Tuổi thơ rơm rạ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa, hương rơm rạ đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức.

Dẫu bây giờ đã xa quê nhưng mỗi lần bắt gặp mùi rơm thoảng trong gió, lòng tôi lại nao nao nhớ về những ngày tháng êm đềm nơi làng quê yêu dấu.

tuoi-tho-rom-ra-bg.jpg
Minh họa: HUYỀN TRANG

Ở quê tôi, mùa gặt luôn là khoảng thời gian rộn ràng nhất trong năm. Khi lúa trên đồng chín vàng rực, những người nông dân hối hả ra đồng từ sáng sớm. Mùi lúa chín thơm lừng hòa quyện với hơi đất ngai ngái của cánh đồng đã gặt xong, tạo thành một hương vị đặc trưng của mùa màng. Từng bó lúa gặt xong được gom thành đống, rồi chất lên những chiếc xe bò chậm rãi kéo về sân phơi.

Người lớn bận rộn suốt cả ngày với việc đập lúa, phơi lúa, còn đám trẻ con chúng tôi chỉ mong đợi đến lúc được vui chơi trên những đụn rơm vàng óng.

Tôi nhớ những buổi chiều chập choạng, cả lũ quây quần nhảy nhót, lăn lộn, rồi chơi trò trốn tìm. Đống rơm không chỉ là nơi đám trẻ tinh nghịch tìm chỗ nấp mà còn là chiếc giường êm ái để ngả lưng giữa trời quê lộng gió.

Mỗi lần gặt xong, nhà nào cũng có một đụn rơm to, được dựng ngay góc sân hoặc bên hiên nhà. Rơm dùng để đun bếp, lót chuồng trâu bò hoặc làm phân bón cho vụ mùa sau. Những đêm đông lạnh lẽo, ngồi bên bếp lửa hồng, khói rơm phả lên cay xè đôi mắt, song lại mang đến hơi ấm thân thuộc.

Mẹ tôi thường bảo, lửa rơm có cái ấm riêng, không rực rỡ như củi khô nhưng lại nồng đượm và dịu dàng. Những ngày gió bấc thổi hun hút, mẹ nhóm bếp rơm, đặt lên đó nồi khoai lang hay trái bắp. Chỉ một lát sau, mùi bắp nướng quyện với mùi khói rơm đã khiến bụng chúng tôi đói cồn cào. Những củ khoai nứt vỏ, xém cạnh, nóng hổi được chuyền tay nhau, vừa thổi vừa ăn, thơm bùi đến khó tả.

Ngày ấy, nhiều nhà trong xóm tôi vẫn còn những mái nhà tranh lợp rạ. Dù không kiên cố như ngói, tôn nhưng mái rạ có một sự mộc mạc, gần gũi với thiên nhiên. Mùa hè, mái rạ giúp giữ cho ngôi nhà mát mẻ, còn mùa đông thì ấm áp. Tôi nhớ những buổi trưa hè, nằm trên chiếc chõng tre dưới mái nhà tranh, lắng nghe tiếng chim sẻ ríu rít trên rạ, cảm nhận hơi thở của đồng quê dịu dàng len lỏi qua từng cơn gió. Tiếng võng kẽo kẹt hòa cùng tiếng gió xào xạc tạo thành một bản nhạc đồng quê êm đềm, bình yên ru giấc ngủ tuổi thơ.

Những đêm trăng sáng, khi công việc đồng áng đã xong, lũ trẻ trong làng lại rủ nhau ra bãi đất trống chơi đùa. Trăng rằm treo lơ lửng giữa trời, soi sáng cả cánh đồng rộng lớn. Chúng tôi ngồi túm tụm kể chuyện ma, chuyện ông bà kể lại về những điều huyền bí ở làng quê. Những câu chuyện đầy vẻ ly kỳ, khiến đứa nào cũng sợ nhưng vẫn thích nghe.

Có những hôm, mấy đứa kéo nhau ra đồng bắt đom đóm thả vào trong chiếc lọ thủy tinh, rồi ngắm nhìn những đốm sáng lập lòe như những chiếc đèn nhỏ giữa màn đêm. Cảm giác đó đến giờ vẫn in sâu trong tâm trí tôi, như một phần ký ức không thể phai mờ.

Lớn lên, tôi rời quê đi học, rồi lập nghiệp ở thành phố. Nơi đô thị phồn hoa, nhà cao tầng san sát, không còn mùi rơm rạ, không còn mái nhà tranh, không còn những đụn rơm thơm mùi nắng. Mỗi lần về quê, tôi đều tranh thủ ra đồng, đi chân trần trên nền đất, hít thật sâu mùi hương rơm rạ để lấp đầy nỗi nhớ.

Có lẽ, tuổi thơ của tôi và của biết bao người con xa quê đều có những hình ảnh thân thuộc như thế: một bếp lửa rơm ấm nồng trong đêm đông, một mái nhà tranh đơn sơ nhưng tràn ngập yêu thương, một bãi rơm vàng nơi lũ trẻ chơi đùa và những cánh đồng lúa trải dài tận chân trời.

Ký ức về rơm rạ nơi quê nhà không chỉ là nỗi nhớ mà còn là một phần tâm hồn tôi-nơi lưu giữ những ngày tháng bình yên, nơi tôi có thể tìm về mỗi khi lòng mỏi mệt giữa bộn bề cuộc sống. Dẫu đi xa đến đâu, tôi vẫn luôn tin rằng, quê hương vẫn ở đó, với hương rơm nồng nàn, với những điều dung dị mà ấm áp nhất trong cuộc đời.

Có thể bạn quan tâm

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Nhớ bếp lửa nhà sàn

Nhớ bếp lửa nhà sàn

(GLO)- Gần 50 năm gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, tôi đã đi qua nhiều buôn làng, tiếp xúc với bao con người hiền lành như đất, mộc mạc như cây rừng. Và trong những buôn làng đó, từng bếp lửa nhà sàn đã để lại trong tôi ấn tượng đậm sâu với không gian đầm ấm và chân tình

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Cơn mưa ngang qua

Cơn mưa ngang qua

Tiết trời vào sáng sớm khá oi nồng, nhưng bầu trời lại phủ kín một màu mây xám đục chứ không trong trẻo như mọi khi. Rồi bất chợt mưa rào rào mà không có gió, có sấm báo trước.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa hoa hẹn phố

(GLO)- Thỉnh thoảng, bạn bè thời đại học ngẫu hứng gửi vào nhóm Zalo bức ảnh về một loài hoa. Dù không giải thích lời nào nhưng lập tức nhiều phản hồi, nhiều icon xuất hiện.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Món quà của chị Hai

(GLO)- Thời tiểu học, tôi khá biếng nhác việc học. Kết quả học tập của tôi năm nào cũng gần như “đội sổ”, trầy trật hết cách mới không bị lưu ban. Trong khi đó, các anh chị tôi đều học giỏi. Tuy nhiên, đọc cuốn sách 'Vượt đêm dài' của nhà văn Minh Quân do chị Hai tặng đã thay đổi cuộc đời tôi.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Nhớ hội trại ngày ấy

Nhớ hội trại ngày ấy

(GLO)- Cứ mỗi dịp tháng 3, khi thấy học sinh nô nức chuẩn bị cho hội trại, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về những ngày áo trắng tung bay trên sân trường đầy nắng với bao ước mơ, hoài bão.

Những bức ảnh cũ

Những bức ảnh cũ

(GLO)- Một hôm, tôi vô tình phát hiện cuốn album cũ nằm lẫn giữa đống giấy tờ trong ngăn tủ quần áo. Tôi cầm lên, có cảm giác như chạm vào từng ký ức xa xôi. Ngày xưa yêu dấu theo những bức ảnh lần lượt quay về.