Tầm nhìn của người Rục

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Ánh mắt của vợ chồng ông Hồ Thoong từng dán chặt về phía núi hoang, rừng thẳm thì giờ đây tầm nhìn của họ bao trọn cánh đồng lúa. Từ cánh đồng lúa đó, thế hệ người Rục bây giờ đã có vài em tạm biệt núi rừng để xuống thành phố học tập.

Xe 1, 2, 3 bánh

Tôi trở lại bản Ka Ai vào giữa tháng 7/2025 và chợt nhìn lên đỉnh núi Giăng Màn. Núi trong xanh giữa trời quang mây tạnh. Chỉ cần trên đỉnh núi xuất hiện những đám mây xám và âm u là trời đổ mưa và ngôi làng tôi đang tới sẽ bị cắt ngang bởi vài con suối.

Ông Hồ Xăng, 54 tuổi, người từng được anh em Bộ đội biên phòng cắm bản hướng dẫn từ việc cắt lúa, tới mang phơi, cách bảo quản, giờ được hỏi lại, ông Xăng nói “giờ tôi đẩy được cái xe rùa rồi đó”.

Những chiếc cầu thang gỗ để đi vào ruộng ở thung lũng Rục Làn, ngọn núi phía xa xa là địa danh Đà Lạt 1. Ảnh: Lê Văn Chương
Những chiếc cầu thang gỗ để đi vào ruộng ở thung lũng Rục Làn, ngọn núi phía xa xa là địa danh Đà Lạt 1. Ảnh: Lê Văn Chương

Thì ra cán bộ biên phòng cắm bản ngoài việc tạo cho làng một cái view tuyệt đẹp là 5 ha lúa bên cạnh làng. Trung tá Phan Văn Năm, người đã nghỉ hưu từ năm 2023 và trước khi rời làng vẫn mời ông Xăng, ông Thoong và nhiều người đi ra núi để dạy cho cách hốt phân khô bón ruộng.

“Các anh nhớ, hốt phân đã qua trời nắng, không bị dính tay, bỏ vô chiếc xe này gọi là xe rùa, đẩy về nhà” - cán bộ Năm chỉ cho bà con.

Ông Hồ Xăng nghe xong thì nhiệt tình làm ngay. Người ta đi từng bước để hốt phân, còn ông thì làm như cái máy. Nhưng mà kìa, cái xe rùa sao chỉ có 1 cái bánh. Ông Xăng đẩy xe mà nó cứ lúc lắc như người say rượu. Rồi có lúc xe đổ kềnh ra bãi cỏ.

Chiều hôm đó về uống rượu với ông Hồ Thoong, ông Thoong nói “đúng là biên phòng, đi xe 4 bánh cũng được, mà xe 1 bánh cũng thạo”.

Nhưng rồi sau đó thì cái view bên cạnh làng trở nên đẹp hơn vì lúa có màu xanh mơn mởn. Ông Thoong nói với bà con rằng nhờ cái phân bò mà lúa không bị vàng lá. Thực ra chuyện để biến cánh đồng này thành một cảnh đẹp xanh mát bên cạnh làng Ka Ai, những người lính ở đây đã lọc đá ra khỏi đất trong suốt 17 năm trời.

Năm đầu tiên là vừa cuốc, vừa xúc từng giỏ đá khiêng ra ngoài, rồi năm sau và sau nữa, liên tục lọc đá để bây giờ chỉ còn một cánh đồng đất tơi xốp. Nhưng để cải tạo đất thì phải vận động đồng bào đi nhặt phân chuồng về bỏ vào cải tạo đất.

Giữa năm 2023, tôi gặp Trung tá Phan Văn Năm vào lúc anh đang tất bật dành khoảng thời gian cuối cùng của cuộc đời binh nghiệp để chia sẻ với người Rục. Anh Năm dậy từ sáng sớm để chỉnh sửa lại bánh xe máy cày. Vì đất ruộng khô nên anh phải lắp bánh lồng nan chéo và bánh lồng nan thẳng.

Trung tá Phan Văn Năm tranh thủ cày cho xong thửa ruộng trước ngày nghỉ hưu. Ảnh: Lê Văn Chương
Trung tá Phan Văn Năm tranh thủ cày cho xong thửa ruộng trước ngày nghỉ hưu. Ảnh: Lê Văn Chương

Từ năm 2008, khi cánh đồng lúa nước ở bản Ka Ai được triển khai, người Rục được hướng dẫn cấy cày, nhưng cái gì đơn giản thì bà con nhớ, còn không thì quên. Riêng việc điều khiển chiếc máy cày ruộng chỉ có bộ đội mới làm được. Ông Thoong thường ngồi nhìn qua cửa sổ và nói “cái xe đó 3 bánh, 2 bánh như cái lồng, xe gì bộ đội cũng đi được”.

Ðà Lạt ở bản Rục

“Kia là Đà Lạt 1, đi qua cái eo là tới Đà Lạt 2 và vô trong nữa là Đà Lạt 3”, bà Cao Thị Điền nói điều này khiến tôi ngạc nhiên. Thì ra ở thung lũng Rục Làn của người Rục nằm ở bản Yên Hợp, Mò O, Ồ Ồ cũng có địa danh mang tên Đà Lạt.

Xứ Đà Lạt trên cao nguyên Lâm Viên đầy mây trắng, rừng thông và hồ nước trong xanh. Còn Đà Lạt của người Rục là những dãy núi đá vôi cao vút đầy bí ẩn. Bí ẩn là vì có những ngọn núi thẳng tắp và dù nằm gần bản nhưng con người không thể lên đó được.

Nhưng view đẹp nhất ở thung lũng Rục Làn không phải là Đà Lạt, mà là cánh đồng lúa nước có diện tích rộng 10 ha, suốt ngày vang lên tiếng ếch nhái. Ở những vùng quê khác, lũ ếch nhái chỉ kêu vào ban đêm hoặc khi trời sắp mưa.

Duy chỉ có ở thung lũng này lũ ếch nhái cứ hòa tấu bản nhạc bất tận cả ngày lẫn đêm một cách khá kỳ lạ. Cánh đồng này không giống bất cứ nơi nào, nó nằm sát trục đường của bản, phía trong là Đà Lạt, phía ngoài là hàng rào bằng cây rừng để ngăn trâu bò. Muốn vào ruộng thì phải đi một đoạn để tìm nơi được bắc một chiếc thang vượt bằng cây.

Ruộng của người Rục ở bản Ka Ai thì 99% công việc vẫn do lính biên phòng quản lý, người dân quản việc tới ngày thu lúa vào bao và mang về. Còn việc ở thung lũng Đà Lạt này đã giao dần cho người dân từ việc ủ giống, cấy, cày, tháo nước. Tiếng của người Rục rất khó học, vậy nhưng cán bộ đứng nói chuyện rất trôi chảy bằng tiếng Rục với bà Hồ Thị Táy, hướng dẫn bà cách làm đất, sau đó phiên dịch lại lời nói của bà Táy rằng, “dân bản cảm thấy rất vui và thích nhất là khi nhìn thấy cánh đồng lúa”.

Những người rời núi

Người Rục từng sống trong các hang động và giống như người nguyên thủy. Khi người Rục rời hang về sống tập trung tại các thôn bản thì vẫn gắn với nhiều chuyện mang màu sắc bí ẩn về phép thuật.

Cựu chiến binh Đinh Xuân Hàm, từng giữ cương vị Đồn trưởng các đồn biên phòng nằm trên tuyến biên giới miền Tây của tỉnh Quảng Bình cũ còn đưa cho tôi một cuốn sổ ghi chép các “pháp thuật” của người Rục và cho biết, bí quyết của người Rục đã giúp họ không bị rắn, rết, thú dữ tấn công trong thời gian họ nương náu ở hang đá.

Năm 2022, báo chí đưa nổi bật tin, cô học trò người Rục là Cao Thị Hằng, quê ở bản Mò O, Ồ Ồ thi đỗ vào Đại học Huế. Sau đó tiếp tục có thêm em Cao Xuân Lệ cũng thi đỗ vào Trường Trung cấp 24 Biên phòng tại Hà Nội.

Bà Cao Thị Bá, bà nội của Cao Xuân Lệ ngồi nhìn ra cánh đồng lúa xanh trước nhà và cho biết, nhờ có cánh đồng, có lúa ăn, nên không còn phải vô rừng chặt chuối, bắt nhái. Người dân bây giờ chỉ còn vô lèn bắt ốc đá để mang về bán, mỗi ngày cũng kiếm được số tiền đủ chi phí trong ngày.

Chị Hồ Thị Cúc, vợ của Bí thư Chi đoàn bản Ka Ai Hồ Điền, sống trong ngôi nhà bằng ván áp, thay vì sử dụng gỗ rừng. Ảnh: Lê Văn Chương
Chị Hồ Thị Cúc, vợ của Bí thư Chi đoàn bản Ka Ai Hồ Điền, sống trong ngôi nhà bằng ván áp, thay vì sử dụng gỗ rừng. Ảnh: Lê Văn Chương

Nhà sàn của người Rục ở bản Ka Ai đều làm bằng gỗ ván. Nhưng bây giờ cán bộ tuyên truyền là không đốt nương rẫy, không săn thú rừng, không chặt cây. Vậy nên cán bộ làm gương trước. Gia đình anh Hồ Điền, Bí thư Chi đoàn Thanh niên thôn xây dựng nhà sàn bằng khung kẽm, ván lót quanh là ván ép chống chịu được nắng, mưa.

Ngôi nhà có màu sắc khác biệt này nổi bật gần cánh đồng lúa nước. Ông Hồ Thoong ngồi bên cửa sổ nhìn sang nói, “cha mẹ sinh ra, mình cũng không nhớ là bao nhiêu tuổi, tuổi của cha mẹ cũng không nhớ, không biết, nhưng mình biết bây giờ người ta bắt đầu làm nhà kiểu mới, không chặt cây rừng nữa”.

LÊ VĂN CHƯƠNG

tienphong.vn Xem link nguồn

Có thể bạn quan tâm

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null