Mót cà mà mua áo mới

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- “Mẹ, thứ bảy nhà mình hái cà phê vườn nào, đồi Dâu hay đồi Pháo để con nhắn bạn Na đi nhặt”.

Na là con gái của chị Bảy, học cùng lớp với con gái tôi. Mẹ đi làm thuê, Na buổi sáng đi học, buổi chiều xin vào các vườn cà phê đã thu hoạch để mót những quả còn sót lại. Các bạn trong lớp thông tin những vườn cà nhà vừa thu hoạch xong để Na mau chân đến mót.

thu-hoach-ca-phe-610x346dd.jpg
Mùa thu hoạch cà phê cũng là lúc báo hiệu cho mọi người biết Tết đang đến rất gần, mùa xuân đang cận kề ngoài ô cửa. Ảnh minh họa/Ảnh nguồn internet

Câu hỏi của con gái làm tôi nhớ lại những ngày đã qua của gia đình mình, cách nay chừng 30 năm. Ngày ấy, đến mùa thu hoạch cà phê là nhà tôi rậm rịch cả đêm. Người lớn vội vàng lo chuyện thu hoạch của người lớn, còn mấy chị em tôi trứng gà trứng ngỗng thì tranh cãi ỏm tỏi để phân chia thời gian, công việc và cả “địa bàn” mót cà. Cuối tuần được nghỉ học, tha hồ từ sáng sớm đến tối mịt đi mót cà mà không phải mắt trước mắt sau lo chạy về kẻo trễ học.

Chúng tôi đứa nào cũng ham mót cà phê. Đơn giản chỉ vì tiền mót cà bán được, mẹ cha cho làm của riêng, được tự do mua sắm theo ý thích của mình. Chị Hai mải mê làm đẹp thích mua kẹp cài, cậu út mơ làm họa sĩ có bao nhiêu tiền chỉ để mua bút chì màu, còn tôi nhặt mót từng hạt cà cũng chỉ mong có tiền mua chiếc áo khoác có mũ trùm đầu phía sau.

Đó chưa phải là đỉnh điểm của những cuộc tranh cãi ồn ào vì cái nơi mà bất cứ đứa trẻ nào trong khu tập thể cũng muốn đến để mót là vườn cà phê nhà ông Hùng. Cũng bởi, nhà ông có một vườn cà phê quả trĩu cành. Một mình ông hái không kịp nên chín rụng nhiều. Mấy con chồn cũng khôn ăn, chọn những trái chín mọng ăn xong rải đầy xung quanh, thỉnh thoảng lại gặp được những ụ cà phê như thể ai hái rồi đổ ra đấy cho bọn trẻ nhìn thấy, chỉ việc hốt lấy hốt để mang về.

Vậy nên, một buổi mót cà vườn ông Hùng bằng cả tuần đi mót vườn cà nhà khác. Vườn cà nhà ông vừa lấp ló sắc đỏ, lũ trẻ trong khu tập thể đã nghĩ trăm phương ngàn kế để được vào vườn.

Trong khi lũ trẻ khu tập thể đứa canh me, đứa mắt trước mắt sau vạch hàng rào tìm cách chui vào thì chị em chúng tôi chỉ dám đứng chờ cho đến khi ông xuất hiện thì lí nha lí nhí xin vào. Rồi lần nào cũng vậy, khi đến chỗ chúng tôi mót cà, ông cũng rầm rì hỏi chuyện ở trường lớp và khuyên chúng tôi chăm chỉ học hành, chịu khó đọc sách để có nhiều kiến thức, sau này không phải mót cà nữa.

Sau này, cha tôi cho biết: Vườn cà phê của ông Hùng chẳng phải thần kỳ gì mà khi quả rụng xuống lại lăn vào gom dồn thành đống.

Là chính ông Hùng đã hái cà rồi rải gốc cây, ngay cái nơi lũ trẻ chúng tôi dễ dàng nhìn thấy nhất để rồi đứa nào cũng vỡ òa niềm vui, hôm nay mình mót được nhiều. “Sao ông Hùng lại rắc rối vậy làm chi? Thì cứ đưa luôn cho tụi con có phải hơn không?”. Tôi cắc cớ hỏi cha. Cha hỏi ngược lại tôi: Người ta cho và tự tay mình làm ra, cái nào khiến con vui vẻ tự hào hơn? Tay mình làm ra là phải hơn rồi, còn nhận của ai bất cứ thứ gì dù là nhỏ nhất vẫn canh cánh trong lòng mắc nợ mang ơn.

Mùa thu hoạch cà phê cũng là lúc báo hiệu cho mọi người biết Tết đang đến rất gần, mùa xuân đang cận kề ngoài ô cửa. Mọi thứ như đang chạy đua cùng thời gian và dù vội vàng thế nào gia đình tôi cũng học ông Hùng, chừa vài ba cây hái còn sót quả nhiều, để những trẻ nghèo có thêm niềm vui ngày Tết.

Có thể bạn quan tâm

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Nhớ hội trại ngày ấy

Nhớ hội trại ngày ấy

(GLO)- Cứ mỗi dịp tháng 3, khi thấy học sinh nô nức chuẩn bị cho hội trại, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về những ngày áo trắng tung bay trên sân trường đầy nắng với bao ước mơ, hoài bão.

Những bức ảnh cũ

Những bức ảnh cũ

(GLO)- Một hôm, tôi vô tình phát hiện cuốn album cũ nằm lẫn giữa đống giấy tờ trong ngăn tủ quần áo. Tôi cầm lên, có cảm giác như chạm vào từng ký ức xa xôi. Ngày xưa yêu dấu theo những bức ảnh lần lượt quay về.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.

Màu xoan thương nhớ

Màu xoan thương nhớ

(GLO)- Trong những chiều hoa rụng, mẹ nói với bố là mẹ nhớ quê, nhớ cây xoan già bên cạnh cầu ao. Mẹ kể, sau ngày mẹ lấy chồng, ông ngoại đã xẻ hết cây xoan quanh nhà để ngâm dưới ao. Ông bảo phải ngâm trước mới kịp để sau này có gỗ cho bố mẹ làm nhà.

Hương phố, hương đồi

Hương phố, hương đồi

(GLO)- Thường thì khi gắn bó với một nơi quá quen thuộc, chúng ta hay mặc nhiên nghĩ rằng những gì đang hiện diện là hết sức bình thường, chẳng đáng bận tâm. Chỉ đến khi xa vắng mới thấy lòng thật chông chênh, khắc khoải.

Hương cau mùa cũ

Hương cau mùa cũ

(GLO)- Mỗi lần đi ngang qua vườn cau, lòng tôi lại xao động bởi mùi hương thanh khiết mà dịu dàng của những chùm hoa nở rộ. Hương cau không nồng nàn như hoa sữa mà thoảng nhẹ như một ký ức xa xăm, gợi nhớ những mùa cũ đã đi qua trong đời.

Hương lúa

Hương lúa

(GLO)- Tuổi thơ tôi gắn liền với cánh đồng lúa bát ngát với mùi hương lúa thơm nồng mỗi mùa vụ. Đó là hương thơm của quê hương, của những ngày tháng gắn bó với ruộng đồng, của những ký ức tuổi thơ êm đềm và tình yêu đất mẹ thiêng liêng.

Nhớ tuổi thơ “cắt cỏ, chăn bò”

Nhớ tuổi thơ “cắt cỏ, chăn bò”

Ai cũng có một tuổi thơ với nhiều kỷ niệm. Tuổi thơ của chúng tôi ngày ấy ở quê cũng “đặc biệt” lắm. Đó là ngoài việc đi học, còn phải phụ giúp gia đình chăn bò, cắt cỏ, làm đồng. Tất nhiên, đó cũng là những ngày tháng vui chơi đầy ắp tiếng cười.

Minh họa: Huyền Trang

Nắng đượm thềm xuân

(GLO)- Trời nhè nhẹ dần ấm lên theo bước đi chầm chậm của mùa xuân. Ai cũng có cảm giác ngày tháng thênh thênh dài rộng hẳn ra, dù mỗi ngày vẫn chừng ấy giờ đồng hồ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoa trang đỏ

(GLO)- Mỗi dịp 8-3 hay 20-10, khi thấy người thân, bạn bè gửi những bó hoa tươi thắm tới người phụ nữ mà họ yêu quý, lòng tôi lại bùi ngùi nhớ mẹ. Mẹ đã rời xa tôi gần 20 năm. Còn tôi lại chưa một lần tặng hoa cho mẹ.

Tháng ba

Tháng ba

(GLO)- Tháng ba về, vùng đất Tây Nguyên lại chuyển mình trong một bản hòa ca của sắc màu và hương thơm. Đây là một trong những thời điểm đẹp và đặc biệt nhất trong năm của cao nguyên đầy nắng gió này. Cả đất trời trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết, dễ khiến lòng người lưu luyến nhớ thương.

Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

(GLO)- Một người bạn đã rủ tôi xuôi đường xuống Vĩnh Thạnh, Bình Định. Đây là huyện miền núi sát với huyện Kbang, Gia Lai. Mùa này, hai bên bờ suối khoác lên mình một tấm áo rực rỡ của hàng trăm cây vàng anh, nổi bật trên nền trời xanh thắm.

“Gặp gỡ êm đềm”

“Gặp gỡ êm đềm”

(GLO)- Gần như không thể đếm được mỗi chúng ta đã có bao nhiêu lần gặp gỡ trong đời. Dù so với cái rộng dài của thế gian thì “môi sinh” của một người cũng chỉ là bầu không khí nhỏ thôi.