Đường về nhà

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi rất thích những bức tranh vẽ một lối đi nhỏ. Lối đi đó có thể quanh co dưới những tán tre xanh mát rượi, có thể men theo một triền đồi hoặc cheo leo trên một con dốc… Kiểu gì thì hai bên lối đi sẽ là lúp xúp hoa cỏ dại và ở đoạn cuối bao giờ cũng hiện ra một nếp nhà nhỏ bé và đơn sơ, hoàn toàn tương thích với khung cảnh, tạo nên sự cân đối hài hòa cho bức vẽ. Nhiều lần tôi đã ngồi im lặng rất lâu trước những bức tranh như vậy và mường tượng về những con đường dẫn về nhà.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Cũng đã bao lần tôi tự hỏi, thế giới này rộng lớn bao nhiêu? Nếu phải đo đạc bằng thuật toán với những con số chính xác thì câu trả lời chẳng có gì khó. Nhưng trong tôi, trong cái suy nghĩ chẳng bao giờ chính xác lấy một milimet bởi sự mường tượng luôn ứ đầy, thì có lẽ, với mỗi con người, thế giới này gói ghém vừa vặn trong một nếp nhà. Trẻ con nhà tôi đi về, theo thói quen, lần nào cũng vậy, đến cổng là đã gọi mẹ váng lên. Mai này, mười năm, hai mươi năm trôi qua, khi thời gian đã khiến mắt tôi mờ, tai tôi lãng, trí nhớ tôi phai nhạt, thì ký ức tôi chắc hẳn sẽ vẫn hằn in rõ mồn một rằng, sau tiếng lạch cạch của cánh cổng mở ra, các con tôi sẽ vẫn cất tiếng gọi mẹ, rồi ào vào nhà dáo dác tìm tôi như thói quen của chúng từ khi tập nói. Và dưới nếp nhà này, tôi luôn chờ để được nghe tiếng gọi bản năng ấy cất lên từ ruột thịt của mình. Còn điều gì trên đời này dịu dàng, an yên hơn thế!
Chị tôi dạy con gái mình rằng, con có thể đi bất cứ nơi nào trên thế giới, làm bất cứ việc gì con thích, kết hôn với bất cứ người nào con yêu... Nhưng nếu chẳng may con thất bại, dẫu “n” lần, con hãy trở về nhà với mẹ. Khi nói với con điều này, tôi thấy ánh mắt chị sâu hun hút, chị đưa tay vuốt tóc con. Nhìn chị, tôi lại mường tượng về những lối đi nhỏ dẫn về những nếp nhà luôn ngập tràn ánh sáng, thứ ánh sáng được chiếu rọi bởi tình thương yêu, sự bao dung và ấm áp những chở che.
Và ngay cả tôi cũng thế. Khi đã trở thành điểm tựa cho con cái, tôi vẫn thèm cảm giác được trở về nhà, nơi có những người sinh ra tôi. Những buổi chiều nắng xế, tôi bắc một chiếc ghế nằm thảnh thơi đọc sách bên hiên, mẹ tôi ngồi cạnh, đeo kính lão, khâu vá một thứ gì đó hoặc xem một tờ báo. Thỉnh thoảng mẹ nhờ tôi xâu chỉ hoặc bình luận một vấn đề mà mẹ đọc được trên báo. Tiếng trẻ con đùa nghịch, tiếng gà vịt ríu rít đòi ăn… Ngoài vườn, luống rau vừa bật dậy những mầm xanh, bông xuyến chi vừa xoe tròn những cánh trắng, những cây bắp đang lu lú trổ cờ… Trong bếp, nồi cơm gạo mới dậy hương thơm như mang theo cả cánh đồng đang vào vụ gặt. Tất cả gợi lên trong lòng tôi sự an yên, ấm áp len lỏi đến tận từng tế bào.
Trên vạn nẻo đường đời vất vả mưu sinh, mỗi một người đều có cho riêng mình một nơi trú ngụ, một chốn để trở về sau những bộn bề cơm áo, sau những vất vả mệt nhoài… Nơi ấy có tình yêu thương, có sự đùm bọc sẻ chia, có những chở che an ủi. Nhờ đó mà chúng ta như được tiếp thêm năng lượng sống. Thế giới có bao nhiêu ngôi nhà thì sẽ có chừng ấy con đường dẫn về mỗi tổ ấm. Và với riêng tôi, thế giới luôn ứ đầy trong mường tượng của mình, chỉ vừa bằng một nếp nhà nhỏ bé.
 ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

null