Nhà tập thể thời bao cấp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Thời bao cấp, hầu như cơ quan nào cũng có nhà tập thể dành cho cán bộ, công nhân, viên chức.

Loại hình nhà ở này rất đa dạng: hoặc được Nhà nước cấp tiền để xây, hoặc là những khu công sở, nhà vắng chủ thuộc quyền sở hữu nhà nước. Những ai từng một thời ở nhà tập thể hẳn đã trải bao chuyện vui, buồn về cái thời “một đi không trở lại” chưa xa.

Tôi vẫn nhớ căn phòng tập thể đầu tiên trong cuộc đời viên chức của mình: Nó rộng mỗi chiều chừng 3 m, chỉ vừa đặt 2 chiếc giường cá nhân cho 2 người; để 2 chiếc xe đạp và chiếc bàn nhỏ là hết chỗ.

Lúc đầu, tôi cứ thấy bứt rứt khó chịu nhưng dần rồi cũng quen; lại thấy mình còn sướng hơn nhiều người. Như anh bạn tôi, 2 vợ chồng với 2 đứa con mà cũng chỉ được căn phòng nhỉnh hơn một chút. Nhà cửa lúc nào cũng bừa bộn, nhếch nhác vì gầm giường cũng chẳng còn chỗ nào để nhét vật dụng vào được nữa.

Khu nhà tập thể từ thời bao cấp (ảnh minh họa)

Khu nhà tập thể từ thời bao cấp (ảnh minh họa)

Ở tập thể, cái khổ của sự chật chội đã đành. Nhưng có một nỗi khổ khác cũng không kém là gần như chẳng bao giờ có một thế giới cho sự yên tĩnh. Đủ mọi âm thanh của cuộc sống đời thường ngày ngày ập vào tai: tiếng trẻ khóc, tiếng xoong nồi, bát đĩa va chạm; vợ chồng chì chiết nhau, mắng mỏ con cái, thậm chí là cả những tiếng cựa mình…

Tất cả cứ mồn một qua bức vách không có la phông hoặc ngăn sơ sài bằng cót ép. Khổ nhất là trong khu tập thể có ai đó không mấy ý tứ, mọi thứ cứ tung hê lên như thế giới này chỉ có riêng họ.

Tôi nhớ một người láng giềng như thế của mình. Anh bấy giờ cũng đã luống tuổi mới xin được vào cơ quan nhưng vợ thì chưa có việc làm. Cuộc sống khó khăn khiến gần như tuần nào, vợ chồng anh cũng có chuyện cãi nhau. Mà cái lý do phần lớn chẳng có gì là to tát nhưng đã xảy ra chuyện là thế nào nồi niêu, chén bát cũng lần lượt bay ra sân.

Mọi người lúc đầu vào can ngăn, Công đoàn còn đưa ra kiểm điểm, nhưng rồi mọi chuyện vẫn đâu vào đấy. Khi anh chuyển công tác, nhìn gia tài nghèo nàn của 2 vợ chồng, mọi người mới hiểu và thương nhưng cũng… thở phào vì trút được nỗi khổ từ đấy.

Nhà tập thể, đương nhiên từ điện, nước đến nhà tắm, nhà vệ sinh phải dùng chung. Sự nhiêu khê vì phải nhường nhịn, chờ đợi nhau cũng là một nỗi khổ khó quên. Chỉ cần một người thiếu ý thức gây nên “sự cố” là hàng chục con người phải chịu hậu quả. Khổ nỗi, làm sao tránh khỏi “sự cố” khi mọi thứ đều “quá tải”. Vậy là, sự xung đột đôi khi không kìm nén được đã xảy ra để rồi mỗi lần họp cơ quan lại lôi nhau ra kiểm điểm.

Ở tập thể, nói thì là vậy nhưng không phải tất cả đều là sự nhiêu khê, phiền hà. Điện, nước được dùng “vô tư” vì đã có cơ quan bao cấp. Và “vui” là sự diễn tả ngắn gọn mà người ta vẫn nói về cuộc sống trong các khu tập thể. Sáng sáng, khi tiếng loa phóng thanh vang lên cũng là nhịp điệu một ngày mới của khu tập thể bắt đầu: tiếng chân chạy thể dục, tiếng đũa bát va nhau lách cách, tiếng những bà mẹ dỗ dành con dậy tới trường…

Trưa về, lại một nhịp điệu nhưng là thời điểm mà mọi thứ âm thanh rộn rã nhất trong ngày: tiếng bổ củi, tiếng sàng sảy gạo, tiếng trục quay nước rít lên hối hả. Và, đây cũng là khoảng thời gian mà người ta thường chia sẻ cho nhau những tin tức “tả pí lù” thu lượm được.

Tuy nhiên, “thời sự” nhất vẫn là những thứ gắn với cơm-áo-gạo-tiền: Này là cửa hàng lương thực X hôm nay bán gạo ngon; quầy hàng thương nghiệp Y bán vải ngoài tem phiếu; cửa hàng chất đốt Z bán củi giá cao…

Không ai giấu ai điều gì, tất cả mọi sự riêng tư đều cùng nhau chia sẻ. Chẳng những đời sống tinh thần mà cả vật chất. Cùng một cuộc sống khó khăn nhưng ai cũng sẵn sàng sẻ chia cho nhau từ lon gạo, chút nước mắm, bột ngọt cuối cùng khi hụt bữa. Tình nhân ái trong khu tập thể dẫu sao vẫn lớn hơn những khúc mắc nhỏ nhoi. Có phải thế mà cho đến tận bây giờ, nhiều người vẫn “hoài niệm” rằng cái thời khó khăn mà sao tình người lại sáng trong, vô tư đến vậy.

Cho đến quãng năm 2000, cuộc sống tập thể mới thực sự chấm dứt khi chế độ bao cấp lùi vào quá khứ. Các khu tập thể hoặc được hóa giá cho những người đang ở hoặc giải tỏa để xây dựng các công trình mới. Như một sự tất yếu, cuộc sống tập thể với bao cung bậc vui, buồn cũng dần trôi về ký ức.

Có thể bạn quan tâm

Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch tặng quà cho trẻ em tại Làng Trẻ em SOS Quy Nhơn.

Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch thăm, trao quà Tết Trung thu cho trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn

(GLO)- Chiều 1-10, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai Nguyễn Thị Thanh Lịch đã đến thăm, trao quà Tết Trung thu cho trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn được nuôi dưỡng, điều trị tại các cơ sở trên địa bàn các phường: Bình Định, Quy Nhơn Đông và Quy Nhơn.

Chương trình giao lưu “Tỏa sáng những điển hình tiên tiến”. Ảnh: An Phương

Tỏa sáng từ những điển hình tiên tiến

(GLO)- 4 gương mặt đại diện cho tinh thần trách nhiệm, dám nghĩ dám làm, hết lòng vì cộng đồng cùng hội tụ trong chương trình giao lưu “Tỏa sáng những điển hình tiên tiến” do Báo và phát thanh, truyền hình Gia Lai tổ chức.

Nẻo về nguồn cội của Yến

Nẻo về nguồn cội của Yến

(GLO)- Sau những thành công nơi phố thị, nữ kiến trúc sư 9X Hoàng Như Yến vẫn thường xuyên trở về quê nhà xã Phú Thiện (tỉnh Gia Lai) để xây trường học, nuôi trẻ mồ côi, khó khăn và tiếp sức phụ nữ vùng khó.

Người dân vùng "rốn lũ" thôn Vinh Quang 2 (xã Tuy Phước Đông) được chính quyền địa phương thực tập các phương án, kỹ năng cứu nạn khi có mưa lũ xảy ra. Ảnh: T.L

Gia Lai: Người dân vùng “rốn lũ” chủ động ứng phó với thiên tai

(GLO)- Hằng năm, mưa bão và ngập lụt thường xuyên đe dọa các xã vùng trũng phía Ðông tỉnh Gia Lai. Trước tình hình đó, người dân đã chủ động dự trữ lương thực, chuẩn bị phương tiện, xây dựng chuồng trại kiên cố và thực hiện phương châm “4 tại chỗ” để sẵn sàng ứng phó với thiên tai.

Hội Liên hiệp phụ nữ xã Ia Pnôn thường xuyên thăm hỏi, động viên hội viên phụ nữ lúc khó khăn. Ảnh: Hồng Thương

Phụ nữ vùng biên Gia Lai xung kích đi đầu

(GLO)- Ở các xã biên giới tỉnh Gia Lai, phụ nữ không chỉ tham gia giữ gìn an ninh trật tự, bảo vệ chủ quyền mà còn là lực lượng xung kích trong các phong trào xây dựng nông thôn mới, để lại dấu ấn rõ nét trong đời sống cộng đồng và công tác biên giới.

Cảnh sát giao thông kịp thời giúp đỡ tài xế bị xuất huyết não trong lúc đang lái xe

Cảnh sát giao thông kịp thời giúp đỡ tài xế bị xuất huyết não trong lúc đang lái xe

(GLO)- Ngày 25-9, Trạm Cảnh sát giao thông (CSGT) Tuy Phước (Phòng CSGT-Công an tỉnh Gia Lai) nhận được thư cảm ơn của người thân anh Lữ Hoàng Ngọc Khanh (SN 1973, ở phường Hoài Nhơn) - tài xế xe tải bị xuất huyết não trong lúc đang lái xe được cán bộ đơn vị kịp thời giúp đỡ, đưa đi cấp cứu.

Gia Lai: Rộn ràng trung thu

Gia Lai: Rộn ràng trung thu

(GLO)-Trung thu đang đến gần, không khí tập luyện và làm lân ở một số nơi ở trở nên sôi nổi. Người tỉ mỉ chế tác từng chiếc đầu lân, người hăng say luyện tập, góp phần giữ gìn truyền thống và mang niềm vui đến cho thiếu nhi.

Các nhóm nhạc trẻ cùng biểu diễn giao lưu tại Quảng trường Đại Đoàn Kết Pleiku. Ảnh: Ngọc Duy

Những đêm nhạc gắn kết cộng đồng

(GLO)- Trong tiết trời se lạnh của phố núi Gia Lai, khi ánh đèn phố vừa lên cũng là lúc những giai điệu âm nhạc ngân vang ở nhiều quán cà phê. Những đêm nhạc cộng đồng giản dị nhưng rộn ràng ấy đang trở thành điểm hẹn quen thuộc của nhiều người, góp thêm sắc màu tươi vui cho đời sống phố núi.

null