Vợ Ukraine hơn 20 năm đến Việt Nam chăm chồng đột quỵ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Sinh ra và lớn lên tại thành phố Kiev, Ukraine, nhưng hơn 20 năm qua, bà Svetlana đã chọn rời quê hương để đến Việt Nam sinh sống.

Vì chữ tình, chữ nghĩa và trên hết là tình yêu của người vợ dành cho người chồng không may bị đột quỵ, vượt qua nhiều khó khăn, bà Svetlana chưa bao giờ ngừng nuôi hy vọng về một tương lai tốt đẹp, mang hy vọng cả gia đình cùng quay trở lại thăm Kiev.

Ngần ấy năm ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà

Hơn 4 năm nay, dù là ngày nắng, hay ngày mưa, bà Svetlana, 59 tuổi, quốc tịch Ukraine đều mang đồ ăn đến cho chồng mình là ông Nguyễn Văn Thắng, hiện đang điều trị tại Bệnh viện Phục hồi chức năng Hà Nội.

Hơn 20 năm bà Svetlana ở Việt Nam cũng là hơn 20 năm ông Thắng ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà, vài lần thập tử nhất sinh, 4 lần bị đột quỵ, 2 lần liệt toàn thân. Lần gần đây nhất vào tháng 2/2021, ông bị suy tim, tụ máu não, chuẩn bị phẫu thuật lại bị tai biến ngay tại bệnh viện. Ông hôn mê sâu, bác sĩ định trả về nhà để gia đình lo hậu sự nhưng bà Svetlana đã không bỏ cuộc. Bà tìm mọi cách để chạy chữa cho chồng. Bằng sự kiên trì, chăm chút của vợ, đến nay sức khỏe ông Thắng đã ổn định hơn trước.

Bà Svetlana kể lại cuộc hôn nhân định mệnh của mình.

Bà Svetlana kể lại cuộc hôn nhân định mệnh của mình.

Có lẽ, nhiều bác sĩ, bệnh nhân đang điều trị ở Bệnh viện Phục hồi chức năng Hà Nội đã quen với hình ảnh người phụ nữ ngoại quốc hằng ngày chăm sóc người chồng bị đột quỵ, đẩy chiếc xe lăn giúp chồng dạo quanh khuôn viên bệnh viện, trò chuyện cùng chồng, cho chồng uống sinh tố...

“Tôi thường đến bệnh viện vào khoảng 2 giờ chiều, đây là khoảng thời gian chồng tôi vừa ngủ dậy. Tôi cho chồng uống sinh tố. Vào những ngày thời tiết đẹp, chúng tôi sẽ đi dạo quanh khuôn viên bệnh viện. Tôi luôn có chuyện để kể cho chồng nghe, rồi cùng tập những bài thể dục vận động tay chân để chồng tôi thấy khỏe khoắn hơn mỗi ngày. Tôi không hề cảm thấy vất vả, anh Thắng là người thân của tôi, việc chăm sóc anh là trách nhiệm của tôi, tôi không muốn anh ấy cảm thấy bị bỏ rơi...” - bà Svetlana chia sẻ.

Cách bà Svetlana chăm sóc ông Thắng cũng rất đặc biệt. Không thể tự ăn, hay nhai, mọi đồ ăn của ông Thắng đều phải xay nhuyễn, sau đó, bà Svetlana dùng ống tiêm hút đồ ăn cho vào miệng ông. Dù vất vả, nhưng bà đã quá quen với việc chăm sóc chồng mỗi ngày, luôn kiên trì, nhẹ nhàng để chồng có thể tiếp nhận đồ ăn. Mỗi bữa ăn của ông Thắng đều là do tự tay bà nấu, vì ông Thắng bị tiểu đường nên phải có chế độ ăn đặc biệt.

Cứ như vậy, mỗi ngày, sau khi mang đồ ăn vào bệnh viện cho chồng, cùng chồng tập phục hồi chức năng, bà Svetlana lại trở về nhà, còn ông Thắng ở lại bệnh viện sẽ có người chăm sóc riêng. Việc thuê người chăm sóc và viện phí từ năm này qua năm khác, cũng là một khoản tiền lớn khiến bà Svetlana không khỏi lo lắng.

Ảnh chụp lễ kết hôn của hai ông bà tại Kiev, năm 1990.

Ảnh chụp lễ kết hôn của hai ông bà tại Kiev, năm 1990.

Tình yêu xuyên lục địa

Tình yêu của ông Nguyễn Văn Thắng và bà Svetlana Nguyen bắt đầu từ năm 1988, lúc đó ông Thắng là một du học sinh năm cuối, còn bà Svetlana là cô nhân viên bán hàng cà phê tại canteen Cục Hải quan thành phố Kiev. Trong một lần đến canteen để gửi đồ về nhà, ông Thắng đã say mê người con gái Ukraine ngay từ lần đầu gặp mặt bởi nụ cười ấm áp. Nhiều lần, ông lấy cớ tới nơi bà Svetlana làm việc để tặng bà thanh chocolate và quả táo cùng với nỗi nhớ nhung của mình.

Tình yêu xuyên lục địa của họ đã trải qua rất nhiều khó khăn, đặc biệt là sự ngăn cản của mẹ bà Svetlana, bởi khoảng cách địa lý giữa Kiev đến Hà Nội là hàng nghìn cây số.

Vượt mọi cấm cản, sự quyết tâm với tình yêu của họ đã được đền đáp bằng một đám cưới sau 2 năm quen biết. Vào năm 1990, hôn lễ của họ được tổ chức trang trọng, đủ đầy so với thời điểm đó.

Sau 10 năm sinh sống tại Ukraine, cặp đôi đã có 3 người con, 2 trai và 1 gái.

Bà Svetlana chăm sóc chồng tại bệnh viện.

Bà Svetlana chăm sóc chồng tại bệnh viện.

Biến cố cuộc đời

“Chúng tôi chung sống cùng nhau ở thành phố Kiev, sau đó chồng tôi chuyển qua học thạc sĩ tại Moscow, Nga. Vào mỗi cuối tuần, tôi và các con lại đến thăm anh. Những tưởng cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc, nhưng đến năm 2000, công việc của anh Thắng không còn thuận lợi như trước, sau nhiều lần bàn bạc, anh và con gái đầu (9 tuổi) đã về Việt Nam để anh tìm cơ hội làm ăn, hứa rằng công việc ổn định sẽ đón tôi và 2 con trai sang đoàn tụ. Thế nhưng, chỉ một năm sau, anh Thắng bị đột quỵ, liệt toàn thân. Nhận được tin, tôi như “sét đánh ngang tai”...” - bà Svetlana chia sẻ.

Những ngày đầu đến Việt Nam. Khó khăn chồng chất khó khăn... Nhưng, với bà, đến Việt Nam không phải là một sự lựa chọn, cũng không phải một quyết định, mà là số trời đã định, bà quyết tâm đến Việt Nam sống để chăm lo cho chồng.

Hồi tưởng lại sự cố hơn 20 năm trước, bà Svetlana vẫn chưa thể quên được những lo lắng, sự bế tắc khiến bà gần như rơi vào tuyệt vọng. Sau khi nhận tin, bà quyết định mua vé máy bay sang Việt Nam để gặp chồng. Từ đó đến nay, bà mới chỉ quay trở về Ukraine một lần duy nhất để bán ngôi nhà cũng như tài sản của mình và đưa các con sang Việt Nam sinh sống.

“Lúc mới đến Việt Nam, tôi không biết bất cứ thứ gì. Tôi không thể tự đi lại, cũng không biết tiếng Việt nên mọi thứ đều rất khó khăn. Lúc đó, 2 đứa lớn nhà tôi cần phải đi học, chồng tôi ốm đau nên rất cần tiền, nhưng tôi lại không thể đi làm vì con trai út còn quá nhỏ, tôi cũng không thể giao tiếp nên khó để tìm việc. Vì vậy, tôi phải tiết kiệm từng đồng để gia đình có cái ăn, cái mặc. Nghĩ lại thời điểm đó, tôi không biết vì sao mình có thể vượt qua” - bà Svetlana cho biết.

Cũng vào khoảng thời gian hơn 20 năm trước, vào lần đầu ông Thắng bị đột quỵ, ông bị liệt, phải nằm rất lâu nên các cơ xương co cứng. Hằng ngày bà Svetlana dậy rất sớm nấu ăn cho cả nhà rồi ngồi xoa bóp chân tay để chồng đỡ đau nhức. Để đưa chồng xuống ghế ngồi, người vợ phải dùng hết sức xốc lên vai rồi di chuyển từng bước nhỏ. Mỗi lần như thế bà phải xoay xở hàng chục phút, người đẫm mồ hôi.

Gần 35 năm về chung một nhà thì 23 năm sức khỏe của ông Thắng không ổn định, ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà với vợ con. May mắn là bên cạnh ông Thắng luôn có người vợ tần tảo, chưa bao giờ bỏ cuộc vì người chồng Việt Nam và những đứa con.

“Hiện sức khỏe của chồng tôi đã ổn định hơn trước rất nhiều. Dù vẫn phải ngồi xe lăn, không thể tự ăn uống, sinh hoạt, nhưng anh hiểu được những gì tôi nói, rất hợp tác với vợ để ăn uống và tập luyện. Gần đây anh còn tập viết, đã viết được tên tôi và các con, tôi rất hạnh phúc vì điều đó” - Bà Svetlana cho biết.

Quán ăn Liên Xô nuôi sống cả gia đình

Để có tiền chạy chữa cho chồng và nuôi các con ăn học, bà Svetlana đã mở một quán bán đồ ăn Nga trên phố Ngọc Khánh, quận Ba Đình, Hà Nội.

Quán có tên là CCCP - viết tắt của “Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xôviết” theo tiếng Nga. Không gian quán, cách trang trí và đồ ăn đều mang đặc trưng của Liên Xô cũ.

Gia đình mong được đoàn tụ sau những năm ông đau ốm liên miên.

Gia đình mong được đoàn tụ sau những năm ông đau ốm liên miên.

Thời điểm năm 2004, hơn 2 năm chồng ốm, tiền tiết kiệm cũng dần cạn kiệt. Nhà chồng cho một căn hộ tập thể ở phố Ngọc Khánh, bà chia đôi một nửa để ở, một nửa mở quán bán cà phê. Cả nhà gom góp được vài trăm nghìn mua chiếc tủ lạnh cũ, đường và cà phê cũng được bạn bè giúp đỡ. Không có tiền thuê nhân viên, 2 con lớn đang học cấp 2 phải dành nửa buổi phụ giúp mẹ bán hàng.

Quán cà phê nhỏ của bà chủ người Ukraine thỉnh thoảng đón tiếp đồng hương và những người học tập tại Liên Xô cũ ghé qua. Vài lần sau đó, bà Svetlana mời họ những món ăn bà tự nấu, được khen ngon, họ gợi ý nên bán thêm những món ăn của quê hương. Thực đơn của quán dần được hình thành và thêm thắt theo nhu cầu của khách.

Từ khi quán ăn được mở rộng, cuộc sống gia đình 5 người cũng bớt khó khăn. Thu nhập từ quán cũng giúp bà Svetlana nuôi 3 con trưởng thành, đều học đại học. 2 con lớn của bà hiện đã lập gia đình và có công việc riêng, còn cậu út hiện theo học tại Canada.

Hiện tại, bà Svetlana đã không còn quá trăn trở về việc kiếm tiền bởi nhà hàng hoạt động ổn định, các con đã có cuộc sống riêng. Ước mong của bà là ông Thắng sẽ có sức khỏe tốt, có thể khỏe lại để cùng bà trở về nhà, gia đình cùng đoàn tụ khi tuổi già.

“Mong muốn lớn nhất của tôi có lẽ là sức khỏe của chồng. Tôi mong chồng khỏe mạnh để có thể về nhà chung sống cùng tôi và các con. Tôi mong những đứa con của tôi biết dung hòa yêu thương, chăm chút cho nhau. Còn về công việc, tôi cũng có dự định kinh doanh thêm, mở rộng quán ăn hiện tại vì tôi cảm thấy tôi vẫn còn rất nhiều sức để làm” - bà Svetlana chia sẻ.

Hơn 20 năm có thể đủ để thay đổi diện mạo của một thành phố, cùng có thể thay đổi số phận của một con người, nhưng với người phụ nữ Ukraine ấy, điều không thay đổi là tình yêu dành cho người chồng của mình. Một tình yêu xuyên biên giới.

Bà cũng có một ước nguyện là có thể một lần cùng chồng và những người con trở về thăm Kiev, quê hương của bà, và cũng là nơi lưu giữ nhiều kỷ niệm của cuộc hôn nhân định mệnh.

Theo Hà Sương (CANDO)

Có thể bạn quan tâm

Tìm lại dấu vết văn hóa Champa ở Tây Nguyên - Kỳ cuối:Phát lộ di chỉ đặc biệt ở Gia Lai

Tìm lại dấu vết văn hóa Champa ở Tây Nguyên - Kỳ cuối: Phát lộ di chỉ đặc biệt ở Gia Lai

(GLO)- Trong cuộc nói chuyện về văn hóa Champa với Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn (Bảo tàng tỉnh Gia Lai), người tham gia cùng với các nhà khảo cổ khai quật di chỉ tháp Chăm An Phú, anh đã đưa ra ý tưởng nên thành lập nhà trưng bày văn hóa Champa vùng Tây Nguyên ở vị trí An Phú, TP. Pleiku hiện nay.

Anh hùng không đợi tuổi

Anh hùng không đợi tuổi

Những ngày đầu xuân năm mới, tôi gặp anh hùng LLVTND Ngô Tùng Chinh trong ngôi nhà vườn rợp bóng cây xanh của ông tại phường Long Phước (TP Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh). Ông đang sống một cuộc đời hiền hòa, giản dị bên cạnh không gian trưng bày hiện vật chiến tranh của riêng mình.

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt mấy mươi năm giữ lấy vốn liếng Mơ Nâm trên chốn chênh vênh này, lão nghệ nhân đã có thể yên tâm khi văn hóa của làng mình được mọi người biết đến, nhớ đến, và đổi thay cuộc sống nhờ những điều nho nhỏ.

Pháo đài Đồng Đăng - kỳ 5: Sức sống thị trấn miền biên viễn

Pháo đài Đồng Đăng - kỳ 5: Sức sống thị trấn miền biên viễn

Tự hào là mảnh đất “phên dậu” của đất nước, nơi có các di tích lịch sử oai hùng như: Pháo đài Đồng Đăng, cửa khẩu Hữu Nghị cùng các danh lam thắng cảnh nổi tiếng, thị trấn Đồng Đăng (huyện Cao Lộc, Lạng Sơn) trỗi mình sau cuộc chiến biên giới 1979, trở thành điểm đến của du khách muôn phương.

Những người mẹ đặc biệt

Những người mẹ đặc biệt

Lặng lẽ tồn tại suốt gần 60 năm qua, cô nhi viện Phú Hòa (xã Tịnh Ấn Tây, thành phố Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) được nhiều người gọi với cái tên “ngôi nhà đặc biệt”, bởi nơi đây có những phụ nữ hy sinh cả đời để trở thành mẹ của hàng trăm đứa trẻ mồ côi, khuyết tật, bị bỏ rơi...

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Cùng với mục tiêu đánh chiếm pháo đài Đồng Đăng, quân địch dồn lực lượng để bao vây, đánh chiếm cứ điểm hang Đền Mẫu án ngữ con đường dẫn đến thị trấn Đồng Đăng. Tại đây, quân và dân địa phương đã kiên cường bám trụ 3 ngày đêm chống lại quân xâm lược.

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Đối với cư dân sống ở thị trấn miền biên viễn Đồng Đăng, những ngày tháng đối đầu với quân xâm lược tháng 2/1979 giống như những thước phim quay chậm bi thương mà hào hùng. Họ đã sống, chiến đấu cùng bộ đội hiên ngang như thành đồng lũy thép ngay tuyến đầu Tổ quốc.

Người 'dò đường' cho lính 'mũ nồi xanh'

Người 'dò đường' cho lính 'mũ nồi xanh'

…Từ Nam Sudan, đất nước vẫn còn non trẻ và đầy rẫy bất ổn này, chúng tôi thấy những gam màu ảm đạm: màu vàng của sa mạc, màu nâu của bùn đất, màu đen của những khẩu súng và đặc biệt là hình ảnh vô cùng đáng thương của những đứa trẻ chăn bò.

Cán bộ Công an phường Phù Đổng (TP. Pleiku) hướng dẫn nhân viên Khách sạn Khánh Linh đăng ký lưu trú qua phần mềm dịch vụ công trực tuyến. Ảnh: T.T

Đề án 06: Động lực xây dựng Gia Lai hiện đại, văn minh - Kỳ 1: Khi hệ thống chính trị cùng vào cuộc

(GLO)- Ngày 6-1-2022, Thủ tướng Chính phủ ký ban hành Quyết định số 06/QĐ-TTg phê duyệt Đề án “Phát triển ứng dụng dữ liệu về dân cư, định danh và xác thực điện tử phục vụ chuyển đổi số quốc gia giai đoạn 2022-2025, tầm nhìn đến năm 2030” (Đề án 06).

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa nước bên bờ dòng Kinh Giang, xã Tịnh Khê (TP.Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) gắn liền với lịch sử kháng chiến thống nhất đất nước. Hiện đây là nơi mưu sinh của người dân và là điểm du lịch hấp dẫn.