, Grinh đã có thể tự mình chỉnh những bộ chiêng lạc điệu. “Người chỉnh chiêng không chỉ biết diễn tấu cồng chiêng của dân tộc mình mà còn phải hiểu được “hồn chiêng”. Đặc biệt, phải có niềm đam mê và khả năng thẩm âm tinh tế, cùng với sự khéo léo của đôi tay mới có thể gọi đúng “hồn chiêng” trở về”-anh chia sẻ.
Sống với đam mê

Ông Cao Thế Hoàn-cán bộ Văn hóa xã Kon Chiêng: “Với cộng đồng người Bahnar xã Kon Chiêng, người chỉnh chiêng có vị trí rất quan trọng trong đời sống. Hiện xã chỉ có mình anh Đinh Grinh là nghệ nhân chỉnh chiêng. Do đó, với người dân Kon Chiêng, Grinh là “báu vật nhân văn sống”.

Gần 12 năm theo nghề chỉnh chiêng, danh tiếng về tài nghệ của Grinh đã bay xa đến tận các huyện, tỉnh lân cận. Grinh không thể nào nhớ hết mình đã chỉnh bao nhiêu bộ cồng chiêng. Khi cần thì dân làng ở các huyện như: Đak Đoa, Kông Chro, Chư Sê, Đak Pơ hay xa hơn như huyện Sa Thầy (tỉnh Kon Tum) cũng vẫn thường nhờ anh đến giúp lấy lại thanh âm cho những bộ cồng chiêng. Mỗi lần như thế, dù xa hay gần, anh Grinh cũng chưa từ chối ai bao giờ. Anh bày tỏ: “Mỗi năm bình quân mình chỉnh được 40-50 bộ chiêng, có những chuyến đi phải mất cả tuần mới chỉnh xong vì số lượng nhiều. Mỗi lần chỉnh xong, mình chỉ lấy vài trăm ngàn đồng gọi là tiền lộ phí, bởi được sống và làm công việc mà mình đam mê đã là hạnh phúc rồi”.
Cũng bởi trót đam mê với cồng chiêng nên nhiều khi Grinh như một người “gàn dở” trong mắt người thân. Chỉ cần nghe điện thoại có người gọi đi chỉnh chiêng thì dù có đang bận công to, việc lớn gì chăng nữa, Grinh cũng gác cả lại. Anh còn bỏ thời gian lang thang ở khắp các vựa phế liệu, cứ nghe ai nói có chiêng bán là xách túi đi, mua những chiếc chiêng hỏng, chiêng rách về cất gọn trong nhà. Sau đó, anh lại thức thâu đêm cần mẫn sửa, chỉnh âm, cái nào không sửa được thì cắt nhỏ, đục, gò thành những chiếc chiêng con. Làm xong, anh không bán mà cất lại đó, chủ yếu để tặng các làng còn thiếu chiêng con. Không chỉ vậy, anh còn dày công mày mò, nghiên cứu, sáng tạo những đường khóa âm; khi thành công lại đem áp dụng chỉnh cho những bộ chiêng mà mình chỉnh sửa. Bởi theo anh Grinh, trong men say của rượu cần mùa lễ hội, người diễn tấu có thể đánh mạnh làm “hồn chiêng” lạc mất. Tuy nhiên, khi có những đường khóa âm thì dù có đánh mạnh thế nào, âm thanh của cồng chiêng vẫn giữ được vẹn toàn.
 LÊ ANH

Có thể bạn quan tâm

Lễ báo hiếu: Thơm thảo tấm lòng con cái

Lễ báo hiếu, thơm thảo tấm lòng con cái

(GLO)- Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, người Bahnar luôn nhắc nhau: “Phải kính trọng cha mẹ như mặt trăng, kính trọng ông bà như mặt trời”. Khi đã trưởng thành, con cái đều nghĩ đến việc tổ chức lễ báo hiếu cha mẹ (teh nhung ăn kră).

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

(GLO)- UBND tỉnh Gia Lai ban hành QĐ số 60/2024/QĐ-UBND quy định chi tiết tiêu chuẩn xét tặng danh hiệu “Gia đình văn hóa”, “Thôn, tổ dân phố văn hóa”, “Xã, phường, thị trấn tiêu biểu” để hướng dẫn thực hiện, bảo đảm phù hợp với đặc thù văn hóa và tình hình kinh tế-xã hội của địa phương.

Hội đồng Di sản văn hóa Quốc gia vừa họp, bỏ phiếu thống nhất đề xuất Thủ tướng Chính phủ công nhận Quần thể di tích Tây Sơn Thượng đạo là di tích quốc gia đặc biệt. Ảnh: Ngọc Minh

Chuyện làm hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo

(GLO)- Cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, những người làm công tác di sản văn hóa (như cách gọi ngày nay) của tỉnh Gia Lai-Kon Tum bắt tay vào việc thu thập thông tin để làm hồ sơ di tích đề nghị xếp hạng, trong đó có hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo.

Chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh)

Vọng tiếng chuông ngân

(GLO)- Trên địa bàn tỉnh Gia Lai có nhiều ngôi chùa bắt đầu bằng chữ Bửu như chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh), Bửu Thắng, Bửu Nghiêm, Bửu Hải (TP. Pleiku). Riêng cái tên Bửu Tịnh được đặt cho 2 ngôi chùa, 1 ở Ayun Pa, 1 ở Krông Pa. Nhà tôi ở gần chùa Bửu Tịnh (xã Phú Cần, huyện Krông Pa).

Nét đẹp tặng chữ đầu xuân

Nét đẹp tặng chữ đầu xuân

(GLO)- Mỗi dịp Tết đến Xuân về, người dân Việt lại náo nức với những phong tục truyền thống mang đậm bản sắc dân tộc. Trong đó, nét đẹp tặng chữ đầu xuân đã trở thành một truyền thống hiếu học của dân tộc và mang ý nghĩa cầu chúc may mắn, tài lộc, hạnh phúc cho năm mới.

Một dòng huyền tích

Một dòng huyền tích

Mỗi lần đi qua cầu Đuống, tôi bất giác nhìn về phía hạ lưu, trong đầu ngân lên mấy câu thơ của Hoàng Cầm “Sông Đuống trôi đi một dòng lấp lánh, nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ”.

Theo dấu sử thi

Theo dấu sử thi

Tôi về xã Ea Tul (huyện Cư M’gar, Đắk Lắk) vào một dịp ngành văn hóa Đắk Lắk phối hợp với chính quyền địa phương tổ chức lớp truyền dạy hát kể sử thi (khan) cho lớp trẻ.