Đò ơi!: Bến đò gần 300 tuổi trên đường thiên lý

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

Bến đò Bình Quới (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) từng là bến đò huyết mạch nối đường thiên lý Bắc - Nam cách đây gần 300 năm. Chỉ cách đây vài tháng, bến đò Bình Quới tạm ngưng hoạt động, để lại nhiều luyến tiếc...

Ký ức bến đò bà Sáu

Cụ ông Trần Văn Hoàng, 77 tuổi, lấy địa chỉ nhà (592 đường Bình Quới, P.28, Q.Bình Thạnh) làm địa chỉ bến đò. Dù tuổi đã cao, vậy mà nhắc lại ký ức đò xưa, ông trở nên minh mẫn lạ thường. Ông kể, từ trước năm 1954, ngoại ông là bà Nguyễn Thị Chỉ đã tất tả mưu sinh bằng nghề đưa đò. Lúc bấy giờ con đò ngang chòng chành của bà ngoại là phương tiện duy nhất kết nối bán đảo Thanh Đa với TP.Thủ Đức bây giờ.

Bia tưởng niệm liệt sĩ Bình Quới ngay bến đò
Bia tưởng niệm liệt sĩ Bình Quới ngay bến đò

Sau đời bà ngoại, mẹ ông, bà Trần Thị Sáu, tiếp tục thừa kế con đò làm sinh kế nuôi gia đình. Bến đò Bình Quới vì vậy còn có tên cũ lưu trong dân gian là bến đò bà Sáu. Mẹ già sức yếu, ông Hoàng thay mẹ lái đò đưa khách qua sông. Để phục vụ khách nhiều hơn, các thành viên còn lại của gia đình cũng lần lượt bỏ bờ xuống bến.

"Thời trước, bán đảo Thanh Đa và bên kia bờ Thủ Đức còn rất hoang sơ. Mùa gió chướng thổi như muốn lật đò, nhưng ngoại và mẹ tui vẫn miệt mài đưa cán bộ cách mạng vượt sông làm nhiệm vụ hay đàn bà sinh nở cần tìm đến bà mụ. Nhiều đứa trẻ đã được ra đời ngay trên những chuyến đò ấy. Sau này tôi cũng vậy, chạy đò bất chấp thời tiết. Nhiều người nghèo quá, không có tiền trả, tôi cho luôn. Bởi vậy nên ai qua đò cũng thương", ông Hoàng kể.

Bến đò Bình Quới tạm ngưng hoạt động từ ngày 1.7.2024
Bến đò Bình Quới tạm ngưng hoạt động từ ngày 1.7.2024

Và cứ thế, mấy thế hệ nhà ông Hoàng vẫn làm nghề đưa đò. Bãi sông đã không còn cây me cổ thụ và ngay tại bến đò có dựng một bia tưởng niệm liệt sĩ Bình Quới rất trang trọng.

Đò nằm trơ bãi

Trưa tháng 9.2024, chúng tôi đến bến đò Bình Quới, bất ngờ nhìn thấy thông báo: "Bến đò tạm ngưng từ 1.7 đến khi nào có thông báo mới". Ngoài sông, cánh cửa xuống bến mở toang nhưng không một bóng người trên hai con đò nằm gối bãi. Mấy chiếc áo phao sặc sỡ theo gió đong đưa. Thỉnh thoảng vài người đi xe máy trờ tới, đọc thông báo đò ngưng hoạt động, họ quay đi.

Hai chiếc đò lớn của ông Hoàng nằm trơ bãi từ ngày 1.7.2024
Hai chiếc đò lớn của ông Hoàng nằm trơ bãi từ ngày 1.7.2024

Anh Lê Văn Tín, một người dân ở gần bến đò (đường Bình Quới, P.27, Q.Bình Thạnh), chia sẻ: "Ngày thường qua Thủ Đức, tui lên đò đi cái rẹt. Bây giờ đò Bình Quới đóng cửa, tui phải chạy ngược ra các tuyến đường thường xuyên kẹt xe như Xô Viết Nghệ Tĩnh, cầu Bình Triệu, Ung Văn Khiêm… rồi đi theo đường Phạm Văn Đồng hoặc ra xa lộ Hà Nội, xa hơn gần chục cây số. Nếu không kẹt xe thì cũng chậm hơn 30 - 45 phút, còn kẹt xe thì… vài tiếng đồng hồ".

Dù đò đã ngừng hoạt động, nhưng mỗi ngày lái đò Trần Thanh Sang, 57 tuổi, vẫn ra khởi động máy, kiểm tra thiết bị an toàn
Dù đò đã ngừng hoạt động, nhưng mỗi ngày lái đò Trần Thanh Sang, 57 tuổi, vẫn ra khởi động máy, kiểm tra thiết bị an toàn

Nép mình vào hàng hiên né cái nắng gắt người, ông Hoàng cho biết, năm 2012 - 2013, do yêu cầu mới về an toàn và quản lý của địa phương, ông phải thành lập Công ty TNHH MTV Đò ngang sông. Ông Hoàng là người đại diện theo pháp luật với chức danh giám đốc. Hơn 10 nhân sự của gia đình trở thành thành viên phục vụ đưa đò, quy chuẩn và bài bản hơn. "Nhà tôi mấy đời mưu sinh bằng nghề đưa đò cho khách sang sông, chưa bao giờ tôi phải ngậm ngùi nhìn đò nằm phơi bãi như bây giờ", ông nói như thổn thức.

Người trực tiếp quản lý công ty, chị Nhan Ngọc Huyền (32 tuổi, cháu nội ông Hoàng) than: "Đò chúng tôi hoạt động từ 5 - 19 giờ mỗi ngày, không thu phí học sinh - sinh viên, không tăng giá vào ngày lễ, tết khi giá xăng dầu tăng cao… Hai cái đò lớn (mỗi chuyến chở 50 khách và 35 xe máy) là nguồn sống của đại gia đình, mỗi cái khoảng 1 tỉ đồng, tới nay chưa hoàn vốn, giờ lại phải tạm dừng hoạt động, chúng tôi cũng không biết làm sao".

Một người dân khấn trước miếu ngay bến đò rồi thả cá phóng sinh
Một người dân khấn trước miếu ngay bến đò rồi thả cá phóng sinh

Không chỉ bến đò Bình Quới, nhiều bến thủy khác cũng phải tạm ngưng hoạt động vì chủ bến chưa được cấp phép hoạt động lại do vướng quy định về sử dụng đất công (theo Sở GTVT TP.HCM, đất làm bến thủy, bến khách sang sông nằm trên hành lang sông, kênh rạch thuộc sở hữu nhà nước; việc sử dụng phải thông qua đấu thầu theo quy định của luật Đất đai). Hiện tại, Sở GTVT TP.HCM đã đề xuất các ngành liên quan cùng "gỡ rối" để giải quyết nhu cầu đi lại thiết thực cho người dân, nhưng trong thời gian chờ có hướng xử lý thì người dân vẫn phải… chờ.

(còn tiếp)

Trạm dừng chân của kỵ sĩ triều đình

Bến đò Bình Quới rất đặc biệt vì nằm trên trục đường quan lộ huyết mạch là đường thiên lý Bắc - Nam (dân gian gọi nôm na là đường cái quan). Theo Đô thị Sài Gòn - Chợ Lớn trước năm 1945 (Võ Nguyên Phong - Cù Thị Dung), Nam bộ thuở ban đầu nằm ở khu vực Bến Nghé (nay thuộc trung tâm Q.1). Năm 1790, chúa Nguyễn Ánh đắp thành Quy rất quy mô nằm ở Bến Nghé. Để kết nối các vùng trung tâm phủ Gia Định, nhà Nguyễn đã xây dựng hệ thống đường thiên lý gồm: tuyến phía bắc (đi ra Huế), tuyến phía nam (đi về miền Tây) và tuyến phía tây (tuyến đường sứ về Tây Ninh).

Tuyến đường thiên lý phía bắc được tướng Nguyễn Hữu Doãn xây dựng năm 1748, xuất phát từ cổng đông bắc thành Gia Định (khu vực Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, Khoa Dược thuộc Trường ĐH Y Dược TP.HCM trên đường Lê Duẩn), theo đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, qua cầu Sơn, băng qua bến đò Bình Quới đến Biên Hòa rồi ra Huế.

Đường thiên lý là đường "quan lộ" nối Sài Gòn với Huế, Tây Ninh và Vĩnh Long do triều đình nhà Nguyễn xây dựng, chủ yếu cho các kỵ sĩ của triều đình đi ngựa chuyển công văn hai chiều. Dọc đường thiên lý có các "nhà trạm" là nơi kỵ sĩ đổi người và ngựa để đảm bảo việc chuyển công văn không bị gián đoạn. Do vậy, ngày xưa từ Sài Gòn ra Huế, các kỵ sĩ luân phiên đi chưa hết một tuần.

Theo nhà nghiên cứu Trần Hữu Phúc Tiến, bến đò Bình Quới nằm trên cung đường thiên lý. Rất có thể bến đò này là một điểm dừng chân hai chiều của kỵ sĩ triều đình trước lúc xuống thuyền qua sông, và có thể là nơi đổi ngựa, đổi kỵ sĩ khi cần.

Theo Lam Yên (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Vào thủ phủ na xứ Lạng

Vào thủ phủ na xứ Lạng

Chính thu. Tôi ngược quốc lộ 1A từ thành phố Lạng Sơn trở lại vùng đất Chi Lăng lịch sử. Quê tôi vốn là mảnh đất hiểm trở với dãy núi Kai Kinh sừng sững nhưng lại là thỗ nhưỡng màu mỡ tạo nên những trái na đặc sản nức tiếng.

Khởi nghiệp xanh khi đầu đã bạc

Khởi nghiệp xanh khi đầu đã bạc

Từ vùng đất hoang hoá, kém màu mỡ, vợ chồng cụ bà 73 tuổi đã phủ màu xanh cho đất, và thu tiền tỷ từ việc khai thác tiềm năng loài tre bốn mùa. Diện tích tre bốn mùa của gia đình bà trở thành đặc sản “độc nhất vô nhị” ở tỉnh Đắk Nông.

Làng Việt Nam: Thi Phổ Nhứt từng được mệnh danh 'tiểu Đồng Nai'

Làng Việt Nam: Thi Phổ Nhứt từng được mệnh danh 'tiểu Đồng Nai'

Làng tôi cũng giống như bao làng khác ở Việt Nam. Ngày xưa, làng có tên Thi Phổ Nhứt, được mệnh danh là 'tiểu Đồng Nai' vì ruộng làng tôi là nhất đẳng điền, lúa cấy xuống vươn lên xanh ngát một màu. Vụ mùa cũng như vụ chiêm, lúa thu hoạch mỗi sào tính bằng nhiều giạ. Không thua gì lúa Đồng Nai.

Những bến đò thương nhớ Sài Gòn - TP.HCM

Những bến đò thương nhớ Sài Gòn - TP.HCM

Không phải chỉ miền Tây Nam bộ mới là vùng sông nước, Sài Gòn - TP.HCM là thành phố dọc ngang kênh rạch, là nơi từng dày đặc những bến đò. Cùng với sự hình thành và phát triển đô thị, những chuyến đò ngang, đò dọc đã trở thành phần không thể tách rời với tầng lớp thị dân.

Khởi sắc vùng căn cứ cách mạng

Khởi sắc vùng căn cứ cách mạng

(GLO)- Sau ngày giải phóng, tỉnh Gia Lai nói chung và các vùng căn cứ cách mạng nói riêng gặp không ít khó khăn, thách thức. Tuy nhiên, với truyền thống anh hùng cùng sự quan tâm của Đảng và Nhà nước, đời sống kinh tế, bộ mặt nông thôn các xã vùng căn cứ cách mạng đã có bước khởi sắc đáng ghi nhận.

Dự án LRAMP song hành cùng người dân vùng khó - Kỳ cuối: Cần xây dựng thêm 44 cây cầu

Dự án LRAMP song hành cùng người dân vùng khó - Kỳ cuối: Cần xây dựng thêm 44 cây cầu

(GLO)- Sự hiện hữu của những cây cầu, cống thuộc Dự án LRAMP đã giúp các địa phương trong tỉnh giải quyết một phần “bài toán” về giao thông. Tuy nhiên, Gia Lai vẫn còn nhiều điểm ở vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số đang rất cần được tiếp sức từ những “nhịp cầu lòng dân”.

Nỗi ám ảnh khôn nguôi ở Làng Nủ

Nỗi ám ảnh khôn nguôi ở Làng Nủ

Cuối tuần, các em học sinh học nội trú lại trở về thôn Làng Nủ và nỗi nhớ bạn càng thêm quay quắt. Cậu học sinh Ma Trường Quyền vẫn mơ thấy người bạn thân, nhưng khi tỉnh dậy lại buồn vì bạn đã mất rồi.
Tìm lại tên cho đồng đội

Tìm lại tên cho đồng đội

Dưới cái nắng oi bức cuối mùa hạ, 3 người cựu chiến binh Sư đoàn 308 vẫn miệt mài đi từng hàng mộ chí tít tắp ở Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Đường 9 (NTLS Đường 9) để tìm kiếm thông tin về liệt sĩ. Thỉnh thoảng họ dừng lại ở một phần mộ nào đó và trò chuyện với nhau rất lâu.
Dự án LRAMP song hành cùng người dân vùng khó - Kỳ 1: Đổi thay cùng LRAMP

Dự án LRAMP song hành cùng người dân vùng khó - Kỳ 1: Đổi thay cùng LRAMP

(GLO)- Từ năm 2018 đến nay, 87 chiếc cầu, cống thuộc Dự án xây dựng cầu dân sinh và quản lý tài sản đường địa phương (LRAMP) do Tổng cục Đường bộ Việt Nam làm chủ đầu tư đã đem đến sự đổi thay to lớn ở các buôn làng vùng đặc biệt khó khăn của tỉnh Gia Lai.
Xung quanh chiến công của du kích Puih Glớ và đồng đội - Kỳ 2: Đi tìm xác chiếc máy bay bị du kích Jrai bắn rơi

Xung quanh chiến công của du kích Puih Glớ và đồng đội - Kỳ 2: Đi tìm xác chiếc máy bay bị du kích Jrai bắn rơi

(GLO)- Ngày 12-5-1970, du kích người Jrai Puih Glớ (làng Maih, xã B6, huyện 4; nay là xã Ia Hrung, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) cùng đồng đội bắn rơi chiếc máy bay trực thăng khiến hàng chục binh sĩ cấp cao của quân đội Mỹ thiệt mạng. Vậy, xác chiếc trực thăng ấy bây giờ ở đâu?
Xung quanh chiến công của du kích Puih Glớ và đồng đội - Kỳ 1: Chuyện du kích Jrai hạ trực thăng Mỹ

Xung quanh chiến công của du kích Puih Glớ và đồng đội - Kỳ 1: Du kích Jrai hạ trực thăng chở 2 tướng Mỹ

(GLO)- Hơn nửa thế kỷ trôi qua nhưng câu chuyện về du kích Puih Glớ (làng Maih, xã B6, huyện 4; nay là xã Ia Hrung, huyện Ia Grai) cùng đồng đội bắn rơi máy bay quân sự Mỹ ngay tại quê hương mình vẫn được nhiều người cao tuổi trong vùng nhắc nhớ và được nhiều tài liệu lịch sử chính thống ghi nhận.