Gương mặt thơ: Huỳnh Dũng Nhân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Người thì gọi ông là “sói phóng sự”, người phong “vua phóng sự”, đều để nói ông là một nhà báo tầm cỡ của làng báo Việt. Từng là nhà báo trực tiếp viết báo, là Tổng Biên tập Tạp chí Nghề báo, là thầy dạy báo chí cho mấy trường đại học... nhưng khi về hưu, ông lại chăm chỉ làm thơ và vẽ.

Thực ra, Huỳnh Dũng Nhân làm thơ từ lâu rồi, khi 13 tuổi đã in bài thơ đầu tiên. Từ khi về hưu tới nay, ông đã in tới 5 tập thơ và 1 tập truyện ngắn, chứ không phải “ngẫu hứng” như một vài người khác, về hưu không biết làm gì thì làm... thơ. Tới giờ, ông đã có hơn 30 đầu sách các thể loại, tham gia 3 khóa Ban Chấp hành Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh.

Đang như con sói thế, từng ra Bắc vào Nam trên chiếc Honda 67 tới đâu viết đấy thì ông bị đột quỵ khi đang ở Hà Giang, phải tức tốc đưa về Hà Nội với hy vọng “còn nước còn tát”. Và rồi, như một phép màu, ông tập tễnh đi lại được. Có thể cú đột quỵ là “cú huých” để thơ ông hay hơn. Song song đó, ông lao vào vẽ và có triển lãm tranh cá nhân như họa sĩ thực thụ. Trong đó, triển lãm gây tiếng vang là “Nhà báo vẽ” giới thiệu 100 chân dung nhà báo, nhà thơ nhiều thế hệ ở Bảo tàng Báo chí Việt Nam.

Năm kia, ông đột ngột xuất hiện ở Pleiku. Ông chỉ ghé qua ăn trưa rồi... đi tiếp. Xuống cầu thang của cái nhà hàng Tây Nguyên ở ngoại ô, tôi và cô học trò của ông phải dìu. Rồi tới Hà Nội, ông nhắn vào bài thơ có những câu: “Con chim gì hót mãi không thôi/Đừng về, xin ở lại người ơi/Nhưng chân lãng du quen đường thẳm/“Tôi phải về thôi xa em thôi”.

Thì rõ ràng, Huỳnh Dũng Nhân là người viết đa tài, lĩnh vực nào cũng có thành tựu. Không biết ông trở thành hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam chưa, nhưng năm 2023, ông đã được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam, đánh dấu gần 60 năm cầm bút từ bài thơ đầu tiên năm 13 tuổi.

Tôi “để dành” ông cho số báo kỷ niệm ngày báo chí này như một cách cảm ơn vì những gì ông đã làm cho báo chí và cho thi ca Việt Nam. Ông dùng thơ để nói về báo như thế này: “Cái xe hơi xịn kia không phải của tôi/Cái biệt thự kia không phải của tôi/Cái công ty kia không phải của tôi/Cô gái đẹp kia không phải của tôi.../Tôi chỉ có những sẻ chia bằng chữ/Một gia tài chẳng thể nào tuyệt hơn”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.

Gia tài của nhà báo

Cái xe hơi xịn kia không phải của tôi

Cái biệt thự kia không phải của tôi

Cái công ty kia không phải của tôi

Cô gái đẹp kia không phải của tôi.


Tôi chỉ có một bầu trời nắng gió

Tôi chỉ có những bờ biển mênh mông

Tôi chỉ có những con đường uốn lượn

Yêu bình minh và yêu cả hoàng hôn.


Tôi chỉ có những trang viết mỏng

Những bức tranh trò chuyện mỗi ngày

Tôi chỉ có một mẹ già nhân hậu

Và tiếng cười đồng nghiệp quanh đây.


Tôi chỉ có một gia đình nhỏ

Những niềm vui cùng lớn theo con

Tôi chỉ có những sẻ chia bằng chữ

Một gia tài chẳng thể nào tuyệt hơn.


Phố núi một lần tôi ghé qua

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Phố núi bây giờ chớm vàng thu

Se sẽ thinh không nắng bụi mờ

Biêng biếc lam chàm khói chân núi

Tay em hay là búp măng tơ.


Nhà sàn em đón tôi ngược gió

Mây lụa hay là tóc em bay

Gặp nhau như thể tia nắng vội

Để lại chút thôi, nhớ vơi đầy.


Con chim gì hót mãi không thôi

Đừng về, xin ở lại người ơi

Nhưng chân lãng du quen đường thẳm

“Tôi phải về thôi xa em thôi”.


Thôi em ở lại sơn nữ ơi

Thôi mắt đừng ướt cứ mỉm cười

Tôi đi xa lắm từ biệt nhé

Phố núi bao giờ em nhớ tôi…


Dã quỳ tím

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Thế thì thôi

ta đi không trở lại

hoa dã quỳ trải

dọc đường

cao nguyên cuối trời tự nhiên có em

sáng một chân đồi

ta không dám nhìn lâu hơn nữa

sợ phải lòng em

như thời hai mươi tuổi

phải lòng một buổi sớm mai

ta biết em nhiều năm qua thì con gái

để mỗi xuân đến hồi sinh

đường lãng du ta không mang theo em được

thôi ở lại cho người khác xao lòng

cho ta nhớ ly bia sóng sánh vàng chân núi

ngày mai đến sớm hay muộn

điều đó có nghĩa gì

nếu ta say

em sẽ đưa ta về bằng cái nhìn nhẫn nhịn

hoa dã quỳ ngả sang màu tím

khi ta say vì em

này cao nguyên

thế thì thôi

ta đi về thành phố

dọc đường nhặt bao nhiêu là nỗi nhớ

chẳng biết cho ai…

Có thể bạn quan tâm

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.