Bình Định: Lễ hội Chùa Bà-Cảng thị Nước Mặn được công nhận Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch đã có Quyết định số 1839/QĐ-BVHTTDL công nhận “Lễ hội Chùa Bà-Cảng thị Nước Mặn” ở thôn An Hòa (xã Phước Quang, huyện Tuy Phước) là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia. 

Lễ hội Chùa Bà-Cảng thị Nước Mặn được tổ chức hàng năm tại Chùa Bà ở thôn An Hòa (xã Phước Quang, huyện Tuy Phước). Đây là lễ hội dân gian truyền thống có quy mô lớn và lâu đời của xứ Nẫu. 

Không gian Lễ hội Chùa Bà - Cảng thị Nước Mặn. Ảnh nguồn Báo Bình Định
Không gian Lễ hội Chùa Bà - Cảng thị Nước Mặn. Ảnh nguồn Báo Bình Định

Lễ hội được tổ chức nhằm tưởng nhớ các bậc tiền nhân từng tạo nên thương cảng Nước Mặn sầm uất, có tên trong nhiều hải đồ thương cảng thế giới.

Theo sử sách ghi lại, cách đây hơn 400 năm trước, khu vực thôn An Hòa là cảng thị Nước Mặn nổi tiếng sầm uất. Người Hoa từ Quảng Đông, Phúc Kiến di cư sang mở phố buôn bán đánh dấu một cảng thị ở vùng đất biên viễn bước vào thời kỳ phồn thịnh.

Lễ hội được tổ chức trong 3 ngày: Ngày cuối tháng Giêng (có thể ngày 29 hay ngày 30, tùy tháng) và từ ngày 1 đến ngày 2-2 Âm lịch. Thời gian tổ chức lễ hội được kéo dài sang ngày 3 đến 4-2 Âm lịch.

Cùng với sự hình thành và phát triển của Cảng thị Nước Mặn ngày xưa, người dân địa phương xây dựng ngôi chùa thờ các vị gồm Thiên Hậu Thánh Mẫu, bà Thai sanh (bà mụ) và Thành hoàng làng. Việc tổ chức Lễ hội ở Chùa Bà được người dân tiếp nối gìn giữ qua rất nhiều đời, vẫn mang đậm văn hóa truyền thống qua các lễ nghinh thần, rước sắc, rước biểu tượng ngư-tiều-canh-mục...

PHƯƠNG VI (tổng hợp)

 

Có thể bạn quan tâm

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

(GLO)- Ông Rmah Aleo (làng Pan, xã Dun, huyện Chư Sê) và ông Ayó (làng Piơm, thị trấn Đak Đoa, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) là những người “giữ lửa” và lan tỏa bản sắc văn hóa dân tộc đến cộng đồng buôn làng.

null