Quán nhớ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Tôi tự đặt tên quán như vậy vì có bao nhiêu nuối tiếc ở nơi này. Quán nhỏ, nhìn ra mặt hồ, đường thoáng, vậy mà bao lần tôi đã lỡ hẹn với người mình ngóng đợi. Người tôi hẹn đã không đến được vì lỡ chuyến xe, vì phải gấp gáp quay về đưa người thân tới bệnh viện. Hoặc có khi tôi nhắn tin không hồi âm, gọi điện thoại thì mới biết chiếc sim ấy đã thuộc về người khác.

Nhưng, chẳng vì thế mà tôi quên quán. Đầu tiên là từ một “chiếc” view chẳng có ở nơi nào. Quán có một mặt bên hướng sang một dãy nhà cũ theo kiểu bê tông lắp ghép, những ô cửa sơn xanh nhỏ và dài. Mỗi chiều lại thấy có một người chơi guitar, chỉ có tiếng đàn, không có giọng hát, không có tiếng người trò chuyện. Hóa ra, ngồi cà phê ở đây, được nghe tiếng guitar miễn phí bên ấy. Tôi nghe ra những bài đã neo vào ký ức từ những năm 80 của thế kỷ trước, khi khu nhà ấy ra đời.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Quán khiến tôi nhớ bởi từ chiếc ly đến menu đều có con số là năm sinh của người thương mến đó. Cứ thế, tôi lặng lẽ gom nhặt từng mảnh ký ức về em, khi thì một món đồ uống em hay order, lúc lại bắt gặp một thiếu nữ khác check-in trúng góc em hay ngồi, phía ngoài có giàn hoa giấy tươi sắc tím. Tôi nhớ, em từng đặt làm một chiếc ly có màu như thế và bảo: “Mỗi lần nâng ly lên là đã uống vơi đi một chút thanh xuân của chính mình”. Vì thế, mỗi khi thấy tôi trả tiền và ra về, bỏ lại ly cà phê gần như nguyên vẹn, nhân viên thường tỏ ý bất ngờ. Họ đâu biết tôi chỉ cần ngồi nhớ chút hương xưa cũ chứ đâu có nỡ làm vợi đi những kỷ niệm thanh xuân của một người.

Quán còn có một bà cụ hay ngồi đan len, khi thì chiếc áo, khi thì chiếc khăn. Bà hầu như không nói, chỉ mỉm cười khi có ai đó đến gần góc nhỏ đó. Tôi để ý thấy bà không có vẻ gì vội vã mà luôn ngồi đan với dáng vẻ từ tốn, khoan thai. Những ngón tay nhẹ đưa từng mũi kim lên xuống nhịp nhàng.

Gần đây, mỗi lần đến quán, tôi không còn nghe tiếng đàn từ nhà bên kia vọng sang nữa và bà cụ đan len cũng vắng bóng. Tôi thoáng nghe nhân viên trong quán nói với nhau: Ông cụ chơi đàn đang ốm nặng và bà cụ bên này thường xuyên qua chăm sóc. Thể nào, họ như một cặp trời sinh hô ứng dẫu như ánh nắng cuối đông không còn rực rỡ nhưng vẫn ấm áp bên trời. Hai điều quen thuộc và bí ẩn đều thốt nhiên không còn khiến lòng tôi dâng niềm mong ngóng. Tôi mong cho ông mau khỏe, mong bà lại có những phút thảnh thơi bên những cuộn len đủ sắc màu. Rồi như lén bỏ thêm chút “tham lam” cho mình, tôi mong đến một ngày, tôi nhận ra chiếc khăn len quen thuộc ai đó bỏ quên trên chiếc ghế nơi tôi hay ngồi trong quán nhớ.

Có thể bạn quan tâm

Mùa gặt

Mùa gặt

(GLO)- Nhắc đến Gia Lai, nhiều người sẽ nghĩ đến những dãy núi cao trùng điệp, những cánh rừng bạt ngàn xanh ngát, những rẫy cà phê, cao su ngút ngàn trên đất đỏ bazan trù phú.
Ly cà phê tím

Ly cà phê tím

Sông Túy Loan tím ngát. Những vệt ráng mây in bóng tím. Dãy núi xa xa in bóng tím. Đó là khi hoàng hôn, khi trời nước hoàng hôn, khi lòng người hoàng hôn! Nước nhuốm màu tâm trạng gã “trai Quảng” đã cũ, đã đi qua quãng đời gập ghềnh, sóng gió, nay về soi mặt vào sông quê.
Khoảng lặng bình yên

Khoảng lặng bình yên

(GLO)- Hàng ngày, cửa sổ phòng tôi vẫn mở về phía núi. Lâu nay, tôi vẫn nghĩ, chỉ cần phóng tầm mắt ra xa, nhấp một ngụm trà là đã có thể tự hào với bạn bè rằng mình thuộc về núi rừng và phố núi luôn là “background” phía sau cuộc đời mình.
Mùa trâm chín

Mùa trâm chín

(GLO)- Thấy cô bạn chia sẻ hình ảnh những quả trâm chín đựng trong chiếc nón lá với dòng status “Tuổi thơ dữ dội”, lòng tôi trào dâng bao hoài niệm. Những quả trâm chín tím mọng kia chính là một phần của tuổi thơ tôi.
Những cái nắm tay

Những cái nắm tay

(GLO)- “Gặp nhau tay bắt mặt mừng” từ lâu đã thành câu cửa miệng khi nói về giao tiếp và ứng xử trong giao tiếp. Điều này thể hiện sự bặt thiệp của đôi bên.
Bát nước chè xanh

Bát nước chè xanh

(GLO)- Hồi trước, cư dân ở đồng bằng Bắc Bộ thường uống nước lá vối. Đây là thứ lá rất dễ trồng ở vườn nhà, nước vàng xanh có mùi tinh dầu thơm thoang thoảng.
Khúc giao mùa

Khúc giao mùa

(GLO)- Mấy hôm nay, phố núi Pleiku có dấu hiệu chuyển mùa đổi tiết. Bầu trời không xanh trong miên man như những tháng đầu mùa khô, dù mỗi buổi mai, nắng vẫn ửng vàng trên những vòm cây xanh sẫm.
Tản mạn từ vuông cửa

Tản mạn từ vuông cửa

(GLO)- Cửa sổ phòng làm việc của tôi nhìn ra một vòm cây. Từ khoảng ô vuông này, có thể cảm nhận được sự luân chuyển của thời gian. Nếu dùng máy ảnh để ghi lại những thời khắc cây lá chuyển mình sẽ nhận ra thời gian có những bước đi tưởng chừng như vô hình mà cũng đầy dấu ấn.
Tháng ba này hoa gạo nơi đâu?

Tháng ba này hoa gạo nơi đâu?

(GLO)- Với tôi, ký ức một loài cây đến từ những câu chuyện cuộc đời. Ký ức ấy không chỉ là bóng mát, là lá phổi xanh cho sự sống của con người mà còn là chốn neo đậu biết bao tâm hồn yêu thiên nhiên.