Những người giữ hồn dân ca Jrai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Nhằm bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa của dân tộc Jrai, nhiều nghệ nhân ở xã Ia Rbol (thị xã Ayun Pa, tỉnh Gia Lai) từng ngày âm thầm lưu giữ những làn điệu dân ca như một cách thể hiện tình yêu với cội nguồn.

Ôm chiếc đàn goong mộc mạc do mình chế tác, buông nhịp chầm chậm rồi ông Ksor San (buôn Rưng Ma Nhiu) say sưa cất lên làn điệu dân ca sâu lắng, ngọt lịm. Ở tuổi 65, ông San vẫn hàng ngày luyện tập những làn điệu dân ca Jrai, bởi với ông, còn hát dân ca là niềm vui, là hạnh phúc.

“Những làn điệu dân ca như cơm ăn, nước uống hàng ngày của tôi rồi. Tôi thường hát vào các dịp lễ hội, đám cưới, tân gia, khi đi làm rẫy hoặc ngay khi cùng bạn bè ngồi trò chuyện, lai rai. Mỗi làn điệu có cách hát khác nhau, giai điệu cũng khác nhau nên nếu không yêu, không hiểu nó thì không thể hiện hay được”-ông San giãi bày.

nhung-nguoi-giu-hon-dan-ca-jrai-bg.jpg
Ông Ksor San (buôn Rưng Ma Nhiu) hát dân ca cùng với cây đàn goong do mình chế tác. Ảnh: V.C

Nở nụ cười hiền, ông San chia sẻ: Dân ca Jrai lưu truyền bằng miệng, bằng trí nhớ nên ngoài giai điệu chính, về phần lời, người hát có thể thêm vào cho phù hợp với hoàn cảnh. Vì vậy, nội dung bài hát vô cùng phong phú, mang đậm hơi thở cuộc sống. Ngoài thể hiện năng khiếu ca hát, cách lấy hơi, luyến láy sao cho tròn vành, rõ chữ, người hát dân ca đòi hỏi có thêm khả năng sáng tác.

Khi thể hiện tình yêu đôi lứa, lời ca phải lãng mạn, sâu lắng. Khi ca ngợi tinh thần hăng say lao động, làn điệu lại rộn ràng, hối hả. Hát dân ca có thể vừa làm việc vừa hát mà không cần nhạc cụ. Tuy nhiên, trong những lễ hội thường kèm theo đàn goong để tăng tính nhạc và sự hòa điệu của bài dân ca, từ đó mà thể hiện được nhiều cung bậc cảm xúc hơn.

Với chất giọng đặc trưng, truyền cảm và sự am hiểu về văn hóa dân tộc, ông San trở thành “hạt nhân” trong nhiều hội thi, hội diễn văn hóa. Tại Hội thi văn hóa cồng chiêng các dân tộc thiểu số xã Ia Rbol năm 2024, ông San trình diễn bài “Nong tuôn” với nội dung ca ngợi tình yêu và nỗi nhớ.

Phần thi để lại nhiều ấn tượng với đông đảo khán giả. Ông bày tỏ: “Hy vọng những hội thi như này được tổ chức thường xuyên để lan tỏa tình yêu văn hóa truyền thống trong cộng đồng”.

Cũng như ông San, dù bước sang tuổi 60 nhưng bà Ksor H’Vưn (buôn Rưng Ma Nin) vẫn dành tình cảm đặc biệt cho những làn điệu hát dân ca. Bà thấy mình may mắn khi được sở hữu chất giọng cao vút và khả năng cảm âm tốt. Để hát được những bài dân ca thật hay và giàu cảm xúc, theo bà H’Vưn, ngoài năng khiếu, nghệ nhân cũng phải không ngừng rèn luyện. Mỗi sáng, bà đều dành 10 phút để tập luyện.

Niềm yêu thích, sự say mê với các làn điệu dân ca của bà đã truyền cảm hứng cho tất cả thành viên trong gia đình. Trong gia đình bà H’Vưn, ai cũng hát được nhiều bài dân ca.

Gia đình bà H’Vưn có truyền thống ca hát. Lúc còn trẻ, mẹ bà là người hát hay có tiếng trong vùng. Lúc nào mẹ cũng có thể hát, cả khi lao động hay khi rảnh rỗi. Cứ như vậy, dân ca tự nhiên thấm sâu vào tâm hồn bà lúc nào không hay. Hơn 10 tuổi, bà đã ghi nhớ và có thể hát theo nhiều làn điệu dân ca từ mẹ. Khi là một thiếu nữ, tiếng hát của bà đã làm xao xuyến bao trái tim chàng trai trong vùng.

22-9933.jpg
Bà Ksor H’Vưn (ngoài cùng bên phải, buôn Rưng Ma Nin) trình diễn tiết mục hát dân ca tại hội thi văn hóa cồng chiêng các dân tộc thiểu số của xã. Ảnh: Vũ Chi

Ông Trần Trọng Kim-Chủ tịch UBND xã Ia Rbol: Ngày 28-12-2024, UBND xã tổ chức Hội thi văn hóa cồng chiêng các dân tộc thiểu số thu hút hơn 150 nghệ nhân tham gia. Bên cạnh các tiết mục biểu diễn cồng chiêng, dệt thổ cẩm, đan lát, các nghệ nhân đã mang đến hội thi nhiều tiết mục hát dân ca đặc sắc. Nhiều nghệ nhân dù tuổi cao song vẫn ra sức lưu giữ di sản âm nhạc cổ truyền, làm phong phú thêm đời sống tinh thần cho người dân địa phương.

Tuy nhiên, theo bà H’Vưn: Ngày nay, nhiều người trẻ không còn mặn mà với dân ca. Điều này khiến những nghệ nhân lớn tuổi như bà rất trăn trở. Với mong muốn làn điệu dân ca không bị mai một, mỗi khi rảnh rỗi, bà lại dạy hát cho mọi người. Bất kể ai muốn học, dù chỉ 1 người bà cũng chỉ dạy. Bà tỉ mỉ hướng dẫn cách học thuộc phần lời rồi mới dạy cách lấy hơi, cách thể hiện tình cảm qua từng câu hát. Bà cũng phân tích cái hay, cái đẹp của những làn điệu dân ca để mọi người cùng có ý thức giữ gìn.

“Tôi chưa nghĩ tới ngày mình không còn yêu mến, không muốn hát dân ca. Các lớp truyền dạy cồng chiêng, dệt thổ cẩm đều được tổ chức tại địa phương rồi nhưng truyền dạy hát dân ca thì còn thưa thớt quá. Hy vọng ngành Văn hóa tiếp tục quan tâm hỗ trợ mở lớp để bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa của dân tộc mình”-bà H’Vưn bộc bạch.

Có thể bạn quan tâm

Nối nghề

Nối nghề

Lần đầu tiên nghệ nhân Y Pư giới thiệu nghề làm gốm thủ công tại Bảo tàng tỉnh trong khuôn khổ Tuần lễ Văn hóa - Du lịch tỉnh Kon Tum lần thứ 3 (năm 2016) đã để lại ấn tượng đẹp.

Ông Đinh Plih sắp xếp bộ cồng chiêng và các vật dụng sẵn sàng đem theo khi đi trình diễn, quảng bá văn hóa dân tộc Bahnar. Ảnh: N.M

Đinh Plih: Tự hào “vốn liếng” văn hóa Bahnar

(GLO)- “Ý nghĩa của công việc không phải chỉ nằm ở chỗ tiền bạc mà còn ở nhu cầu về tinh thần, biểu hiện của giá trị, một vốn liếng để tự hào”. Câu nói này thật đúng đối với ông Đinh Plih (xã Tơ Tung, huyện Kbang, tỉnh Gia Lai). Với ông, hạnh phúc đơn giản là bản thân được sống trọn với đam mê.

Sức sống của lễ hội Tây Nguyên

Sức sống của lễ hội Tây Nguyên

(GLO)- Hoa pơ lang thắp lửa cuối khu nhà mồ làng Pyang, thị trấn Kông Chro, tỉnh Gia Lai. Nổi bật giữa lớp lớp nhà mồ cũ là 3 nhà mồ mới làm. Đó là những dấu hiệu mùa lễ hội giữa núi rừng Trường Sơn.

Lễ bỏ mả của người Bahnar ở Kông Chro

Lễ bỏ mả của người Bahnar ở Kông Chro

(GLO)- Từ 21 đến 23-2, làng Pyang (thị trấn Kông Chro, huyện Kông Chro, tỉnh Gia Lai) tưng bừng tổ chức lễ bỏ mả-một trong những lễ hội lớn và đặc sắc nhất của người Bahnar Đông Trường Sơn

Gìn giữ giai điệu của đá

Gìn giữ giai điệu của đá

Trong dịp đầu xuân, tại chương trình trình diễn, trải nghiệm di sản văn hóa diễn ra ở Bảo tàng – Thư viện tỉnh, người dân và du khách có dịp thưởng thức những giai điệu của đá được trình diễn bởi nghệ nhân ưu tú A Thu (50 tuổi) ở thôn Đăk Rô Gia (xã Đăk Trăm, huyện Đăk Tô).

Lễ báo hiếu: Thơm thảo tấm lòng con cái

Lễ báo hiếu, thơm thảo tấm lòng con cái

(GLO)- Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, người Bahnar luôn nhắc nhau: “Phải kính trọng cha mẹ như mặt trăng, kính trọng ông bà như mặt trời”. Khi đã trưởng thành, con cái đều nghĩ đến việc tổ chức lễ báo hiếu cha mẹ (teh nhung ăn kră).

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

(GLO)- UBND tỉnh Gia Lai ban hành QĐ số 60/2024/QĐ-UBND quy định chi tiết tiêu chuẩn xét tặng danh hiệu “Gia đình văn hóa”, “Thôn, tổ dân phố văn hóa”, “Xã, phường, thị trấn tiêu biểu” để hướng dẫn thực hiện, bảo đảm phù hợp với đặc thù văn hóa và tình hình kinh tế-xã hội của địa phương.

Hội đồng Di sản văn hóa Quốc gia vừa họp, bỏ phiếu thống nhất đề xuất Thủ tướng Chính phủ công nhận Quần thể di tích Tây Sơn Thượng đạo là di tích quốc gia đặc biệt. Ảnh: Ngọc Minh

Chuyện làm hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo

(GLO)- Cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, những người làm công tác di sản văn hóa (như cách gọi ngày nay) của tỉnh Gia Lai-Kon Tum bắt tay vào việc thu thập thông tin để làm hồ sơ di tích đề nghị xếp hạng, trong đó có hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo.

Chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh)

Vọng tiếng chuông ngân

(GLO)- Trên địa bàn tỉnh Gia Lai có nhiều ngôi chùa bắt đầu bằng chữ Bửu như chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh), Bửu Thắng, Bửu Nghiêm, Bửu Hải (TP. Pleiku). Riêng cái tên Bửu Tịnh được đặt cho 2 ngôi chùa, 1 ở Ayun Pa, 1 ở Krông Pa. Nhà tôi ở gần chùa Bửu Tịnh (xã Phú Cần, huyện Krông Pa).

Nhân văn lễ trưởng thành của người Jrai

Nhân văn lễ trưởng thành của người Jrai

(GLO)- Tôi thấy vô cùng hạnh phúc và đúng đắn khi quyết định gắn bó đời mình với mảnh đất Krông Pa (tỉnh Gia Lai). Không chỉ là nơi đầy nắng và gió mà Krông Pa còn có nhiều trầm tích văn hóa của người bản địa Jrai, được thể hiện rõ rệt nhất qua các lễ hội.

Nét đẹp tặng chữ đầu xuân

Nét đẹp tặng chữ đầu xuân

(GLO)- Mỗi dịp Tết đến Xuân về, người dân Việt lại náo nức với những phong tục truyền thống mang đậm bản sắc dân tộc. Trong đó, nét đẹp tặng chữ đầu xuân đã trở thành một truyền thống hiếu học của dân tộc và mang ý nghĩa cầu chúc may mắn, tài lộc, hạnh phúc cho năm mới.