Mùa xanh vào giêng hai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Như một câu thơ bất chợt ngân lên, rồi líu ríu theo chúng tôi suốt cả chặng hành trình, khi mùa xuân đang ở độ thật đầy đặn, thật viên mãn: Mùa xanh vào giêng hai.

Không gian liên tục mở ra những cảnh sắc khác nhau trước mắt chúng tôi, trong chuyến du hành đầu xuân mới. Lúc thì dốc đồi quanh co uốn lượn lên xuống, chùng chình cánh võng như ru đưa mời gọi. Khi thì cây lá ríu rít quyện lấy nhau vẽ ra những mảng màu, hình khối đẹp tựa bức tranh còn tươi nguyên màu mới, khiến con người như lạc về một miền rừng taiga giữa trời Âu mùa tuyết tan. Có quãng lại đột ngột hiện ra ruộng đồng ấp ôm gối sóng lên nhau, lan man từ lưng chừng núi xuống tận thung lũng và điểm nhấn là màu mạ biếc non. Bức tranh xuân mọng căng nhựa sống và ắp đầy niềm hy vọng.

Mùa xuân thường gợi nhắc con người về sự khởi đầu. Người ta bắt đầu một năm mới bằng những dự định, những kế hoạch, những ước mong… Trên chặng đường xuân hôm ấy, chúng tôi cũng nói về những điều như vậy, giữa miền khởi nguyên, mà ngước lên thấy chốn nào cũng thắp xanh lên những niềm hy vọng.

Vòm trời tháng Giêng văn vắt trong một màu ngọc lam. Không một gợn mây nào vẩn lên trên cái nền vắt xanh ấy. Có cảm giác như vòm trời được đẩy lên cao hơn, rộng tầm mắt hơn. Tây Nguyên không có 4 mùa xuân-hạ-thu-đông rõ rệt. Ở đây chỉ có 2 mùa mưa-nắng.

Mùa xuân nơi xứ Bắc có mưa bụi lây rây cho vạn vật sinh sôi thì cao nguyên đang ở giữa mùa khô. Nhìn đâu cũng chỉ thấy nắng luênh loang lòa nhòa với bụi đỏ. Thế nhưng, kỳ diệu thay, cây lá vẫn có cách thích nghi để sinh tồn với thiên nhiên. Chúng trút hết lớp lá già, giơ những ngón cành khẳng khiu giữa nắng gió ấy. Rồi cây thì đơm hoa, cây thì trổ lá, non tơ như tháng Giêng đang rất vừa độ chín.

mua-xanh.jpg
Minh họa: Huyền Trang

Có lần, ngồi nhìn đám chồi non vươn mình trong nắng, tôi đã lẩm nhẩm: “Xua đi tháng Chạp mưa giá rét/Ta lại tự mình xanh giêng hai”. Giêng hai là khoảng thời gian nhìn đâu cũng thấy chồi lộc non xanh phủ lên mùa xuân đượm nắng. Những loài hoa xuân sau kỳ mãn khai, dần tàn úa và nhường thân cành lại cho chồi lá.

Tôi mê những khu vườn mỗi độ xuân về. Ở đó, tôi có thể tìm thấy vài bông mai, bông đào nở muộn giữa đám lá non bóng vừa mới nảy ra. Tôi có thể tìm thấy chùm hoa bưởi giấu hương thơm dịu ngọt sau kẽ lá. Tôi có thể tìm thấy vài bông cải, vài bông hoa dại lấp ló trong màu xanh dịu mắt. Những bông hoa mùa xuân tàn đi, rồi kết trái. Một ngày nào đó trở lại khu vườn, quả đã lại chín thơm lịm ngọt. Vậy nên, mùa xuân vì thế mà đơm lên biết bao hoài vọng, mong chờ.

Tuần trước, ngang qua rừng cao su, tôi như mê đi trước một màu vàng sậm lấp đầy không gian, phủ kín nền đất bazan thắm đỏ. Tôi đã thật chậm vòng xe như để gom giữ cái khoảnh khắc đẹp mê mải mỗi năm chỉ đến một lần ấy. Tôi rất thích ngắm nhìn mùa cây thay lá. Đó là mùa đất trời có gì đó rất đỗi riêng tư.

Nhìn những chiếc lá như bịn rịn nốt phần đời mình, rồi cứ thế rực rỡ lên đổi màu thay sắc trước khi buông mình xuống, tôi liên tưởng về đời sống của chính mình. Vòng đời của chiếc lá là 1 năm, 4 mùa, từ khi là một chồi non lộc biếc, cho tới khi trút xuống, tận hiến cho đất trời, chỉ bằng sắc màu tự thân. Non xanh, rồi biếc thắm, tới lúc chuyển thành sắc đỏ sắc vàng, vẫn thanh thản đời lá reo vui trong cả cái buông mình nhẹ bẫng bứt khỏi cành. Hạnh phúc đến tận cùng.

Con người, nếu sống mảnh nhẹ được như đời lá, trước gió giông quăng quật, cũng chỉ vang lên thật khẽ tiếng xạc xào, có lẽ sẽ bớt đi được nhiều phần phiền muộn.

Và tôi lại ngang qua cánh rừng cao su ấy, khi đám lá non bắt đầu vươn mình ra trong nắng xuân. Mưa vẫn chưa đổ xuống. Nhưng cây đã chắt chiu nhựa để dưỡng nuôi cho lá kịp nở ra đúng độ xuân về. Ngước lên nền trời cao rộng màu lam ngọc, những chiếc lá non chỉ như những vệt chì vẽ khéo điểm lên những ngón cành, đẹp đến mê hoặc lòng người. Có lẽ vẻ đẹp ấy, một phần là do những hy vọng được thắp lên, non xanh. Rồi một mai, tôi chắc chắn sẽ lại ngang qua đây, để đắm chìm vào màu xanh cây lá, khi mùa xuân vẫn đang mưng lên trên những búp chồi.

Vòng tuần hoàn của thời gian luôn giữ đúng nhịp, chẳng thể lệch đi đâu một khắc nào. Như cây lá, xuân về, dẫu nắng gió khô cằn, dẫu chơ vơ giữa núi đồi hay ríu ran bên hè phố, chẳng cần hẹn giờ, chúng vẫn giữ những nếp quen, đến độ thì thay lá, vươn chồi. Rồi non xanh ríu rít nở ra, tô cho giêng hai một mùa xanh đầy xuân sắc.

Có thể bạn quan tâm

Mùa đót

Mùa đót

(GLO)- Mỗi khi trời đất được sưởi ấm dần từ những tia nắng mùa xuân, cây lá bên đường xanh non nảy lộc, hoa tươi thắm sắc, tôi lại bâng khuâng nhớ về những điều gần gụi. Thoáng thấy dáng má cặm cụi bên hiên ngồi tết lại cây chổi đót đã bung ra những lạt mây, tôi chợt nhớ về những mùa đót cũ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Ngát hương mùa hoa trắng

(GLO)- Đầu xuân mới, Tây Nguyên khoác lên mình tấm áo trắng tinh khôi của những vườn rẫy cà phê. Đó là lúc đất trời như giao hòa trong sắc hương, khi từng chùm hoa trắng muốt nở rộ trên những cành cây, tỏa hương ngọt ngào quyến rũ khắp không gian.

Tác giả cùng người thân tại ngã ba biên. Ảnh: N.T.D

Tháng 2 nơi ngã ba biên

(GLO)- Khi vị Tết đã thấm đẫm trong từng câu chuyện, khi mùa xuân cạn nốt chén rượu đầy thì trên những nẻo biên cương, đất trời khoác lên mình tấm áo mới, rực rỡ và căng tràn nhựa sống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Cỏ mùa xuân

(GLO)- Tôi đi cùng chiều trên cánh đồng tươi xanh và mềm mượt cỏ. Bàn chân, ánh mắt và cả tâm hồn đều chạm vào sắc màu của loài cỏ biếc. Tôi nghiêng xuống thật gần, nghe mùa thức dậy căng đầy và xôn xao niềm nhớ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Góc bếp, hiên nhà

(GLO)- Góc bếp, hiên nhà có lẽ là nơi yêu thương chăm chút nhất thuộc về người phụ nữ của gia đình. Mà thực ra, có người phụ nữ nào là không thuộc về gia đình, dù ít hay nhiều, dù hiện đại hay truyền thống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nét chữ đầu xuân

(GLO)- Sau chuỗi ngày đông giá lạnh, tia nắng ấm áp mùa xuân đánh thức tất thảy những nụ mầm. Luồng sinh khí mới thổi qua như một cuộc chuyển giao âm thầm mà mãnh liệt. Một vòng tuần hoàn lại bắt đầu cho những ước mong.

Thơ Ngô Thanh Vân: Xuân về trên bazan

Thơ Ngô Thanh Vân: Xuân về trên bazan

(GLO)- "Xuân về trên bazan" của tác giả Ngô Thanh Vân tái hiện vẻ đẹp của mùa xuân, của sự đổi mới và hy vọng. Những hình ảnh "mầm non ngậm giọt sương mai", "lá hát điều gì mê say trong gió"... mang đến cảm giác thanh thoát, nhẹ nhàng, như làn sóng dịu êm của thiên nhiên đón chào một mùa xuân mới.

Cõi hoa vàng

Cõi hoa vàng

(GLO)- Không biết đã bao lần tôi thả bước giữa những đồi chè Biển Hồ xanh ngát. Nơi ấy có những cây muồng già sum suê tỏa bóng, đan xen trong vườn chè. Mùa hoa muồng nở rộ, những chùm hoa vàng dắt díu, đung đưa, ánh lên trong nắng sớm. 

Về nhà

Về nhà

Mấy cơn gió rượt đuổi nhau làm trời đêm mát rượi. Tân ngủ mê trên ghế bố kê cạnh chiếc xe khách mặc kệ cho phía bên kia đường mấy bài hát xuân vẫn ra rả vọng ra từ chiếc loa kẹo kéo.

Thời khắc thiêng liêng

Thời khắc thiêng liêng

(GLO)- Khi mâm cúng tất niên được bày biện tươm tất hay lễ cúng trừ tịch (cúng Giao thừa) hiện diện trong mỗi nếp nhà, có lẽ đó là những thời khắc thiêng liêng với mỗi gia đình.

Nhớ quê

Nhớ quê

(GLO)- Ai cũng có một tuổi thơ gắn liền với miền quê thân thương. Nơi đó có ba mẹ, anh chị em sum vầy, ríu rít tiếng cười, đầy ắp niềm vui. Đi qua những ngày cuối năm, một người con xa xứ như tôi lại bồi hồi tìm về ký ức xưa.

Ký ức yêu thương

Ký ức yêu thương

(GLO)- Những ngày trời lạnh như thế này, tôi thường có thói quen co ro trong chăn ấm và để ký ức thức dậy cùng biết bao kỷ niệm thời thơ ấu. Ký ức ngọt ngào, chan chứa yêu thương ấy luôn khiến lòng tôi mềm mại, ấm áp đến lạ kỳ.

Cây sẽ cho lộc

Cây sẽ cho lộc

Không chỉ cây lá mới cho lộc, mà bất cứ công việc gì nếu như mình làm bằng tất cả yêu thương và say mê, chắc chắn sẽ hái quả ngọt

Hoài niệm Tết xưa

Hoài niệm Tết xưa

Không chỉ những người cao tuổi luôn nhớ Tết xưa, mà trẻ thuộc thế hệ Gen Y, Z cũng hoài niệm về Tết với những hương vị, sắc màu, phong tục đậm chất Việt Nam.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Những ngày cuối năm

(GLO)- Vậy là đoàn tàu thời gian đã đến ga “tháng Chạp”. Có lẽ vì là ga cuối nên cuộc hành trình dường như chậm lại trong biết bao nỗi niềm bâng khuâng của lữ khách.

Thắng cảnh Biển Hồ. Ảnh: Phạm Quý

Phố núi tình thân

(GLO)- Pleiku đang trở thành điểm đến yêu thích của nhiều du khách. Vẻ đẹp hoang sơ và tình cảm của con người nơi đây khiến không ít người tìm đến Pleiku như là một điểm dừng chân thú vị.

Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Hoài niệm Tết

(GLO)-Tết vừa gợi nên biết bao yêu thương nhưng cũng là nỗi lo của người lớn. Nhưng Tết hiện diện trong suy nghĩ của trẻ con thì khác, nó háo hức, chộn rộn trong tiếng cười, trong tiếng vỗ tay reo vui khi thấy mẹ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa và mua bánh kẹo. Và, Tết luôn đầy màu sắc, đầy tiếng cười vui.

Xuân về khoe áo mới

Xuân về khoe áo mới

Tết đến, Xuân về ai cũng muốn mọi điều đều mới mẻ, tốt đẹp. Nên cùng với việc dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa thì việc được quan tâm nhiều, háo hức nhiều là sắm sửa quần áo mới.

Hoa mùa xuân

Hoa mùa xuân

(GLO)- Mùa này, trên khắp nẻo núi đồi, thung xa hay trong mỗi vườn nhà, những chồi non lộc biếc bắt đầu mởn xanh trong gió, rực rỡ đón chào năm mới.