Chênh chao mùa về

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

chenh-chao-mua-ve-bg-5958-3463.jpg
Ảnh minh họa: Nguyên Võ

Đã không biết bao lần tôi mải miết ngón tay trên bàn phím để gõ những ký tự mùa. Không lần nào giống lần nào dẫu cảm xúc vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Không biết bao lần cầm cọ nguệch ngoạc những sắc màu, rồi thể nào hiện lên toan vẫn là cái màu đằm thắm mê mải ấy.

Những đốm vàng chen lẫn trong đám lá thắm xanh ôm ấp khắp triền đồi, lan ra những con đường ngoại ô thăm thẳm. Vàng hoa đan bện giữa bạt ngàn xanh lá như tựa nương, như che chở để khẳng định sự bền bỉ lạ lùng giữa nắng gió cao nguyên.

Lòng chảo Chư Đang Ya mùa gió bỗng trở thành điểm nhấn giữa nhấp nhô núi đồi. Từng khoảng xanh thẫm xen lẫn rực rỡ bạt ngàn hoa dại khiến bao mệt mỏi khi lên đến đỉnh đồi dường như tan biến. Ngờm ngợp trong hoa là lồng lộng gió trời.

Ở góc nhìn từ trên cao qua ống kính flycam, miệng núi lửa đã ngủ yên ngàn năm giờ là khoảng xanh miên man rộng mở. Những con đường uốn lượn quanh núi dường như mềm mại trữ tình hơn. Phải chăng đó cũng là một cách mà thiên nhiên níu giữ chân người.

Mùa này, được đứng giữa bao la núi đồi ngắm mây và sương chờn vờn lửng lơ khi bình minh vừa ló rạng có lẽ là một trải nghiệm khó quên nếu đã trót phải lòng phố núi.

Ánh nắng ban mai tỏa xuống những tàng thông già thứ ánh sáng mê dụ làm sáng bừng cả không gian trong khu rừng tĩnh lặng. Đi giữa thiên nhiên đất trời trong những khoảnh khắc giao mùa cũng có thể là một cách cân bằng xúc cảm. Cảm giác khi đặt đôi chân trần lên thảm cỏ hồng mềm mượt để thấy hơi ẩm sương đêm là một xúc cảm tuyệt vời.

Cao nguyên thênh thang những con đường muôn ngả. Ngả nào cũng trữ tình như một bức tranh. Lướt qua những cánh rừng cao su ven đường đang rậm rịch mùa thay lá cũng đủ thấm cảm chênh chao mùa về. Gió dường như cũng đã hỗ trợ hết mình cho vòng tuần hoàn tự thân của loài cây khẳng khiu trơ cành mùa buốt giá nên cứ miệt mài thổi mãi.

Độ này, xuyến chi cũng đã dần khép cánh, nhưng đám bông trắng li ti nở muộn vẫn lặng lẽ khiêm nhường trên những trảng lá xanh thẫm mướt mắt. Ở những khu vườn rẫy, nương chè hoặc bìa rừng, muồng hoàng yến lại đua nhau nở rộ. Mỗi góc ngoại ô góp thêm những sắc màu rực rỡ giữa đời thường làm cho phố núi thêm đầy đặn mọi ánh nhìn.

Ẩn chìm trong lớp lớp sương mù mây phủ là ngôi chùa trầm mặc tiếng chuông. Cuộc sống là sự đan xen hòa hợp giữa quá khứ và hiện tại, giữa hoang sơ và hơi thở hiện thời. Giữa xô bồ bon chen ấy, tiếng chuông nhè nhẹ như thanh âm của sự tỉnh thức ngân vang. Nhiều khi người ta cũng cần quay về chốn tâm linh để gột đi những ngột ngạt nặng mang mong kiếm cho lòng sự an yên thư thái.

Bao lát cắt để có thể vẽ nên hình hài phố nhỏ. Bởi mỗi góc nhìn đều mang đến cảm nhận riêng trong cái chung rộng lớn yêu thương. Những cơn chuyển mùa của tự nhiên ít nhiều làm cho con người trở nên “khó ở”.

Nhưng nào có hề gì. Người phố núi chấp nhận những oi nồng nóng bức hoặc hanh hao thông thốc hay dầm dề ẩm ướt của mùa như là một phần của xứ này mà bao dung rộng lượng, phần nhiều là để được nương náu đất lành cùng những mùa sang.

Có thể bạn quan tâm

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Mưa thu

Mưa thu

(GLO)- Mùa thu bao giờ cũng đem đến nhiều xúc cảm, nhất là khi thư thái ngồi lại cùng những cơn mưa.
Đừng vội nản lòng

Đừng vội nản lòng

(GLO)- Ai trồng cây cũng mong đến ngày hái quả. Người ta khi làm việc gì cũng đều mong gặt hái được kết quả. Điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi kết quả mình mong đợi chưa đến.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.
Nhớ những mùa vàng

Nhớ những mùa vàng

(GLO)- Những mùa lúa vàng trĩu bông thơm mùi rơm rạ là hình ảnh đã ăn sâu vào ký ức bao thế hệ người Việt, đặc biệt là những người lớn lên ở thôn quê.
Thơm thảo mùa thu

Thơm thảo mùa thu

(GLO)- Một buổi chiều thu, giữa người xe phố phường giăng mắc, tôi chợt thấy bên vỉa hè một chị hàng rong lặng lẽ bày ra những quả hồng. Những quả hồng chín ửng căng bóng, màu cam đỏ pha chút thẫm xanh dịu mắt được xếp vào chiếc mẹt tre.
Cơn bão đi qua

Cơn bão đi qua

Bão đi qua, ta thêm yêu thương, biết sẻ chia hơn với những mảnh đời khốn khó. Bão tan, ta bắt đầu lại từ những mầm xanh hy vọng...
Hương ổi mùa xa

Hương ổi mùa xa

(GLO)- Tôi không lớn lên giữa đồng bằng miền Bắc để được biết đến cái ngọt ngào và tinh túy của đất trời vào thu bằng hương cốm hay hương thị đẫm hồn xưa.
Tự “chữa lành” cho bản thân

Tự “chữa lành” cho bản thân

(GLO)- Cứ gần đến ngày nghỉ lễ là các anh chị đồng nghiệp lại xúm xít hỏi nhau: “Lễ này đi chơi ở đâu?”. Còn tôi thì chỉ muốn nghỉ ngơi bên gia đình. Đã rất nhiều năm rồi, tôi không có khái niệm đi chơi ngày lễ, nhất là những chuyến đi chơi xa dài ngày.
Bất chợt mùa lá rụng

Bất chợt mùa lá rụng

(GLO)- Mùa thu ở xứ sở nhiệt đới như nước Việt chúng ta, sự chuyển đổi của thiên nhiên không rõ ràng, đặc tả như ở trời Âu. Nhưng sắc thái của mùa lá rụng cũng đủ để làm xao động lòng người, ghi dấu ấn vào thi ca, nhạc họa từ xưa đến nay
Sắc lan mùa phố

Sắc lan mùa phố

(GLO)- Người chơi lan vẫn có câu: “Kiến giả thị bảo, bất kiến giả thị thảo” (Nghĩa là: Biết thì là bảo vật, không biết thì chỉ là cỏ). Vì thế, mỗi người chơi lan sẽ có một cách ứng xử riêng với hoa.
Quê cũ

Quê cũ

(GLO)- Xe bắt đầu rẽ vào con đường bê tông rộng rãi. Trước mắt là xóm làng với những ngôi nhà cao tầng, mái lợp ngói đỏ nhấp nhô. Bên trái là cánh đồng lúa sắp vào vụ gặt, vàng ươm trải dài.