Nguyễn Nhật Ánh ra mắt "Ngồi khóc trên cây"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ngồi khóc trên cây là câu chuyện nói về những cảm xúc trong trẻo của tình yêu tuổi mới lớn, kể về cô bé Rùa sống ở một ngôi làng thơ mộng. Phía sau cuộc sống của bé Rùa là cả một câu chuyện kỳ bí về cha cô, về những người thợ săn, về những con thú hoang trong khu rừng ở làng cô...
 

Ngồi khóc trên cây sẽ chính thức ra mắt vào ngày 27.6.
Ngồi khóc trên cây sẽ chính thức ra mắt vào ngày 27-6.

Rồi một ngày, sự trong sáng, hồn hậu của cô bé đã thu hút chàng sinh viên, vốn ở quê chuyển ra thành phố, giờ về lại thăm quê. Trong khoảng thời gian này, chàng sinh viên như sống lại ký ức tuổi thơ cùng với những đứa trẻ nơi ngôi làng cũ với những trò chơi tuổi thơ...

Không chỉ dẫn dắt bạn đọc về với tuổi thơ, với ngôi làng nhiều kỉ niệm, tác giả còn khiến người đọc không khỏi xúc động với mối tình đầu hồn nhiên, trong sáng, đong đầy, những cảm xúc nhớ thương, đời chờ khắc khoải…

Mối tình ấy được thể hiện qua cái cách đôi bạn trẻ thinh thích rồi thương nhau một cách thậm thụt, rồi sợ làm nhau buồn, rồi mong mỏi gặp nhau đến mất ngủ…

 

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ký tặng sách cho bạn đọc.
Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ký tặng sách cho bạn đọc.

Chia sẻ trong buổi họp báo, nhà văn cũng cho biết: “Chưa có cuốn nào tôi viết mà nhân vật lại rơi vào tình cảnh éo le như cuốn sách này. Bản thân tôi khi viết cũng muốn thử xem ở tuổi này, các nhân vật sẽ hành động như thế nào khi phát hiện ra người mình thích là em chú bác của mình và nhiều những tình huống éo le khác nữa. Có lẽ vì thế mà truyện có phần hơi buồn...”.

Theo nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, mỗi nhà văn chọn cho mình một hướng đi khác nhau. “Có người tập trung mô tả hiện thực, mô tả cái ác thì cũng có người nói về những khía cạnh tốt đẹp của cuộc sống. Có người bắt sâu thì cũng có người cầm hoa hồng”, tác giả của Kính Vạn Hoa chia sẻ.

Chính vì thế mà truyện của Nguyễn Nhật Ánh, kể cả cuốn Ngồi khóc trên cây, dù có chút gợn buồn nhưng vẫn hướng người ta đến sự trong trẻo.

Và cả những hy vọng... !

Theo thanhnien

Trong dịp ra mắt Ngồi khóc trên cây, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh sẽ có 3 buổi ký tặng sách cho bạn đọc tại Hà Nội và TP. HCM:

Từ 8 giờ - 10 giờ 30 phút ngày 27-6 tại Nhà sách Nguyễn Huệ (quận 1, TP. HCM)

Từ 8 giờ - 10 giờ 30
phút ngày 30-6 tại Tiệm sách Kính Vạn Hoa (quận 1, TP. HCM)

Từ 8 giờ - 10 giờ 30
phút ngày 7-7 tại Hiệu sách Thăng Long (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội)

Có thể bạn quan tâm

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

null