Nét tương đồng trong việc đặt tên của người Jrai và người Kinh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Giống với mọi dân tộc khác, chuyện đặt tên của người Jrai là cả một câu chuyện dài. Ở đây chỉ nêu một số nét tương đồng trong việc đặt tên của 2 dân tộc Jrai và Kinh.

Việc đặt tên cho một đứa trẻ mới chào đời thường ngẫu nhiên tùy theo hoàn cảnh hoặc cũng có thể xuất phát từ một đặc điểm nào đó trên cơ thể. Một bà mẹ mải công việc, quên cả mình đã đến ngày sinh. Đứa bé bị đẻ rơi trên rẫy cạnh ụ mối. Địa điểm chào đời “đặc biệt” bỗng trở thành tên của đứa trẻ: Nó được mang tên là “Toai”, có nghĩa là ụ mối.

 Các bạn trẻ người Jrai ở làng Kép (phường Đống Đa) tham gia Liên hoan cồng chiêng và hát dân ca thanh-thiếu niên dân tộc thiểu số TP. Pleiku năm 2022. Ảnh: Trần Dung
Các bạn trẻ người Jrai ở làng Kép (phường Đống Đa) tham gia Liên hoan cồng chiêng và hát dân ca thanh-thiếu niên dân tộc thiểu số TP. Pleiku năm 2022. Ảnh: Trần Dung



Còn nếu làn da ngăm đen, đứa bé sẽ được gọi bằng cái tên “Ju”; bé nhỏ, chân tay dài, nó sẽ được mang một cái tên ví von là “Bek” (con nòng nọc)... Cái tên tạm này sẽ được gọi cho đến khi lễ “thổi tai” được tiến hành, lúc đó, bà mụ hoặc người nhà sẽ nghĩ cho bé một cái tên chính thức. Trừ một số ít trường hợp hay bị đau ốm hay gặp tai ương phải đổi tên, còn lại thì tên chính thức này sẽ theo suốt một con người cho đến lúc họ có người con lớn trưởng thành. Lúc này, tên chính thức lại được giấu đi để thay bằng tên của người con cả và được định vị bằng “a ma” hoặc “mí”. Chẳng hạn, người có tên là A ma Luynh, người ta sẽ biết ngay ông là cha của Luynh; người có tên là Mí Hnoan thì sẽ hiểu ngay bà là mẹ của Hnoan…

Người Jrai trong quá khứ thường có xu hướng chọn những cái tên “xấu”, ít khoa trương. Theo họ, với những cái tên như vậy các vị “thần ác” sẽ không chú ý, đứa trẻ sẽ tránh được ốm đau, tai họa. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, chủ yếu là ở các gia đình giàu có, thế lực, đứa bé sẽ được chọn những cái tên “đẹp”. Tên “đẹp” đó là tên các nhân vật trong chuyện cổ tích hay dũng sĩ trong truyền thuyết, sử thi. Nếu con trai, đó có thể là những cái tên như: Rok, Sét, Rit. Nếu là con gái, có thể là HBia, HLim… Một xu hướng khá phổ biến khác là đặt tên theo điệp âm. Chẳng hạn, nếu con đầu có tên là Man thì những đứa kế tiếp sẽ là Jan, Gan… Một sự thú vị khác là ngoài tên chính, người Jrai cũng có biệt danh. Với trẻ nhỏ, đó là những biệt danh để bày tỏ sự nâng niu, âu yếm, ví dụ như “cục cưng”, “kho báu”. Với những người nổi bật trong cộng đồng, biệt danh đó có thể là “chàng trai can đảm”, “cánh tay sắt”, “cô gái pơ lang”… Ngoài ra, còn những biệt danh mang tính châm biếm, trêu đùa, căn cứ vào một khiếm khuyết nào đó trên cơ thể hoặc tính cách như: bụng phệ, mập lùn, râu xồm… Loại biệt danh này khá phổ biến và có đủ mọi cung bậc; đôi khi còn được gọi thường xuyên hơn cả tên thật của mình.

Khái lược về các xu hướng đặt tên trên đây cho thấy sự tương đồng rất ngẫu nhiên giữa người Jrai với người Kinh. Xin minh họa thêm sự tương đồng này ở khía cạnh đặt những cái tên “xấu xí”. Người Kinh xưa, trừ những gia đình trí thức, giàu có, tên được đặt bằng từ Hán Việt với đầy đủ lớp lang tên tự, tên hiệu, còn hầu hết người dân vẫn đặt tên bằng từ Nôm. Họ chọn những từ hiểm hóc, càng ít được dùng tới trong ngôn ngữ giao tiếp thường ngày càng tốt để đặt tên, thậm chí đó còn là những từ vô nghĩa trong kho tàng tiếng Việt. Chẳng hạn: Ện, Ọn, Duê, Dòa… Theo họ, những cái tên “xấu xí” như vậy sẽ tránh được sự chú ý của ma quỷ, đứa trẻ sẽ dễ nuôi. Cho đến nay, chúng ta còn bắt gặp rất nhiều người già mang những cái tên này. Chỉ nghe xướng lên, ta có thể biết rằng họ là lớp người của một thời lịch sử đã qua.

Đặt tên là sự biểu hiện của văn hóa. Văn hóa đặt tên cũng thay đổi theo nhận thức thẩm mỹ của mỗi giai đoạn phát triển xã hội. Hiện nay, dù cách đặt tên theo truyền thống của người Jrai vẫn còn phổ biến nhưng sự tương đồng trong việc đặt những cái tên “đẹp” như người Kinh cũng đang là một xu hướng. Chẳng hiếm hoi khi ở làng những cậu bé, cô bé mang những cái tên như Rơ Lan Hùng, Rơ Mah Dũng hay Ksor Hương, Kpui Hoa…

 

NGỌC TẤN
 

 

Có thể bạn quan tâm

Danh nhân Lê Quý Đôn được UNESCO vinh danh

Danh nhân Lê Quý Đôn được UNESCO vinh danh

(GLO)- Ngày 31-10, tại thành phố Samarkand (Cộng hòa Uzbekistan), Kỳ họp lần thứ 43 Đại hội đồng Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã thông qua Nghị quyết vinh danh và cùng tham gia kỷ niệm 300 năm ngày sinh Danh nhân văn hóa Lê Quý Đôn.

Chị Đỗ Thị Thanh Vân (bên trái)-Giám đốc DNTN Gốm Vân Sơn (phường Quy Nhơn Đông) giới thiệu các sản phẩm gốm Vân Sơn với khách hàng. Ảnh: Việt Hùng

Hướng đi mới cho làng gốm Vân Sơn

(GLO)- Hơn 70 năm qua, giữa dâu bể cuộc đời, làng gốm Vân Sơn (tổ dân phố Vân Sơn, phường An Nhơn Ðông, tỉnh Gia Lai) vẫn bền bỉ tồn tại. Bằng niềm đam mê và tinh thần sáng tạo, những người thợ nơi đây đang gìn giữ, phát huy nét văn hóa nghề truyền thống giữa nhịp sống hiện đại.

Gia đình Bahnar tâm huyết với nghề thủ công truyền thống

Gia đình Bahnar tâm huyết với nghề thủ công truyền thống

(GLO)- Ở làng Kgiang (xã Tơ Tung), vợ chồng Đinh Thị Hiền - Đinh Bi đều được vinh danh Nghệ nhân Ưu tú ở loại hình nghề thủ công truyền thống - điều hiếm có trong gia đình đồng bào dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh. Họ đã “truyền lửa” để cộng đồng Bana gìn giữ nghề đan lát và dệt thổ cẩm.

Ghè Tây Nguyên chứa đựng rất nhiều câu chuyện thú vị. Ảnh: Phương Duyên

Nghe ghè kể chuyện nhân sinh…

(GLO)- Ghè (còn gọi là ché) là một trong những vật dụng gần như không thể thiếu trong đời sống vật chất, tinh thần của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên. Từ chất liệu chế tác, kích thước đến kiểu dáng tai ghè, đặc biệt là hoa văn đều ẩn chứa những câu chuyện thú vị.

Hát bội ngân vang trong lễ giỗ danh nhân Đào Tấn

Hát bội ngân vang trong lễ giỗ danh nhân Đào Tấn

(GLO)- Cuối tuần qua, tại Đền thờ danh nhân văn hóa Đào Tấn (thôn Vinh Thạnh 1, xã Tuy Phước), lễ giỗ tưởng niệm 118 năm ngày mất của Hậu tổ nghệ thuật hát bội không chỉ là dịp tri ân công lao bậc tiền nhân, mà còn là cơ hội để các nghệ nhân giao lưu, chung tay gìn giữ di sản hát bội Bình Định.

Giữ hồn di tích, truyền lửa cách mạng hào hùng

Giữ hồn di tích, truyền lửa cách mạng hào hùng

(GLO)- Đằng sau một số di tích lịch sử cách mạng ở vùng cao nguyên Gia Lai, có những người lặng lẽ cống hiến, gìn giữ, kể lại câu chuyện của di tích bằng tất cả tâm huyết và trách nhiệm. Họ đã góp phần thắp sáng ngọn lửa tri ân sự hy sinh của các thế hệ cha ông.

null