Chênh chao mùa về

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

chenh-chao-mua-ve-bg-5958-3463.jpg
Ảnh minh họa: Nguyên Võ

Đã không biết bao lần tôi mải miết ngón tay trên bàn phím để gõ những ký tự mùa. Không lần nào giống lần nào dẫu cảm xúc vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Không biết bao lần cầm cọ nguệch ngoạc những sắc màu, rồi thể nào hiện lên toan vẫn là cái màu đằm thắm mê mải ấy.

Những đốm vàng chen lẫn trong đám lá thắm xanh ôm ấp khắp triền đồi, lan ra những con đường ngoại ô thăm thẳm. Vàng hoa đan bện giữa bạt ngàn xanh lá như tựa nương, như che chở để khẳng định sự bền bỉ lạ lùng giữa nắng gió cao nguyên.

Lòng chảo Chư Đang Ya mùa gió bỗng trở thành điểm nhấn giữa nhấp nhô núi đồi. Từng khoảng xanh thẫm xen lẫn rực rỡ bạt ngàn hoa dại khiến bao mệt mỏi khi lên đến đỉnh đồi dường như tan biến. Ngờm ngợp trong hoa là lồng lộng gió trời.

Ở góc nhìn từ trên cao qua ống kính flycam, miệng núi lửa đã ngủ yên ngàn năm giờ là khoảng xanh miên man rộng mở. Những con đường uốn lượn quanh núi dường như mềm mại trữ tình hơn. Phải chăng đó cũng là một cách mà thiên nhiên níu giữ chân người.

Mùa này, được đứng giữa bao la núi đồi ngắm mây và sương chờn vờn lửng lơ khi bình minh vừa ló rạng có lẽ là một trải nghiệm khó quên nếu đã trót phải lòng phố núi.

Ánh nắng ban mai tỏa xuống những tàng thông già thứ ánh sáng mê dụ làm sáng bừng cả không gian trong khu rừng tĩnh lặng. Đi giữa thiên nhiên đất trời trong những khoảnh khắc giao mùa cũng có thể là một cách cân bằng xúc cảm. Cảm giác khi đặt đôi chân trần lên thảm cỏ hồng mềm mượt để thấy hơi ẩm sương đêm là một xúc cảm tuyệt vời.

Cao nguyên thênh thang những con đường muôn ngả. Ngả nào cũng trữ tình như một bức tranh. Lướt qua những cánh rừng cao su ven đường đang rậm rịch mùa thay lá cũng đủ thấm cảm chênh chao mùa về. Gió dường như cũng đã hỗ trợ hết mình cho vòng tuần hoàn tự thân của loài cây khẳng khiu trơ cành mùa buốt giá nên cứ miệt mài thổi mãi.

Độ này, xuyến chi cũng đã dần khép cánh, nhưng đám bông trắng li ti nở muộn vẫn lặng lẽ khiêm nhường trên những trảng lá xanh thẫm mướt mắt. Ở những khu vườn rẫy, nương chè hoặc bìa rừng, muồng hoàng yến lại đua nhau nở rộ. Mỗi góc ngoại ô góp thêm những sắc màu rực rỡ giữa đời thường làm cho phố núi thêm đầy đặn mọi ánh nhìn.

Ẩn chìm trong lớp lớp sương mù mây phủ là ngôi chùa trầm mặc tiếng chuông. Cuộc sống là sự đan xen hòa hợp giữa quá khứ và hiện tại, giữa hoang sơ và hơi thở hiện thời. Giữa xô bồ bon chen ấy, tiếng chuông nhè nhẹ như thanh âm của sự tỉnh thức ngân vang. Nhiều khi người ta cũng cần quay về chốn tâm linh để gột đi những ngột ngạt nặng mang mong kiếm cho lòng sự an yên thư thái.

Bao lát cắt để có thể vẽ nên hình hài phố nhỏ. Bởi mỗi góc nhìn đều mang đến cảm nhận riêng trong cái chung rộng lớn yêu thương. Những cơn chuyển mùa của tự nhiên ít nhiều làm cho con người trở nên “khó ở”.

Nhưng nào có hề gì. Người phố núi chấp nhận những oi nồng nóng bức hoặc hanh hao thông thốc hay dầm dề ẩm ướt của mùa như là một phần của xứ này mà bao dung rộng lượng, phần nhiều là để được nương náu đất lành cùng những mùa sang.

Có thể bạn quan tâm

Mùa nấm mối

Mùa nấm mối

(GLO)- Đã 3 mùa mưa qua, khu vườn nhà tôi đều xuất hiện nấm mối. Những búp nấm nhú lên mặt lá ủ sau một thời gian dài ủ meo mầm, khi gặp cơn mưa đầu mùa rồi nắng lên vài hôm, có cơn mưa tiếp theo là những tai nấm mối thân trắng, núm đầu dù màu xám đội lên từng khóm.

Dã quỳ trong sương đêm

Dã quỳ trong sương đêm

(GLO)- Dã quỳ là biểu tượng của sức sống mãnh liệt, kiêu hãnh. Khi gợi nhắc sắc hoa màu nhớ, người ta thường nghĩ đến màu vàng rực rỡ trong nắng ban mai, trong buổi bình minh hé giấc hay rực ấm lúc chiều tà.

Thương hoài bếp lửa

Thương hoài bếp lửa

(GLO)- Ở quê, mẹ tôi vẫn dùng bếp củi. Mỗi lần về quê, tôi rất thích ngồi bên bếp lửa ấy, thi thoảng lại dụi đầu vào vai mẹ. Ngọn lửa tí tách reo vui gọi về trong tôi biết bao kỷ niệm ấu thơ.

Thân Thương loài hoa của núi - Dã quỳ

Thân thương loài hoa của núi

(GLO)- Khi những cơn mưa cuối mùa khép lại báo hiệu mùa khô Tây Nguyên đã đến, những dải hoa dã quỳ (còn có tên cúc quỳ, sơn quỳ, quỳ dại,…) bắt đầu vươn mình khoe sắc. Những đóa hoa dã quỳ nhỏ bé, tràn đầy năng lượng và sức sống, tạo nên những dải sóng đồi vàng rực, mê hoặc lòng người.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nhớ mùa cà phê

(GLO)- Lâu lắm rồi, tôi mới có 1 ngày nghỉ rớt vào giữa tuần. Vui vẻ tận hưởng ngày nghỉ đột xuất cũng là một cách để hưởng thụ cuộc sống. Tôi lấy điện thoại ra gọi bạn. Sau một hồi chuông dài, tôi nghe tiếng bạn giữa vô số thanh âm ồn ào. Bạn nói đang bận hái cà phê.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vườn quê giữa phố

(GLO)- Chẳng biết chủ vườn là ai nhưng tự nhiên lại thấy mến khi họ đã mang chút hương đồng gió nội vào chốn phố xá chật chội. Vườn có rau cải ngồng, diếp cá, rau lang, chuối xanh... Bao nhiêu món rau quê cứ thế bày biện.

Áo bà ba

Áo bà ba

(GLO)- Đang mua hàng thì bỗng nhiên tôi cảm thấy có người phía sau nhìn mình. Tôi quay đầu lại và bất giác mỉm cười chào chị.

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Thương những tàn phai

(GLO)- Giao mùa, khi làn gió mang hơi lạnh ào qua, những chiếc lá khô bứt khỏi cành rơi lả tả. Một chiếc lá rơi, một cánh hoa tàn, một buổi chiều nhạt nắng tạo nên khung cảnh tịch liêu với vẻ đẹp rất riêng. Có người bảo đó là cái đẹp của sự tàn phai.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Đồ cũ

(GLO)- Có lẽ thuộc tuýp người hoài cổ nên tôi thường tiếc nuối những điều thuộc về xưa cũ. Đôi khi, không hẳn là những khắc khoải mơ hồ mà ám ảnh tôi bằng cả một vùng ký ức ắp đầy nhớ thương day dứt. Một ngày bất giác chạm vào, lòng lại chênh chao nhớ người, nhớ về một thời gian khó ngày xưa.

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.