Chao đảo thời dịch giã: Phía trước là âu lo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Đã có hàng triệu người lao động phi chính thức (nhóm đối tượng chiếm số đông và dễ bị tổn thương trên thị trường lao động) mất việc vì dịch Covid-19.

Gánh hàng ăn vặt của bà M. hiu hắt trong những ngày giãn cách - ẢNH: BÍCH NGÂN
Gánh hàng ăn vặt của bà M. hiu hắt trong những ngày giãn cách - ẢNH: BÍCH NGÂN


Đợt giãn cách xã hội ở TP.HCM lần này tiếp tục là một cú sốc lớn đối với họ, đặc biệt là những phận đời mưu sinh nương nhờ hè phố.

Khuya 5.6, trước nhà nơi chúng tôi ở trọ, chiếc xe đẩy của bà Nguyễn Thị Hồng vắng vẻ giữa ánh sáng đèn đường. Tầm giờ này trước khi giãn cách xã hội toàn TP.HCM, quanh chiếc xe đẩy của bà Hồng có đông tài xế, xe ôm công nghệ... ngồi uống nước, rôm rả nói chuyện. Nay chỉ còn mình bà ngồi lặng lẽ nhìn xe cộ thưa thớt trong đêm vắng.


 

  Cụ bà rớt nước mắt nhận quà 0 đồng trong lúc lao đao vì Covid-19


Hàng rong quạnh vắng

Đã 20 năm bà Hồng (56 tuổi) rời tỉnh Quảng Trị, đẩy chiếc xe hàng bán thuốc lá, cà phê và thức uống ở ven đường gần chung cư Phạm Viết Chánh (P.19, Q.Bình Thạnh).

Trước giãn cách xã hội, bà Hồng dọn hàng ra bán từ 16 giờ đến tận 1 giờ khuya, thu nhập chừng 100.000 - 200.000 đồng/ngày nhờ lượng khách chủ yếu là xe ôm, shipper (người giao hàng), tài xế taxi chạy đêm... Khoản tiền này cộng với thu nhập từ việc lái taxi của chồng bà đủ để hai vợ chồng tạm ổn định cuộc sống, còn các con của bà đều đã có gia đình riêng.

Hai thập kỷ, bà Hồng đã quen với cảnh đường phố Sài Gòn tấp nập, quen nghe tiếng còi xe và những câu chuyện của các bác tài quanh ly cà phê bình dân buổi tối. “Giờ đây bán buôn ế ẩm, thiếu trước hụt sau, chỉ biết lấy tiền chắt chiu dành dụm trước đây đắp đổi qua ngày. Đã vậy mà còn không có ai nói chuyện, bởi các tài xế bây giờ cũng hạn chế đi làm vì dịch giã. Năm thì mười họa mới có người đi đường ghé mua gói thuốc. Mới 21 giờ mà xung quanh vắng hoe, nên giờ tôi bán bữa đực bữa cái, lo lắm”, bà Hồng nói.

 

Bà Hồng buôn bán bấp bênh trong những ngày giãn cách xã hội - ẢNH: P.T.N
Bà Hồng buôn bán bấp bênh trong những ngày giãn cách xã hội - ẢNH: P.T.N


Rảo vài vòng quanh thành phố những ngày giãn cách, cảm giác như thể Sài Gòn đang trong dịp tết khi người dân tứ xứ trở về thăm quê. Nhịp sống rộn ràng bao ngày bỗng hóa buồn tênh.

Ngồi nép mình bên đường Nguyễn Văn Cừ (Q.5), bà M. (55 tuổi, quê Bình Định) nhớ quay quắt thời gian không có dịch. Bà “thèm” cảnh sinh viên, học sinh ở các điểm trường gần đó vây quanh chiếc quang gánh nhỏ treo “cả thế giới” ăn vặt, nào là cốm, ché, bánh tráng, xoài... của bà.

20 năm buôn bán trên đường phố Sài Gòn, chưa khi nào bà nhìn cảnh thành phố thưa người như thế. “Tôi buôn bán hàng rong lâu, người quen gọi tôi là bà Gánh. Hồi xưa tôi đi khắp nơi, nghỉ mệt 9 - 10 chặng/ngày. Giờ chỉ đi từ nhà ra chỗ đường Nguyễn Văn Cừ này, cảm giác bị chôn chân”, bà M. nuối tiếc.
 
Trước đây, bà M. một thân một mình vào Sài Gòn với kỳ vọng một tương lai sáng sủa. “Ngoài quê nghèo, cả nhà chia nhau đi làm ăn, tôi vô Sài Gòn, chồng ở quê làm nông, giờ chỉ mong lo cho con cái học hành đàng hoàng”, bà M. kể.

Hai năm qua, dịch Covid-19 đã khiến bà tơi tả. Bà nhẩm tính xem 2 tuần nay kiếm được bao nhiêu tiền, rồi tặc lưỡi: “Ế ẩm dữ lắm. Nhưng mình ở nhà thì không có tiền, trong khi còn âu lo đủ thứ tiền, chi phí... nên cỡ nào vẫn phải đi, chắt mót được bao nhiêu hay bấy nhiêu”.

 

Ông N. mấy ngày nay chỉ lấy chừng 100 tờ vé số nhưng bán cả ngày không hết - ẢNH: BÍCH NGÂN
Ông N. mấy ngày nay chỉ lấy chừng 100 tờ vé số nhưng bán cả ngày không hết - ẢNH: BÍCH NGÂN

Chủ nhà trọ Sài Gòn giảm nửa giá tiền phòng, phát lương thực cho bà con trong hẻm cách ly Covid-19



Cái nghèo, cái khó càng ngặt

15 giờ ngày 5.6, giữa cái nắng gắt tại ngã tư Nguyễn Đình Chiểu - Cách Mạng Tháng Tám (Q.3), ông N. (61 tuổi) vẫn nhẫn nại chờ đợi khách mua vé số. Bị teo cơ, thoái hóa cột sống phải ngồi xe lăn, ông N. than dẫu neo ở đường này từ 4 giờ sáng với 100 tờ vé số, vậy mà vẫn ế ẩm. Quá ít người qua lại trong những ngày này.

“Tôi còn bán là vì còn mối quen mua. Thu nhập được cỡ 100.000 đồng/ngày, có còn đỡ hơn không”, ông N. bày tỏ.

Ông N. ở cùng một người chị 70 tuổi. Hai chị em đùm bọc nhau sống qua ngày. Nhưng mấy tuần nay, 2 người đều âu lo với những khoản chi tiêu cho cuộc sống, chưa kể tiền thuốc men điều trị bệnh của ông N. cũng đã 400.000 đồng/tuần. Ông bảo chắt chiu lắm thì mỗi tháng dư 50.000 đồng. Với chị em ông, phía trước vây kín bao âu lo.

Hỏi thăm sáng giờ ông ăn ở đâu, ông N. bảo mình nhận cơm của những nhà hảo tâm phân phát.

Người đông thì hàng rong, vé số mới vui. Vì không đông là cuộc sống họ sẽ chật vật. Tại Q.Gò Vấp, nơi có lượng lao động nhập cư thuộc hàng đầu TP.HCM, người làm nghề tự do cũng đang phải “vượt dốc” vì Covid-19.


 

 Đường Phạm Viết Chánh (P.19, Q.Bình Thạnh) lúc 18 giờ chỉ còn lác đác vài tài xế taxi - ẢNH: P.T.N
Đường Phạm Viết Chánh (P.19, Q.Bình Thạnh) lúc 18 giờ chỉ còn lác đác vài tài xế taxi - ẢNH: P.T.N



Căn phòng trọ rộng chừng 18 m2 và có gác trên đường Phạm Văn Chiêu (P.14, Q.Gò Vấp) là nơi trú ngụ của chị Võ Thị Diệu My (30 tuổi, quê Cần Thơ). Trong nhà chỉ bày biện vài món đơn giản bởi cả gia đình chị My mới dọn lên Sài Gòn cách đây 2 tháng.

Lý do chị đến chốn thị thành vốn lắm áp lực mưu sinh này vẫn là vì muốn đổi đời. Chị My bảo, hồi còn ở Cần Thơ, hai vợ chồng hằng ngày chèo ghe thả lưới, thu nhập ba cọc ba đồng, nên khi nghe người quen gợi ý lên thành phố bán vé số, thì nhà chị dắt 2 đứa con khăn gói lên luôn.

“Lên đây tôi và con gái út đi bán vé số. Thường thì mỗi ngày bán từ 16 - 21 giờ. Có những hôm bán không hết thì sáng hôm sau sẽ đi từ sớm để bán cho kịp chiều xổ. Chỉ thương con phải lội bộ nắng mưa theo mình”. Nói đoạn, chị bỗng im lặng rồi quay mặt đi, chưa kịp che dòng nước mắt sau tấm khẩu trang nhàu nhĩ.


 

Chị My (góc phải) phải ngừng bán vé số do bán chậm - ẢNH: P.T.N
Chị My (góc phải) phải ngừng bán vé số do bán chậm - ẢNH: P.T.N


Thu nhập từ việc bán vé số dạo của hai mẹ con chị My được chừng 150.000 - 200.000 đồng/ngày. Chồng chị My làm phụ hồ, được khoảng 200.000 đồng/ngày, 2 khoản cộng lại cũng đủ sống qua ngày, dẫu luôn đối mặt cơ hàn. Nhưng dịch Covid-19 như một cơn bão, cả nhà chị mất việc, lao đao và không biết phải làm gì sắp tới.

Chị My lo lắng bởi tối nào cũng còn một xấp vé số đầy, bán chậm. “Mình đi nhiều nơi, ai cũng sợ mình lây nhiễm dịch bệnh”, chị thỏ thẻ nói tiếp: “Mấy hôm nay, nhà tôi cầm cự nhờ gạo, trứng từ thiện của nhà hảo tâm hay nhờ hàng xóm hỗ trợ. Phải như tôi không bị suy thận, không phải lo tiền thuốc thang thì hay biết mấy”.

Hỏi dự định của chị thế nào, có muốn quay về quê hay nhờ bà con dưới quê hỗ trợ, chị My cười: “Nhà tôi dưới quê không có dư dả đâu. Thiệt tình, tôi không biết thời gian sắp tới sẽ thế nào, chắc tôi cũng cố đi bán lại vì ở nhà vừa tù túng lại vừa kẹt tiền. Tôi chỉ thương cho hai đứa con còn nhỏ phải nghỉ học, sau này con khổ như mình thì không biết sẽ ra sao”.

Chị My cũng cho hay, trong một lần tình cờ bán vé số, hai đứa con của chị được một sư cô kèm dạy chữ. “Bé lớn học giỏi, ngoan nên sư cô còn dạy cho đánh đàn”, chị tự hào.

Những ngày Sài Gòn giãn cách xã hội, chúng tôi gặp rất nhiều mảnh đời mưu sinh nương nhờ đường phố. Họ đến đây từ nhiều vùng miền trên cả nước. Mỗi người mỗi cảnh nhưng đều khó, nghèo. Cái nghèo, cái khó càng thắt ngặt hơn trước “bão” dịch bệnh.
(còn tiếp)

 

Theo Phạm Thu Ngân - Bích Ngân - Khánh Trần (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

null