Dọc miền đỗ mai

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Nếu hoa muồng vàng mê mải triền thu, dã quỳ rực rỡ báo đông cùng vạt cỏ hồng quyến rũ thì những cánh đỗ mai bay trong chiều gió báo tin rằng mùa xuân đã cận kề.

Mùa đỗ mai về như một lời chào mùa xuân, một món quà bất ngờ mà tạo hóa ban tặng cho con người. Nhớ những ghi chú trong sách rằng, đỗ mai có nguồn gốc từ châu Mỹ, tên khoa học là Gliricidia sepium, thuộc họ đậu (Fabaceae) lá kép với màu xanh pha trắng.

Đỗ mai có nhiều tên gọi như: điệp anh đào, đào đậu, cọc rào, hồng mai… Nhiều người vẫn lầm tưởng đó là hoa anh đào (một loài hoa có nguồn gốc từ Nhật Bản), có lẽ bởi hoa nở rộ khi xuân về và màu hoa cũng tựa như sắc hoa anh đào. Cũng có tài liệu cho rằng, vì quả của đỗ mai giống quả đậu và hoa thì giống như hoa mai nên tên gọi hoa đỗ mai cũng từ đó mà ra.

Dễ dàng nhận ra mùa hoa đỗ mai tùy theo thời tiết từng vùng và chúng di cư cũng theo quá trình tiếp diễn, thích ứng của khí hậu. Lúc đầu ngự trên núi cao (xứ lạnh) sau đó dần hạ sơn về với biển (xứ nóng) như Vũng Tàu, Nha Trang... Cũng chính vì thế, ở Tây Nguyên một số vùng khí hậu lạnh sớm nên cứ đầu tháng Chạp, cây đỗ mai trút hết lá thành hình chuông nhỏ xòe nở, khoe sắc dày đặc trên cành, mang đến vẻ dịu dàng níu chân du khách đường xa. Đến đầu tháng 2 cuối tháng 3 dương lịch, những vùng đỗ mai xứ biển lại bật hoa khoe sắc.

Hoa đỗ mai ở Biển Hồ (TP. Pleiku). Ảnh: Phạm Quý

Hoa đỗ mai ở Biển Hồ (TP. Pleiku). Ảnh: Phạm Quý

Đỗ mai thường mọc thành chùm ở nách lá, có màu hồng lơ hay trắng, hình dạng hoa so đũa, hương hoa thơm thoảng nhưng sắc hoa thì lưu luyến. Khi nở thì nhanh tàn nhưng bù lại hết lớp này đến lớp khác, lại không nở rộ một lần, nên ta có cảm giác hoa không phai là thế. Có thời gian nhìn ngắm kỹ, quan sát từng cánh đỗ mai sẽ thấy sắc hồng đậm hơn ở bên ngoài, và giữa cánh lại có màu vàng nhẹ, càng gần cuống, sắc hồng càng nhạt dần. Tiết trời càng lạnh, hoa càng thắm đẹp.

Tôi vẫn luôn thắc mắc vì sao đỗ mai có nhiều ở những vùng bạt gió và rực rỡ nơi ven hồ, trong vườn rẫy và có xen ở cung đường đến Biển Hồ chè, hay dọc quốc lộ 14 đoạn từ xã Nghĩa Hưng (huyện Chư Păh) lên Kon Tum. Tôi đặc biệt ấn tượng với cây đỗ mai cô đơn ven quốc lộ 14, nhất là khi mùa xuân về. Không hiểu cây bám rễ đất này tự bao giờ mà cứ lặng thầm nở những mùa hoa thao thiết. Phải chăng, cây nở hoa để ủi an nỗi cô đơn rực rỡ riêng mình.

Lúc đầu, đỗ mai đến với xứ này để làm cây cho bóng mát, được người dân trồng làm hàng rào ở các vườn cà phê, bao bọc quanh những sườn rẫy, ven đồi. Nghe người dân nơi đây kể lại, khi mùa xuân về, họ thường có sở thích ra vườn rẫy hay ven đường, tiện cắt một cành đỗ mai cắm bình, hay trưng vào chậu để thay cho hoa đào. Nhưng khi cắm vào bình hoa lại mau tàn nên dần dần không được ưa chuộng. Phong trào cắm hoa đỗ mai vào bình cũng nhạt dần từ dạo đó. Sau này, cùng với hoa cà phê và một số loài hoa dại khác, hoa đỗ mai còn dùng làm nguồn để nuôi ong lấy mật, dù cánh hoa đỗ mai rất mỏng manh, nhưng sức hút hấp dụ loài ong hút mật để tạo phấn hoa càng lúc được phổ biến trong giới nuôi ong.

Dưới bóng một cây đỗ mai đã già, từ gốc lên đến nơi chia nhánh, vươn dáng cây thách thức thời gian. Dưới gốc u lồi ươm rất nhiều nhánh cây nở hoa, đơm mùa. Tôi thấy một lão nông khoác chiếc áo màu xanh bạc màu thời gian đang câu cá ven hồ. Thỉnh thoảng, ông ngước nhìn cành hoa rồi lại xa xăm hoài niệm.

Lân la trò chuyện, ông kể rằng, ông gắn bó với nơi đây cũng cả đời người. Chứng kiến thăng trầm đổi thay của vùng đất từ lúc hoang sơ cho đến khi nơi đây trở thành điểm tham quan hấp dẫn du khách, nhìn vào đâu, ông cũng thấy đỗ mai như đứng đó, bên xuân đang về. Cùng những chuyện của hoa, chúng tôi kể nhau nghe câu chuyện của đời mình.

Bên màu nắng đã dịu, khi chiếc áo len cùng khăn choàng ven hồ ngày mới, khi mùa gió dội vào lòng người hàng ngàn bông hoa rơi bay. Chợt nghĩ, đã lâu lắm rồi những bận bịu công việc, lấy đâu thảnh thơi mà lắng đọng cùng hoa. Nên được phút nghỉ ngơi dịp lễ đầu năm, bên ngọn gió thanh tân mùa sang, xen từng hạt nắng qua chùm hoa, tôi dành ít phút thả bộ dưới bạt ngàn hoa đỗ mai ngay cạnh cầu treo Biển Hồ.

Khung cảnh như áng mây bồng bềnh lơ lửng giữa hồ nước thanh bình, lòng chợt bâng khuâng. Và chỉ thế thôi, tôi thấy biết ơn cuộc đời bên trọn vẹn yêu thương, đủ để lắng lại, kịp để tôi nhìn lại được mất cuộc đời, ngoảnh mặt mà đi qua ngày tháng cũ để chào đón hân hoan rộn rã một năm mới đang kề bên.

Có thể bạn quan tâm

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Thương những tàn phai

(GLO)- Giao mùa, khi làn gió mang hơi lạnh ào qua, những chiếc lá khô bứt khỏi cành rơi lả tả. Một chiếc lá rơi, một cánh hoa tàn, một buổi chiều nhạt nắng tạo nên khung cảnh tịch liêu với vẻ đẹp rất riêng. Có người bảo đó là cái đẹp của sự tàn phai.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Đồ cũ

(GLO)- Có lẽ thuộc tuýp người hoài cổ nên tôi thường tiếc nuối những điều thuộc về xưa cũ. Đôi khi, không hẳn là những khắc khoải mơ hồ mà ám ảnh tôi bằng cả một vùng ký ức ắp đầy nhớ thương day dứt. Một ngày bất giác chạm vào, lòng lại chênh chao nhớ người, nhớ về một thời gian khó ngày xưa.

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

“Mưa trên biển vắng”

Mưa trên biển vắng

(GLO)- Tôi biết mình mãi là người của núi, nhưng thi thoảng trong giấc mơ mùa hạ, tôi lại nghe tiếng sóng vỗ nhòa vào mỏm đá xa xưa. Như thể tự kiếp nào, tôi đã bỏ quên ở biển thứ gì đó thẫm xanh, để bây giờ, không thể khác hơn, tôi luôn bị xâm chiếm bởi một nỗi nhớ biển.
Hiên nhà nhớ mẹ

Hiên nhà nhớ mẹ

(GLO)- Lúc còn nhỏ, mẹ dạy tôi biết yêu sự tinh khôi của buổi sáng, bố dạy tôi thấm thía từng chiều. Và có lẽ tâm hồn tôi đã đầy ắp những cảm xúc từ thuở ấy.
Mưa thu

Mưa thu

(GLO)- Mùa thu bao giờ cũng đem đến nhiều xúc cảm, nhất là khi thư thái ngồi lại cùng những cơn mưa.
Đừng vội nản lòng

Đừng vội nản lòng

(GLO)- Ai trồng cây cũng mong đến ngày hái quả. Người ta khi làm việc gì cũng đều mong gặt hái được kết quả. Điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi kết quả mình mong đợi chưa đến.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.