Làng nghề ở TP.HCM mùa tết: Xem nghề làm bánh tráng như 'máu thịt'

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

So với những làng nghề khác, nhịp sống ở làng bánh tráng Phú Hòa Đông (H.Củ Chi) bình yên, chậm rãi hơn hẳn. Người dân lý giải rằng, vì nghề làm bánh tráng cần sự kiên nhẫn nên lâu dần, nếp sống của con người cũng giống như thế.

Cách trung tâm TP.HCM khoảng 40 km, làng bánh tráng Phú Hòa Đông giống như một miền quê thân thương, giản dị. Nơi đây có nhiều hộ dân sinh sống bằng nghề làm bánh tráng. So với trước kia thì giờ đây, số người tráng bánh thủ công ngày càng ít, bánh tráng chủ yếu được đưa vào sản xuất bằng máy để năng suất cao và tiết kiệm công sức.

Tuy vậy, bánh tráng được làm thủ công vẫn luôn giữ được sức hút riêng bởi có vị thơm, bùi, độ dẻo dai nhất định. Tại ấp Bến Cỏ (xã Phú Hòa Đông, H.Củ Chi) hiện nay chỉ còn hai người thợ làm bánh tráng bằng tay còn giữ nghề.

Tráng bánh từ năm 12 tuổi

Đến làng bánh tráng Phú Hòa Đông, theo lời chỉ dẫn của một người dân, chúng tôi tìm được nhà của bà Hà Thị Cẩm Hồng (50 tuổi). Bà Hồng được “ca ngợi” là một trong những người thợ tráng bánh ngon nhất ở làng.

Bà Hồng tỉ mỉ làm ra những chiếc bánh tráng thơm ngon
Bà Hồng tỉ mỉ làm ra những chiếc bánh tráng thơm ngon

Bắt đầu tráng bánh tráng từ năm 12 tuổi, bà Hồng nói nghề này đã trở thành một phần “máu thịt” của mình. “Bánh tráng Phú Hòa Đông xưa nay nổi tiếng nhất nhì vùng Nam bộ. Đã từng có một giai đoạn, đơn đặt hàng bánh tráng trong và ngoài nước ồ ạt, người dân phải đầu tư kinh phí để mua máy móc sản xuất. Riêng tôi thì vẫn giữ nghề tráng bánh bằng tay, phần vì không có vốn liếng nhiều, phần vì yêu thích công việc này quá đỗi”, bà Hồng bộc bạch.

Kể cho chúng tôi nghe về nghề làm bánh tráng, bà Hồng nói từ thời khai khẩn, người dân vùng Nam bộ đã sáng tạo ra rất nhiều loại bánh được làm bằng bột mì, bột gạo. Được ưa chuộng nhất phải kể đến bánh tráng. Loại bánh này bảo quản được lâu, ăn không quá ngán, lại ứng dụng được trong nhiều món ăn.

Đặc biệt, bánh tráng được tráng thủ công bằng tay giữ được vị bùi và có độ dai ngon. Bà Hồng bật mí, bánh tráng làm bằng tay chủ yếu được làm từ bột gạo, còn làm bằng máy thì bột mì chiếm số lượng nhiều hơn trong thành phần.

Những chiếc bánh tráng được làm bằng phương pháp thủ công mang hương vị rất riêng
Những chiếc bánh tráng được làm bằng phương pháp thủ công mang hương vị rất riêng

“Để làm ra được một thiên (1.000 cái) bánh tráng, tôi pha 7 cân bột gạo và 4 cân bột mì. Vì bột gạo nhiều hơn phân nửa nên ăn vào sẽ cảm nhận được ngay. Ở nhà chỉ có một mình tôi làm nên mọi công đoạn đều một tay tôi phụ trách, quần quật từ 2 giờ sáng đến 3 giờ chiều mới được một mẻ. Do sức người có hạn, nên tôi chỉ bỏ mối cho các nhà hàng để họ làm nem, chả giò, ai muốn đặt nhiều hơn cũng không được”, bà Hồng nói, tay vẫn tráng bánh thoăn thoắt.

Chúng tôi hỏi những ngày cận tết, tuy không tăng số lượng sản phẩm bán ra vì làm bằng sức người hoàn toàn nhưng có tăng giá không, bà chỉ quơ tay rồi cười giòn giã. Bà nói: “Nghề này nhìn vậy chứ cũng hơi bạc bẽo. Vì làm cả đời cũng không giàu có được như người ta. Ngày tết cùng lắm chỉ tăng lên vài chục nghìn một thiên bánh chứ không có bao nhiêu cả. Ai làm bằng máy móc thì có thể tăng thêm số lượng chứ làm thủ công như tôi thì chịu rồi”.

Hơn nửa đời miệt mài bên chiếc nồi cỡ đại, bà Hồng vẫn ngày đêm giữ nghề, cho ra đời những mẻ bánh tráng dẻo dai, thơm ngon. Để làm ra được một thiên bánh tráng, phải trải qua đủ thứ công đoạn như xay bột, pha bột, tráng bánh, phơi nắng, đóng gói… Công phu, tỉ mỉ ở từng công đoạn nên đòi hỏi người thợ làm bánh phải thật kiên trì, chịu khó.

Mong mỏi một mùa tết ấm no

Một trong những điểm nhận diện các hộ tráng bánh tráng thủ công ở Phú Hòa Đông chính là là khói nghi ngút trên mái nhà. Lần theo vệt khói đen, chúng tôi tìm được nhà của bà Nguyễn Hồng Linh (53 tuổi) cũng là một người thợ tráng bánh nổi tiếng ở làng.

Bà Linh đã gắn bó với nghề tráng bánh tráng gần 40 năm
Bà Linh đã gắn bó với nghề tráng bánh tráng gần 40 năm

Lấp ló sau gian bếp, gương mặt bà Linh trông có vẻ khắc khổ, đen sạm rất nhiều vì mấy mươi năm ngồi bên bếp lửa. Mùa tết, bà Linh nói cuộc sống ở làng bánh tráng Phú Hòa Đông cũng chậm rãi, yên bình như thường. Nơi đây, người lớn tuổi như bà hầu như chỉ làm bánh tráng và làm nông, lớp trẻ thì lên thành phố làm công nhân cho các xí nghiệp.

“Gần tết, các lò bánh tráng sản xuất bằng máy thì tăng ca để kịp đáp ứng nhu cầu của người dùng. Còn tôi thì vẫn đều đều mỗi ngày một thiên. Làm nghề này tuy không giàu có nhưng cũng đủ nuôi ba đứa con khôn lớn, cơm ngày ba bữa no bụng. Với lại làm thế này mình được tự do, làm chủ đời sống, lúc mệt thì đi nghỉ chứ không sợ gì cả”, bà Linh cười nói.

Người thợ tráng bánh đứng tuổi kể thêm, cuối năm 2024, con trai bà bị tai nạn giao thông nên đời sống cũng khá khó khăn. Bà nói tết năm nay, nhà có gì dùng đó chứ không sắm sửa. “Con cái khỏe mạnh trở lại là tôi vui rồi. Tết nhất nếu có ai đặt hàng thì tôi nhận thêm, còn không thì nghỉ vài hôm rồi làm tiếp. Làm nghề này lâu dần cũng thành quen, nhớ mùa Covid-19 bánh tráng đứng hàng, tôi buồn tay buồn chân, bệnh tật không đếm xuể”, bà Linh nói.

Nhờ vào nghề làm bánh tráng, bà Linh nuôi được các con trưởng thành
Nhờ vào nghề làm bánh tráng, bà Linh nuôi được các con trưởng thành

Cả đời gắn mình bên bếp lửa, người phụ nữ ấy tâm sự rằng bà chưa bao giờ lên thành phố vui chơi, khám phá. Bà cúi mặt, nói với giọng trầm: “Cả đời tôi chỉ biết quanh quẩn bên lò bánh tráng, thậm chí các xã khác cũng chưa đến chứ nói gì tới thành phố. Mấy năm nay, làng bánh tráng Phú Hòa Đông được nhiều người quan tâm, hay lui tới nên tôi mới có dịp gặp thêm người này người kia. Nhiều lúc nghĩ lại, nếu không có nghề tráng bánh tráng này, tôi không biết cuộc sống mình sẽ ra sao”.

Con cái bà Linh không ai theo nghề tráng bánh tráng, họ đi làm công nhân cho các xí nghiệp, phân xưởng ở vùng lân cận. Bởi bà nói nghề này cực lắm, cũng không muốn con cái khổ cực như mình. Bà mong con có công việc nhẹ nhàng, ổn định, dư dả chút ít để đời sống được thoải mái hơn.

Làng bánh tráng Phú Hòa Đông những ngày cuối năm vẫn dịu dàng, chậm rãi. Nhiều năm qua, nơi đây đã cho ra đời nhiều mẻ bánh tráng dẻo dai, thơm ngon, ghi đậm dấu ấn trong lòng người thưởng thức.

Làng bánh tráng là nơi an cư, lập nghiệp của rất nhiều người dân. Giữa thành thị tấp nập, tìm được một miền quê bình yên, nhẹ nhàng như thế cũng không phải chuyện dễ dàng.

Bánh tráng Phú Hòa Đông có lẽ vì đó mà luôn có hương vị đặc biệt. Bên cạnh phát triển kinh tế, tạo nguồn thu nhập cho người dân, nghề làm bánh tráng còn góp phần gìn giữ, phát triển bản sắc cho hệ thống làng nghề ở TP.HCM.

Theo Thái Thanh - Hoài Nhiên (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

null