Gương mặt thơ: Mai Văn Hoan

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Về Huế, nhắc tên ông hầu như ai cũng biết, dẫu ông quê Quảng Bình, sau năm 1975 mới vào Huế dạy học.

Ông lớn tuổi hơn tôi nhưng luôn luôn được coi là nhà thơ của... học trò, đơn giản bởi ông dạy chuyên Văn ở Trường Quốc học Huế suốt mấy chục năm và thơ ông viết về học trò, cho học trò, vì học trò... rất nhiều, mà đa phần là thơ tình. Thơ tình của ông nó cứ ngút ngát thế này thì ai mà chả nhớ chả yêu: “Thiên An một thoáng em lên/Khi về, em lỡ để quên một người/Lỡ để quên một khoảng trời/Lỡ để quên một khoảng đồi ngát thông”.

Ở Huế, ông có nhiều giai thoại, trong đó, nhiều nhất là giai thoại ông dạy Kiều. Ông giảng và học trò tròn mắt há miệng nghe, quên cả ghi chép và người ta cãi nhau tiết dạy như thế là thành công hay thất bại. Còn ông, hôm sau lên lớp vẫn vậy, mỗi lần dạy về thơ là một lần rút ruột, còn làm thơ thì... rút tim.

Ông tâm niệm: Sống chân thật, giản dị. Viết giản dị, chân thật: “Cứ nói điều gan ruột/Hay, dở có thời gian/Mong sao đừng bỏ cuộc/Dù còn chút hơi tàn”. Hiện ông là Chi hội trưởng Chi hội Nhà văn Việt Nam tại Huế.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



Mùa hoa ấy



Màu hoa ấy chỉ còn trong ký ức

Sao chiều nay lại xao động lòng tôi?

Có một thời tôi thầm yêu hoa cúc

Trước sân chùa, ngơ ngác lá thu rơi...

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Lá thu rơi, lá thu rơi ngơ ngác

Chiều thu nao ai tặng đóa cúc vàng

Để tôi cứ mộng mơ, khao khát

Để chiều vàng, tôi cứ bước lang thang.



Hình như có điều gì tôi cố giấu

Ánh mắt tôi đã để lộ mất rồi

Hoa vàng quá bướm vàng không nỡ đậu

Cứ chờn vờn đôi cánh mỏng chơi vơi.



Cứ chơi vơi, chờn vờn đôi cánh mỏng

Mùa thu vàng, vàng rực cả chân mây

Xin suốt đời được làm người mơ mộng

Được làm đôi cánh bướm, chập chờn say.



Chập chờn say, chập chờn say cánh bướm

Để chiều nay tôi lại nhớ về ai

Dẫu đất trời có mưa chiều, nắng sớm

Sắc hoa vàng, thu ấy... chẳng phôi phai!



Trăng Huế



Em hò hẹn mùa thu em trở lại

Hai mùa thu Huế khắc khoải mong chờ

Bờ sông vắng, cỏ trăng vàng mềm mại

Con thuyền trôi giữa sương khói hững hờ.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Hờ hững cả đêm trăng vàng Bến Ngự

Huế biết em đã quên Huế thiệt rồi

Chốn rồng bay ngày ngày em hoài vọng

Huế chỉ còn là hoài niệm xa xôi...



Em qua Huế mà răng đành bỏ Huế

Tàu rời ga, Huế lặng lẽ dõi theo

Em cười nói với Hà thành hoa lệ

Trăng Huế buồn từng giọt vàng gieo.



Trăng Huế buồn, “vàng gieo ngấn nước”

Cỏ thu xưa còn in dấu ta ngồi

Gió thu xưa còn nhắc lời hẹn ước

Cuối đường trăng một chiếc lá trăng rơi...




Xin để nguyên như thế



Xin để nguyên, xin để nguyên như thế!

Đừng đụng vào chiếc lá sẽ rơi

Xin để nguyên, xin để nguyên như thế!

Đừng chạm vào ảo ảnh sẽ tan thôi.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Xin để nguyên căn phòng em từng ở

Mưa đầu mùa buồn lắm phải không em?

Có điều chi làm em trăn trở

Hình như em cố giấu nỗi niềm riêng?



Xin để nguyên những đền đài, lăng tẩm

Bậc đá này em đã bước lên?

Tôi chạm vào như vẫn còn hơi ấm

Như vẫn còn hơi ấm dấu chân em.



Xin để nguyên những buổi chiều vắng vẻ

Phút bâng khuâng em từng đứng nơi này

Cồn Hến thả làn khói mờ, lặng lẽ

Cơn gió lùa, khóm trúc khẽ khàng lay.



Xin để nguyên, xin để nguyên tất cả

Xin để nguyên như thế đến nghìn năm

Thiên Mụ ơi, hãy tạc vào bia đá

Có một lần nàng đã đến đây thăm!

Có thể bạn quan tâm

Có một đêm văn công như thế

Có một đêm văn công như thế

(GLO)- Hôm ấy, bà con các làng ai ai cũng háo hức chờ đợi. Mới 17 giờ, bà con đã tập trung trước sân trụ sở xã Al Bá chờ đợi đêm diễn. Khi đó, tôi nhớ mình đã viết một bài báo có nhan đề “Đêm văn công ở vùng trắng văn công”...

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

(GLO)- Cảm giác về tình yêu qua lời thơ của Dương Kỳ Anh thật lãng mạn và đắm say. Điển hình, trong bài thơ "Đi giữa vườn xuân", tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của vườn xuân mà còn khéo léo lồng vào đó sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, giữa tình yêu lứa đôi và tình yêu Tổ quốc.

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

(GLO)- Bài thơ "Gọi xuân" của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng mang đậm không khí của mùa đông, song cũng là lời mời gọi, khắc khoải của mùa xuân. Từng câu thơ như một niềm khát khao về sự thay đổi, hồi sinh và tươi mới...

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

(GLO)- Mùa xuân vừa đến, cho ta cái cớ để nhìn lại chặng đường dài mình đã đi qua. Thêm một tuổi là thêm nhiều những hạnh ngộ và chia ly, nguyện ước và mong chờ. Nhưng chừng nào còn tha thiết với đời là ta còn “tuổi ngọc”. Bài thơ của tác giả Lữ Hồng dưới đây như thay lời muốn nói...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

(GLO)- Bài thơ "Quê ngoại" của Nguyễn Ngọc Hạnh không chỉ là lời tỏ bày tình cảm quê hương mà còn là một thông điệp sâu sắc về sự gắn bó với cội nguồn. Quê hương dù có xa hay gần, luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người, là điểm tựa để chúng ta tìm về trong những lúc lạc lõng nhất.

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

(GLO)- "Hoa vô thường" của Lê Từ Hiển mang đậm dấu ấn của sự chiêm nghiệm về cuộc đời, sự vô thường của thời gian qua những biến chuyển của thiên nhiên. Mỗi câu thơ như một khoảnh khắc dịu dàng, mà ở đó, tác giả lặng lẽ nhìn nhận và đón nhận mọi biến động của đời sống...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

(GLO)- Với "Giếng xưa", tác giả Nguyễn Ngọc Hạnh đã khắc họa bức tranh đầy khắc khoải, suy tư về cuộc đời. Khi thời gian lặng lẽ trôi qua, mỗi hình ảnh đều như một lời tâm sự rất riêng tư nhưng cũng thật gần gũi và đầy cảm xúc.

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

(GLO)- Nhằm tiếp tục phát huy hiệu quả công tác tuyên truyền, quảng bá hình ảnh, con người phố núi Pleiku, UBND thành phố phối hợp với Báo Gia Lai tổ chức Cuộc thi viết về chủ đề “Pleiku-Khát vọng vươn lên” năm 2025 trên các ấn phẩm của Báo Gia Lai. Ban tổ chức bắt đầu nhận bài từ ngày 20-1.

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

(GLO)- Không chỉ là một lời nói về tình yêu, "Ngàn sau" của tác giả Đào An Duyên còn là một tác phẩm thơ triết lý, khẳng định sự bất tử, trường tồn của những xúc cảm chân thật qua biến động của thiên nhiên và cuộc sống.

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

(GLO)- "Tinh khôi mùa xuân" của Lê Vi Thủy thể hiện cảm xúc tươi mới, ngọt ngào của mùa xuân và tình yêu trong sáng, thuần khiết. Từ hình ảnh thiên nhiên gần gũi như "cánh hoa trắng", "giọt sương ban mai" đến những ẩn dụ về tình yêu, tất cả đều mang lại cho người đọc cảm giác ấm áp, đầy hy vọng.

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

(GLO)- Qua những hình ảnh tươi mới của mùa xuân, tác giả Ngô Thanh Vân đã vẽ nên một bức tranh ấm áp về tình cảm gia đình, về những tháng năm không thể quay lại nhưng đầy ắp kỷ niệm. Trong bài thơ, mẹ là hình ảnh trung tâm, là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến.

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

(GLO)- Bài thơ Ngõ xanh của tác giả Vân Phi khắc họa một không gian thiên nhiên thanh bình của làng quê, nơi có mẹ cha và những điều thân thuộc nhất. Mỗi hình ảnh trong thơ như một lời nhắc nhở về sự quan trọng của gia đình, quê hương và những ký ức đẹp mà ta luôn cất giữ trong trái tim mình.

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

(GLO)- Mỗi lần nghe lại ca khúc “Sông Đakrong mùa xuân về” của nhạc sĩ Tố Hải, lòng tôi lại dạt dào xúc cảm và không thôi nghĩ về dòng chảy của những đoàn quân hào hùng ra trận để đem về mùa xuân đoàn tụ của một dân tộc anh hùng.

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

(GLO)- Năm 2024 được xem là năm “mưa giải thưởng” của văn học nghệ thuật (VHNT) Gia Lai tại các liên hoan, cuộc thi khu vực và toàn quốc, trong đó có nhiều giải cao. Đây là ghi nhận xứng đáng cho sự đầu tư, nỗ lực trong lĩnh vực đòi hỏi sức sáng tạo không ngừng của đội ngũ văn nghệ sĩ tỉnh nhà.