Mùa về trên lưng áo mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Từ khi còn nhỏ, tôi đã có thói quen dậy sớm. Mỗi khi tiếng mấy con gà ở chái bếp cất lên, tiếng đòn gánh dựng ở góc nhà sơ ý va vào liếp cửa, tôi lại nghe tiếng ho cố nén của mẹ. Lại thấy thương mẹ nhiều hơn.

Nhà tôi gốc gác nông thôn. Mẹ thường thức khuya dậy sớm, chăm vườn cà liếp cải, nuôi đàn heo, đàn gà. Tôi lớn lên cùng những nhọc nhằn của mẹ. Sáng nào cũng vậy, việc đầu tiên sau khi mẹ trở dậy thường là đun nước, rồi nhẹ nhàng ra vườn cắt rau chuẩn bị phiên chợ sớm. Rau mẹ trồng nhiều loại, theo mùa, nào là mồng tơi, rau cải, diếp cá, mã đề, rau má…

Tôi thức giấc khi quờ tay thấy lạnh, dù mẹ đã nhẹ nhàng đắp thêm chăn. Lâu rồi thành quen, tầm giờ ấy, hễ mẹ dậy là tôi cũng thao thức. Có hôm còn chồm hổm ngồi bên bếp lửa, đẩy từng que củi cho ấm nước mau sôi hoặc theo sau chân mẹ gom từng bó rau vừa cắt. Những bó rau xanh non từ công sức chăm bón, vun trồng của mẹ.

Sau này lớn lên, vẫn tầm ấy là tôi thức dậy. Dậy để trằn trọc, để hoài niệm, để nhớ về những gì yêu thương còn hằn sâu trong ký ức… Ấy là hình bóng mẹ lúi húi bên vạt cải sau vườn từ khi trời còn mờ đất. Ấy là cái bắp chân mẹ dấp dính lá úa đẫm sương mai, thoăn thoắt băng qua đường tắt ra bến đò cho gần. Ấy là những giọt mồ hôi lăn dài trên trán mà nụ cười của mẹ rạng rỡ lúc về nhà. Cả cánh đồng đầy sương phía bãi bồi, mẹ cặm cụi nhổ từng bụi cỏ. Sương dần tan, mặt trời mới lên hết con sào, cũng là lúc công việc tạm xong, mẹ lại tất tả về lo việc nhà.

mua-ve-tren-lung-ao-me.jpg
Minh họa: HUYỀN TRANG

Nhớ về mẹ, về mùa là nhớ vị mặn mòi của mồ hôi bết dính trên lưng áo mẹ. Từ nhỏ, tôi đã quen mùi vị ấy. Từ đồng xa về hay từ chợ trưa lỡ chuyến đò ngang, áo mẹ thay ra trở thành chiếc gối hay thay chăn đắp hờ cho giấc ngủ ban trưa yên bình.

Tôi đã ôm chiếc áo đầy mồ hôi ấy khóc ròng mỗi lần mẹ đi làm về muộn. Tôi đã lấy tấm áo che đầu khi mải mê chơi đùa, trốn trận đòn của cha phải chạy tắt ra đồng, nơi mẹ đang cặm cụi làm việc.

Chiếc áo của mẹ lưu lại qua bao mùa vụ. Để lắng dịu lòng tôi khi chạm vào cùng biết bao trân quý, yêu thương… Tôi làm sao quên được mùa gặt xôn xao đường thôn ngõ xóm, rơm rạ theo chân trâu về tận sân nhà. Mẹ đứng trước ngõ ngóng gió để rê từng mẻ thóc. Tà áo phất phơ, gợi niềm thương nhớ gần gũi. Đêm nằm nghe vị xon xót nhưng mà sao thân thiết vô cùng…

Tôi làm sao không nhớ đến những mùa đông buốt lòng từng đợt gió khuya. Chiếc áo mẹ vá chằng, vá đụp đem ra trưng dụng, đắp cho con qua kỳ gió lạnh… Sau này, đắp chăn bông, gối thêu thơm mùi vải vẫn còn thèm, còn nhớ tấm áo vá mẹ cất ở đáy rương.

Tôi gọi mùa về trên lưng áo mẹ. Bởi gắn với mùa là hình ảnh mẹ tảo tần sớm hôm. Khi vạt cải triền sông trổ ngồng, mẹ chắt chiu từng thạp dưa kho cùng cá đồng. Thửa ruộng bắp trải dài ngút mắt, mẹ tiện tặn cùng vụ gặt dành hạt để mùa sau. Khóm chuối vườn sau xao xác trước cơn bão lùa, vẫn được vun trồng…

Mẹ đã gom góp yêu thương, sảy sàng bao niềm hy vọng để tận hiến sức mình cho vụ mùa tốt tươi. Còn tôi đã lớn lên trong tình yêu thương và qua từng nỗi nhọc nhằn đời mẹ để thấy yêu hơn cuộc đời.

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa: Minh Lê

Mây giăng mắt núi

(GLO)- Qua ngày lập đông, còn bao nhiêu heo may gió cũng mang về theo mùa hun hút. Trên đầu dốc, cây bằng lăng núi lá đã chuyển thành màu đỏ sậm như những nốt son ấm áp giữa bao la xanh. Và mây ở đây, bốn mùa cứ lờn vờn khắp các triền đồi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vườn bắp của ba

(GLO)- Nhiều năm ở phố nhưng tôi đã quen với đất đồng, quen với sự bình yên làng mạc. Bởi vậy, hễ có dịp là tôi tranh thủ về quê, chẳng nhất thiết là phải cuối tuần.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bài học đầu tiên

(GLO)- Buổi sáng hôm ấy, mẹ nắm tay đưa tôi đến trường lần đầu tiên. Ngôi trường làng nhỏ bé, nằm giữa những tán cây xanh rợp bóng mát. Không gian thoang thoảng mùi thơm của những đóa hoa bên đường.

Vũ khúc cao nguyên

Vũ khúc cao nguyên

(GLO)- Tháng 11, dã quỳ xúng xính váy hoa bung xòe nơi cao nguyên đất đỏ. Dã quỳ như cô gái nhỏ vẫn chung tình thao thiết với cái hẹn nắng lộng, trời xanh.

Dặm dài năm tháng

Dặm dài năm tháng

(GLO)- Tôi ngang qua trường cũ trong một ngày vòm trời xám đục trong bàng bạc hơi sương. Cảnh vật đã không còn như xưa nữa. Chỉ có cây bàng nơi góc sân trường run run giơ những chiếc lá ối đỏ phơ phất vẫy trong gió lạnh.

Mùa nấm mối

Mùa nấm mối

(GLO)- Đã 3 mùa mưa qua, khu vườn nhà tôi đều xuất hiện nấm mối. Những búp nấm nhú lên mặt lá ủ sau một thời gian dài ủ meo mầm, khi gặp cơn mưa đầu mùa rồi nắng lên vài hôm, có cơn mưa tiếp theo là những tai nấm mối thân trắng, núm đầu dù màu xám đội lên từng khóm.

Dã quỳ trong sương đêm

Dã quỳ trong sương đêm

(GLO)- Dã quỳ là biểu tượng của sức sống mãnh liệt, kiêu hãnh. Khi gợi nhắc sắc hoa màu nhớ, người ta thường nghĩ đến màu vàng rực rỡ trong nắng ban mai, trong buổi bình minh hé giấc hay rực ấm lúc chiều tà.

Thương hoài bếp lửa

Thương hoài bếp lửa

(GLO)- Ở quê, mẹ tôi vẫn dùng bếp củi. Mỗi lần về quê, tôi rất thích ngồi bên bếp lửa ấy, thi thoảng lại dụi đầu vào vai mẹ. Ngọn lửa tí tách reo vui gọi về trong tôi biết bao kỷ niệm ấu thơ.

Thân Thương loài hoa của núi - Dã quỳ

Thân thương loài hoa của núi

(GLO)- Khi những cơn mưa cuối mùa khép lại báo hiệu mùa khô Tây Nguyên đã đến, những dải hoa dã quỳ (còn có tên cúc quỳ, sơn quỳ, quỳ dại,…) bắt đầu vươn mình khoe sắc. Những đóa hoa dã quỳ nhỏ bé, tràn đầy năng lượng và sức sống, tạo nên những dải sóng đồi vàng rực, mê hoặc lòng người.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nhớ mùa cà phê

(GLO)- Lâu lắm rồi, tôi mới có 1 ngày nghỉ rớt vào giữa tuần. Vui vẻ tận hưởng ngày nghỉ đột xuất cũng là một cách để hưởng thụ cuộc sống. Tôi lấy điện thoại ra gọi bạn. Sau một hồi chuông dài, tôi nghe tiếng bạn giữa vô số thanh âm ồn ào. Bạn nói đang bận hái cà phê.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vườn quê giữa phố

(GLO)- Chẳng biết chủ vườn là ai nhưng tự nhiên lại thấy mến khi họ đã mang chút hương đồng gió nội vào chốn phố xá chật chội. Vườn có rau cải ngồng, diếp cá, rau lang, chuối xanh... Bao nhiêu món rau quê cứ thế bày biện.

Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Khúc ca trên đồi

(GLO)- Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.