Lá thường xuân bên rào

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Điểm xuyết bên những con đường đầy bụi và đất đá là những hàng rào cây. Những chiếc lá thường xuân leo bên hàng rào, mỗi ngày mỗi chiếc lá, leo mãi, leo mãi, từ lá non nhỏ xíu rồi ra đến những chiếc lá to bản, đậm dần. Chúng như một sân khấu nhỏ xanh mát.
Chúng tôi bắt đầu chạm vào thiên nhiên từ những chiếc lá nhỏ. Hàng rào thường xuân tham gia vào những cuộc vui bằng việc làm nền cho những buổi ca nhạc. Lần lượt những đêm tập trung vui chơi, nhảy múa, lá thường xuân như một tấm màn nhung bí ẩn. Đằng sau hàng rào lá thường xuân, sẽ có một đứa nhóc nào xuất hiện. Phía trước hàng rào thường xuân là những khán giả nhí, chân đất hoặc mang dép, đứng dựa vào vách tường nhà hàng xóm chờ đợi.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Đôi khi, lá thường xuân tham gia vào câu chuyện của chúng tôi, những chiếc lá được bứt ra, xếp chồng lên nhau thành một tập lá, mỗi chiếc lá như một tờ tiền nhỏ, đứa nào càng có nhiều lá càng thể hiện được khả năng của mình. Những chiếc lá tham gia vào trò chơi mua bán đồ hàng. Năm chiếc lá mua được một món đồ nhỏ, bảy chiếc lá có thể trở thành người mua được nhiều hàng nhất. Sáng hôm sau, mở cửa ra, sẽ có người phàn nàn vì tụi nhỏ ham chơi, bứt lá xả xuống đầy sân. Những chiếc lá héo queo, nhiều đường vằn vện, rách nát… Chẳng ai trong chúng tôi lúc ấy nghĩ rằng mình phải nâng niu những chiếc lá nhỏ, rằng lá trên cây là một vẻ đẹp tự nhiên, kể cả những chiếc lá non lẫn chiếc lá sắp lìa cành.
Chúng tôi không nghĩ rằng sẽ có lúc hàng rào thường xuân không còn nữa. Ông chủ căn nhà đó đã thay hàng rào bằng một loại cổng khác, mà lá thường xuân giờ đây không còn phù hợp. Lá thường xuân chỉ còn là những nhành nhỏ trong chậu treo lên. Màu xanh không còn nữa. Một cái gì trống vắng thật khó chịu. Chúng tôi tìm những nơi có bóng mát khác, cây trứng cá có quả lủng lẳng trên cành, trái ô ma rớt xuống đất bẹp nhẹp nhưng có mùi hương rất thơm, cây dừa đứng trơ trụi một mình với chùm quả trên cao. Tay chúng tôi quen hái lá, những trò chơi có lá thường xuân, nhưng giờ chúng không còn nữa.
Đến khi chúng tôi biết hành động của mình ngày xưa thật trẻ con và không thân thiện với môi trường thì những chiếc lá thường xuân trên hàng rào đã dần lui vào dĩ vãng. Chúng tôi khao khát một bức màn màu xanh, chúng tôi mong những đứa trẻ sinh ra từ xóm nhỏ vẫn còn ký ức gì đó về những loài cây, thậm chí chỉ cần là những chậu xanh, những bông hoa nhỏ, khác hơn là sân bê tông và những ngôi nhà kín cổng cao tường. Như những chiếc lá thường xuân năm ấy đã mang lại hơi thở thật dịu nhẹ cho lá phổi non nớt của những đứa trẻ ngây ngô ngày nào.
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG

Có thể bạn quan tâm

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.