Về quốc hiệu của vương quốc Champa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Năm 1471, tròn 550 năm trước, vua Lê Thánh Tông mang quân chinh phạt Champa, sáp nhập các khu vực Amaravati và Vijaya vào Đại Việt, đổi tên thành Quảng Nam thừa tuyên đạo. Mãi đến năm 1832, vương quốc Champa hoàn toàn sáp nhập vào Đại Nam thời Minh Mạng. Trải qua 18 thế kỷ tồn tại và phát triển, tên gọi vương quốc Champa đến nay vẫn là vấn đề cần tiếp tục nghiên cứu, xác định rõ ràng, thống nhất.  

Việc nghiên cứu về Champa cần dựa vào các cứ liệu có tính kiểm chứng và các sử liệu mang tính tự sự. TRONG ẢNH: Trưng bày các hiện vật Champa tại Bảo tàng Điêu khắc Chăm Đà Nẵng. Ảnh: N.T
Việc nghiên cứu về Champa cần dựa vào các cứ liệu có tính kiểm chứng và các sử liệu mang tính tự sự. TRONG ẢNH: Trưng bày các hiện vật Champa tại Bảo tàng Điêu khắc Chăm Đà Nẵng. Ảnh: N.T


Những dữ liệu chưa thống nhất

Theo nữ sĩ Huỳnh Thị Bảo Hòa, “nước Chiêm Thành khởi đầu chửa lập thành quốc hiệu (trước Thiên-Chúa giáng sinh 102 năm), chỉ là một quận, thống thuộc bộ Việt Thường nhà Hán đặt chức quan Trưởng Sử cai trị và kiêm quận Nhật Nam (Jènan). Nhà Hậu-Hán vua Thuận-Đế ở quận Tượng-Châu (Tượng-quận) có người tên là Khu-Liên nổi loạn giết quan quân huyện Tầu, rồi tự xưng làm Vua và đổi quận Tượng-Lâm làm nước Lâm-ấp (dương lịch 137).

Đến đời nhà Tùy cai trị nước Tầu, Vua Tùy sai tướng Lưu-Phương sang đánh quốc-đô Lâm-ấp mà chiếm lấy của cải châu báu. Vua nước Lâm-ấp lúc ấy là Phạm Chí năm 630 mới sang cống vua Thái-Tôn nhà Đường. Phạm Chí chết, người dân Lâm-ấp tên là Chư-Cát-Địa lên nối ngôi và đổi hiệu là Hoàn-Vương-Quốc. Thế kỷ thứ IX, sử chép: Đời nhà Đường sai Trương-Châu qua đánh nước Hoàn-Vương và đổi quốc hiệu là Chiêm-Thành, ấy là người Tầu đổi quốc hiệu cho nước Hoàn-Vương. Quốc hiệu Chiêm-Thành lưu truyền cho đến ngày nay”. (Chiêm-Thành lược khảo, Nhà in Đông Tây, Hà Nội, 1936).

Trong khi đó, sách Việt sử xứ Đàng Trong 1558-1777 (Nhà sách Khai Trí, 1967) của GS Phan Khoang viết: “Đến cuối đời Đông Hán, con của viên Công-tào huyện Tượng-Lâm là Khu-Liên nhân trong xứ có loạn, giết quan Huyện-lệnh mà tự lập làm vua. Ấy là năm Sơ-bình thứ 3 đời vua Hiến-đế nhà Hán, tức là năm 192. Theo lời ghi khắc trên một tấm bia tìm được thì vị vua đầu tiên của người Chàm là Cri Mara. Vậy các nhà khảo cứu cho rằng Cri Mara có thể là nhân vật Khu-Liên nói trên. Nước lập nên ấy, sử Trung-hoa gọi là Lâm-ấp, còn người ấy tự xưng là Cam (Chàm) hoặc Chiêm-bà (Champa).

Nước Lâm-ấp lấy đất Quảng-nam ngày nay làm trung tâm điểm, dựng đô ở Trà-kiệu (…) Đời vua Đường Túc-tông, Càn-nguyên năm đầu (758), sử Trung-quốc gọi Lâm-ấp là Hoàn-vương. Ấy là năm đầu của đệ ngũ vương triều Chàm, và quốc hiệu này được giữ cho đến năm vương triều này cáo chung (859)… Năm 875 thì một triều vua mới lên làm vua ở phía bắc tại Indrapura (Đồng-dương) trong tỉnh Quảng Nam ngày nay. Ấy là đệ lục vương triều (875-991). Đồng thời, sử Trung-quốc cũng đổi gọi là nước Chiêm-thành”.

Đây là những tài liệu mang tính sơ khảo, lược khảo về Champa, nhưng dựa trên những nguồn tài liệu nghiên cứu về Champa của các học giả Trung Hoa, Việt Nam hay phương Tây, vì vậy có những cách gọi quốc hiệu và niên đại khác nhau, chưa thống nhất…

Khái niệm Champa cần được định nghĩa lại

Theo các nhà nghiên cứu Trần Kỳ Phương và Bùi Chí Trung: “Cho đến những năm gần đây, nhiều nhà nghiên cứu đều thừa nhận rằng, việc tìm hiểu lịch sử của vương quốc cổ Champa quả là khó khăn và phức tạp. Trong những công trình cập nhật mới nhất, các nhà nghiên cứu đều nhận định, sở dĩ có tình trạng trên là vì những tài liệu liên quan đến vương quốc cổ này chủ yếu dựa vào những ghi chép rời rạc và mơ hồ của Trung Hoa hay Việt Nam về vùng đất mà vương quốc này tọa lạc tại miền Trung Việt Nam; hoặc dựa vào những minh văn Champa đã được tìm thấy, mà phần lớn đều không có niên đại chính xác. (Dấu ấn văn hóa Champa ở miền Trung Việt Nam, NXB Đà Nẵng, 2021).

Một điều đáng quan tâm nữa là cùng với thời gian, những cuộc chiến tranh liên miên giữa Champa và các nước láng giềng phá hủy nặng nề những di sản văn hóa, lịch sử, ảnh hưởng lớn đến việc nghiên cứu. Như nhà nghiên cứu Phan Du viết về trận Chiêm phạt đầu tiên của Đại Việt xảy ra vào năm Thiên Phúc thứ III (982): “Lê Đại Hành liền ra lệnh đóng chiến thuyền, sửa soạn binh khí, rồi xuống chiếu thân chinh, đem quân đánh chiếm kinh đô Chiêm Thành, lúc đó là Đồng-dương, san bằng cả thành trì, phá hủy cả tông miếu…

Sau một năm lưu trú tại đây, vua Lê Đại Hành mới quay về, đem theo 100 cung nữ Chiêm, một thầy tăng người Thiên Trúc và rất nhiều bảo vật, bạc, vàng” (Quảng Nam qua các thời đại, Cổ học Tùng thư, 1974). Hay năm 774, “người Java và Mã-Lai vào cướp phá và tiêu hủy ngôi đền cổ Pô Nagar tại Nha-trang. Năm 878, người Java và Mã-Lai lại vào cướp phá và tiêu hủy ngôi đền Bhadrâdhipâticvara ở phía tây thành Virapura gần Phan-rang ngày nay” (Việt sử xứ Đàng Trong - Phan Khoang).

Trước những vấn đề còn tranh cãi về nguồn gốc hình thành và tên gọi vương quốc Champa, nhà nghiên cứu Đổng Thành Danh (Trung tâm Nghiên cứu văn hóa Chăm Ninh Thuận) cho rằng, “khái niệm Champa cần phải được định nghĩa lại, vị trí của nó trong bối cảnh quá khứ, trong diễn trình lịch sử cũng nên cần được định vị lại. Để làm được điều đó ta không nên chỉ dựa vào sử liệu Trung Hoa, không nên chỉ dựa vào các lý thuyết hàn lâm mang tính giả định, mà nên dựa vào các cứ liệu có tính kiểm chứng (như khảo cổ học) và các sử liệu mang tính tự sự (bia ký) (Khởi nguồn của Champa: Một tiếp cận dựa trên sử liệu phi truyền thống, 2020).

Việc định nghĩa, định vị lại vương quốc Champa chính là nhằm phục vụ cho việc nghiên cứu khoa học, bài bản, thống nhất về một vương quốc cổ có nền văn hóa, văn minh rực rỡ. Đây là một quá trình lâu dài và đòi hỏi sự đầu tư nghiêm túc, dày công của các nhà nghiên cứu; từ đó góp phần tích cực vào xây dựng một nước Việt Nam thống nhất, độc lập trên cơ sở tôn trọng sự đa dạng của lịch sử, văn hóa...

https://baodanang.vn/channel/5433/202110/ve-quoc-hieu-cua-vuong-quoc-champa-3893341/

Theo ANH QUÂN (baodanang)

Có thể bạn quan tâm

Lễ báo hiếu: Thơm thảo tấm lòng con cái

Lễ báo hiếu, thơm thảo tấm lòng con cái

(GLO)- Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, người Bahnar luôn nhắc nhau: “Phải kính trọng cha mẹ như mặt trăng, kính trọng ông bà như mặt trời”. Khi đã trưởng thành, con cái đều nghĩ đến việc tổ chức lễ báo hiếu cha mẹ (teh nhung ăn kră).

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

(GLO)- UBND tỉnh Gia Lai ban hành QĐ số 60/2024/QĐ-UBND quy định chi tiết tiêu chuẩn xét tặng danh hiệu “Gia đình văn hóa”, “Thôn, tổ dân phố văn hóa”, “Xã, phường, thị trấn tiêu biểu” để hướng dẫn thực hiện, bảo đảm phù hợp với đặc thù văn hóa và tình hình kinh tế-xã hội của địa phương.

Hội đồng Di sản văn hóa Quốc gia vừa họp, bỏ phiếu thống nhất đề xuất Thủ tướng Chính phủ công nhận Quần thể di tích Tây Sơn Thượng đạo là di tích quốc gia đặc biệt. Ảnh: Ngọc Minh

Chuyện làm hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo

(GLO)- Cuối thập niên 80 của thế kỷ trước, những người làm công tác di sản văn hóa (như cách gọi ngày nay) của tỉnh Gia Lai-Kon Tum bắt tay vào việc thu thập thông tin để làm hồ sơ di tích đề nghị xếp hạng, trong đó có hồ sơ di tích Tây Sơn Thượng đạo.

Chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh)

Vọng tiếng chuông ngân

(GLO)- Trên địa bàn tỉnh Gia Lai có nhiều ngôi chùa bắt đầu bằng chữ Bửu như chùa Bửu Minh (huyện Chư Păh), Bửu Thắng, Bửu Nghiêm, Bửu Hải (TP. Pleiku). Riêng cái tên Bửu Tịnh được đặt cho 2 ngôi chùa, 1 ở Ayun Pa, 1 ở Krông Pa. Nhà tôi ở gần chùa Bửu Tịnh (xã Phú Cần, huyện Krông Pa).

Nét đẹp tặng chữ đầu xuân

Nét đẹp tặng chữ đầu xuân

(GLO)- Mỗi dịp Tết đến Xuân về, người dân Việt lại náo nức với những phong tục truyền thống mang đậm bản sắc dân tộc. Trong đó, nét đẹp tặng chữ đầu xuân đã trở thành một truyền thống hiếu học của dân tộc và mang ý nghĩa cầu chúc may mắn, tài lộc, hạnh phúc cho năm mới.

Một dòng huyền tích

Một dòng huyền tích

Mỗi lần đi qua cầu Đuống, tôi bất giác nhìn về phía hạ lưu, trong đầu ngân lên mấy câu thơ của Hoàng Cầm “Sông Đuống trôi đi một dòng lấp lánh, nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ”.

Theo dấu sử thi

Theo dấu sử thi

Tôi về xã Ea Tul (huyện Cư M’gar, Đắk Lắk) vào một dịp ngành văn hóa Đắk Lắk phối hợp với chính quyền địa phương tổ chức lớp truyền dạy hát kể sử thi (khan) cho lớp trẻ.