Tượng đầu rắn Naga trên vùng Tây Sơn Thượng đạo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tượng đầu rắn Naga được tìm thấy vào năm 2008 tại lòng hồ thuộc di tích Nền nhà, hồ nước ông Nhạc (làng Hlang, xã Yang Nam, huyện Kông Chro, tỉnh Gia Lai).

Đây là minh chứng khẳng định sự tồn tại/ảnh hưởng của văn hóa Champa trên cao nguyên, là chứng cứ xác thực khả năng về một công trình kiến trúc Champa từng tồn tại ở vùng đất Tây Sơn Thượng đạo trước khi anh em nhà Tây Sơn đặt dấu ấn trên vùng đất này.

tuong-ran-naga-1.jpg
Tượng đầu rắn Naga trưng bày tại Bảo tàng Tây Sơn Thượng đạo. Ảnh: X.T

Trong tiếng Phạn, naga có nghĩa là rắn hổ mang lớn. Rắn Naga là linh vật trong thần thoại Ấn Độ, thường xuất hiện dưới các trạng thái 3 đầu, 5 đầu hoặc 7 đầu.

Theo thần thoại Ấn Độ, rắn biểu hiện của nguồn nước. Rắn gắn liền với khả năng sinh sản, sự bảo vệ, sự hủy diệt, phản ánh mối quan hệ phức tạp giữa thiên nhiên và con người. Vì vậy, việc thờ thần rắn thường gắn với tục thờ nước.

Năm 2008, trong quá trình nạo vét lòng hồ thuộc di tích Nền nhà, hồ nước ông Nhạc, đội thi công đã phát hiện tượng đầu rắn Naga. Sau đó, tượng được đưa về trưng bày tại Bảo tàng Tây Sơn Thượng đạo.

Tượng được làm bằng sa thạch hạt mịn, tạo hình 3 đầu, trong tư thế vờn cao. Phần miệng gần như bị mất toàn bộ, mắt tròn, kết hợp chạm khắc những đường uốn cong uyển chuyển từ đỉnh đầu thuôn dài xuống thân. Mặt tượng bên phải còn 2 mắt, bên trái còn 1/2 mắt. Dưới cổ, điêu khắc 16 cái vảy hình dấu mũ (^) tương đối đều chạy dọc theo thân. Mào rắn tạo gờ nổi, hơi nhọn ở đỉnh chạy từ miệng và chúm lại như một búi tóc ở ngang cổ; đoạn đứt gãy ở cổ có khoét một lỗ tròn có đường kính 9 cm, sâu 4 cm.

Nhìn tổng thể, con rắn trong tư thế ngẩng cao đầu, phù mang rộng, mào dựng đứng như thể hiện uy lực của mình.

Hiện vật được các nhà nghiên cứu xác định có niên đại khoảng thế kỷ XV. Cùng với tượng đầu rắn Naga, Bảo tàng Tây Sơn Thượng đạo còn trưng bày nhiều di vật như: máng dẫn nước được chế tác bằng đá ong, mảnh ngói cũng được tìm thấy di tích Nền nhà, hồ nước ông Nhạc hoặc các hiện vật như cặp chân đèn bằng đồng, bình vôi bằng gốm… đều là những hiện vật liên quan đến văn hóa Champa.

Cũng tại di tích Nền nhà, hồ nước ông Nhạc, năm 2017, chúng tôi tiến hành khảo sát và phát hiện nhiều tảng đá ong được đục đẽo các cạnh khá hoàn chỉnh cùng nhiều mảnh ngói còn vương vãi trên mặt đất.

mang-dan-nuoc.jpg
Viên đá ong có rãnh tại di tích Nền nhà, hồ nước ông Nhạc (làng Hlang, xã Yang Nam, huyện Kông Chro). Ảnh: X.T

Nằm trong không gian văn hóa Champa trên vùng đất Tây Sơn Thượng đạo còn có bia ký Tư Lương (thôn Tư Lương, xã Tân An, huyện Đak Pơ). Bia Tư Lương được xác định có niên đại năm 1438 (niên đại Saka, dưới thời Vua Vira Bhadravarman Deva). Nội dung văn bia Tư Lương đề cập việc Vua Vira Bhadravarman Deva, con trai của Vua Jayasimhavarman trị vì vùng Vijaya (Bình Định ngày nay), ngài đã dựng một ngôi đền và tấm văn khắc tại kinh thành mệnh danh là Samriddhipuri (thành phố thịnh vượng) vào năm 1438.

Ngoài ra, ngài cũng cho xây dựng đường sá và đập nước trên sông Hayav (theo bài Dấu ấn văn hóa Champa ở miền Trung Việt Nam, Tạp chí Phát triển kinh tế-xã hội Đà Nẵng, 2021).

Như vậy, có thể nói, việc phát hiện các di vật, dấu tích nói trên là những minh chứng khẳng định sự tồn tại/ảnh hưởng của văn hóa Champa trên cao nguyên, ít nhất vào khoảng thế kỷ XV. Trong đó, tượng rắn Naga là hiện vật được sử dụng phổ biến trong trang trí kiến trúc đền tháp Champa, được tìm thấy là chứng cứ xác thực khả năng về một công trình kiến trúc Champa từng tồn tại ở vùng đất Tây Sơn Thượng đạo trước khi anh em nhà Tây Sơn đặt dấu ấn trên vùng đất này.

Có thể bạn quan tâm

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

(GLO)- Ông Rơ Châm Khir (SN 1954, làng Kênh, xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) không chỉ có đôi tay tài hoa vẽ những bức tranh sơn dầu, tượng gỗ dân gian đặc sắc, mà còn là già làng uy tín được cộng đồng tin tưởng.

Phát huy sức mạnh văn hóa

Phát huy sức mạnh văn hóa

Khi các giá trị văn hóa, di sản và nghệ thuật tạo ra lợi nhuận nó không chỉ tự “nuôi sống” mình mà còn góp phần tạo thêm những nguồn lực mới, tác động tích cực đến các lĩnh vực khác của ngành công nghiệp văn hóa.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

null