Mùa nấm mối

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

(GLO)- Đã 3 mùa mưa qua, khu vườn nhà tôi đều xuất hiện nấm mối. Những búp nấm nhú lên mặt lá ủ sau một thời gian dài ủ meo mầm, khi gặp cơn mưa đầu mùa rồi nắng lên vài hôm, có cơn mưa tiếp theo là những tai nấm mối thân trắng, núm đầu dù màu xám đội lên từng khóm.

Năm nay, có lẽ do thời tiết thuận lợi nên nấm mối mọc 2 đợt. Đợt 1 vào tháng 6 vừa rồi, đợt 2 là mấy ngày vừa qua.

nam-moi-moc-trong-vuon-ca-phe-anh-nguyen-vo.jpg
Nấm mối mọc trong vườn cà phê. Ảnh: Nguyên Võ

Như thường lệ, sau cơn mưa chiều, sáng ra, tôi lại để mắt vào các bụi rậm thăm chừng nấm mọc. Những búp nấm vừa nhú xen lẫn đám nấm sắp bung dù. Nhìn những tai nấm óng mượt thân màu trắng, đầu màu xám tro, tôi khe khẽ đưa 2 ngón tay kẹp vào thân nấm gần gốc nhẹ nhàng nhổ bỏ vào rổ. Nhổ nấm phải khe khẽ nhấc lên cả rễ, không thể vội vàng bứt ngang thân hoặc kéo mạnh tay sẽ chỉ có được phần dù nấm. Nấm dai và ngon ở phần thân. Cứ vạch lá ủ nhổ hết chỗ này lại đến chỗ khác.

Hồi còn nhỏ, tôi thường theo má đi hái nấm sau cơn mưa. Hai má con say sưa nhổ, có khi được cả bao mang về. Má lựa những nấm búp hoặc vừa sắp bung dù mang ra chợ bán, số bị gãy giập thì xào lên, nêm gia vị để dành nấu canh ăn dần. Hồi đó, tôi thích nhất món nấm mối nấu với rau tập tàng. Một món canh dân dã quen thuộc, chỉ cần ra vườn hái một ít rau ngót, rau má, đọt rau dền...

Những tai nấm lớn thì ngắt đôi, nhỏ để nguyên, bắc chảo phi chút dầu phộng thả nấm vào xào đều, nêm gia vị đến khi nấm chín mới đổ nước vào để nấu canh, nước sôi vài phút bỏ rau vào canh lửa vừa chín tới nêm nếm vừa ăn.

Bữa cơm thanh đạm với món canh nấm rau tập tàng cần có thêm món muối ớt mới đủ vị. Tôi nhớ cối muối ớt giã cầu kỳ của ba. Khi giã chung muối và ớt đến nhỏ mịn, gắp than lửa đỏ bỏ vào cối thổi nhẹ cho hơi nóng tỏa đều cối, làm khô muối và ớt. Trút muối ra chén thành những hạt màu đỏ xanh của ớt, màu trắng của muối trộn đều rất bắt mắt. Múc bát canh vào chén và thưởng thức mùi hương thơm đặc trưng của nấm hòa quyện mùi rau tập tàng, vừa mềm vừa thơm.

Thập niên 80 của thế kỷ trước, khi tôi đi công tác ở cơ sở, mùa mưa thường ít việc nên anh em hay vào rừng tìm măng le, nấm các loại. Nhờ đó, tôi biết thêm một số loại nấm như nấm dai, nấm mọc trong bụi le, gọi là nấm le, nấm cối...

Đặc biệt hơn là nấm mối than, loại nấm búp nhỏ chỉ bằng đầu ngón tay út, khi mới nhú lên toàn thân một màu xám nâu, khi bung dù mới thấy thân màu trắng xám. Khi nấu ăn cũng ngon ngọt hương vị như nấm mối trắng.

Còn một loại nấm cùng họ với nấm mối gọi là nấm gạo, thân nấm bé như đầu đũa con, khi bung dù giống như nấm mối than, chất lượng ngon như các loại nấm mối. Ngoài ra, nhiều loại nấm ăn được có màu trắng xám, thân dai, chỉ có người sành ăn mới phân biệt hết.

Tôi lần tìm lại những thông tin về nấm mối thì thấy, ngoài làm thức ăn còn có tác dụng như tăng cường đề kháng, ngăn ngừa ung thư… Ngày nay, nấm mối tự nhiên ít. Vậy nên, cứ mùa mưa đến, tôi lại trông chờ những tai nấm mối xuất hiện, nơi mảnh vườn nhà.

Có thể bạn quan tâm

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vườn quê giữa phố

(GLO)- Chẳng biết chủ vườn là ai nhưng tự nhiên lại thấy mến khi họ đã mang chút hương đồng gió nội vào chốn phố xá chật chội. Vườn có rau cải ngồng, diếp cá, rau lang, chuối xanh... Bao nhiêu món rau quê cứ thế bày biện.

Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Khúc ca trên đồi

(GLO)- Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Ký ức rạ rơm

Ký ức rạ rơm

Tôi đã sống trọn một ngày ở ngôi làng xa lạ ấy. Đó là quãng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng hết sức vui vẻ với một người đã mệt nhoài, rã rượi với công việc, đã ho khan với khói bụi thành phố.

“Gió mùa đông bắc se lòng”

“Gió mùa đông bắc se lòng”

(GLO)- Những ngày này, trời trở lạnh. Những cơn gió đượm sắc đông thấm sâu vào từng góc phố, hàng cây, ngôi nhà... Người ta thường nói rằng, khi đông về, trong lòng mỗi người dường như thường dâng lên một nỗi buồn man mác.

Áo bà ba

Áo bà ba

(GLO)- Đang mua hàng thì bỗng nhiên tôi cảm thấy có người phía sau nhìn mình. Tôi quay đầu lại và bất giác mỉm cười chào chị.

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Về trong tiếng gió

Về trong tiếng gió

(GLO)- Nhiều khi, tôi thấy gió thổi trống không phía sau lưng mình. Thời gian vừa thoáng như chồi biếc đã thấy lá vàng, chẳng để lại gì nhiều nhưng đủ gợi những vời vợi nhớ thương trong cuộc đời.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Thương những tàn phai

(GLO)- Giao mùa, khi làn gió mang hơi lạnh ào qua, những chiếc lá khô bứt khỏi cành rơi lả tả. Một chiếc lá rơi, một cánh hoa tàn, một buổi chiều nhạt nắng tạo nên khung cảnh tịch liêu với vẻ đẹp rất riêng. Có người bảo đó là cái đẹp của sự tàn phai.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Đồ cũ

(GLO)- Có lẽ thuộc tuýp người hoài cổ nên tôi thường tiếc nuối những điều thuộc về xưa cũ. Đôi khi, không hẳn là những khắc khoải mơ hồ mà ám ảnh tôi bằng cả một vùng ký ức ắp đầy nhớ thương day dứt. Một ngày bất giác chạm vào, lòng lại chênh chao nhớ người, nhớ về một thời gian khó ngày xưa.

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Cá đồng mùa lụt

Cá đồng mùa lụt

(GLO)- Ở quê tôi, gia đình nào cũng có những bộ đồ nghề đánh bắt cá, chủ yếu là tự làm bằng tre nứa như: nơm, đó, lờ, ống lươn, rớ, đăng, cần câu, chà (chà di)… Ngay từ nhỏ, tôi đã được cha và chú dạy cách đan một số dụng cụ đánh bắt cá nước ngọt.

“Mưa trên biển vắng”

Mưa trên biển vắng

(GLO)- Tôi biết mình mãi là người của núi, nhưng thi thoảng trong giấc mơ mùa hạ, tôi lại nghe tiếng sóng vỗ nhòa vào mỏm đá xa xưa. Như thể tự kiếp nào, tôi đã bỏ quên ở biển thứ gì đó thẫm xanh, để bây giờ, không thể khác hơn, tôi luôn bị xâm chiếm bởi một nỗi nhớ biển.