Trầm tích nơi ngã ba sông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tiếng vọng trăm năm

Về làng Nú dịp cuối năm, đi đến đâu, chúng tôi cũng cảm nhận được mùi thơm của hoa điều đang đua nhau nở rộ. Dừng chân trước nhà già làng Rơ Châm Hmơnh, chúng tôi thấy ông đang vui chuyện với mấy người lớn tuổi. Nghe chúng tôi hỏi chuyện làng, ai nấy đều bày tỏ niềm hân hoan, phấn khởi.

Già làng Hmơnh nhớ lại: “Trước những năm kháng chiến chống Pháp, làng ở bên kia sông Pô Cô, nay thuộc địa giới hành chính tỉnh Kon Tum. Khi bom đạn kẻ thù liên tục dội xuống, nương rẫy tan hoang, dân làng quyết định dời qua bên này. Địa điểm lập làng là doi đất nơi suối Ia Plú đổ ra sông Pô Cô. Sau đó có đôi lần dời qua, dời lại. Sau ngày giải phóng, làng định cư ở bờ bên này sông thuộc tỉnh Gia Lai”.

Ông Rơ Lan Pênh tiếp lời: “Làng Nú có truyền thống yêu nước. Trong những năm tháng cả nước đánh Mỹ, dân làng hăng hái tham gia cách mạng, người nuôi giấu cán bộ, người chèo thuyền chở lương thực, đạn dược và bộ đội vượt sông Pô Cô. Tiêu biểu nhất là Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Puih San (A Sanh). Bến đò A Sanh ở cuối làng đã được công nhận di tích lịch sử cấp tỉnh. Chúng tôi rất tự hào về điều này”.

Các nghệ nhân trình diễn tại Hội đua thuyền độc mộc và liên hoan cồng chiêng huyện Ia Grai năm 2022. Ảnh: Nguyễn Xuân Hà

Các nghệ nhân trình diễn tại Hội đua thuyền độc mộc và liên hoan cồng chiêng huyện Ia Grai năm 2022. Ảnh: Nguyễn Xuân Hà

Theo già làng Hmơnh, làng Nú không chỉ tự hào về truyền thống đấu tranh chống ngoại xâm mà còn lưu giữ được những nét văn hóa đặc sắc của dân tộc Jrai như: tạc tượng, đẽo thuyền độc mộc... Qua bao năm tháng thăng trầm, những chiếc thuyền độc mộc được đẽo bằng cây to để mưu sinh thuở nào vẫn được duy trì cho đến nay. Những nghi lễ mang đậm bản sắc của người Jrai như: pơ thi, cúng nhà rông, thổi tai… vẫn được tổ chức đều ở làng để nhắc nhở thế hệ trẻ không quên cội nguồn. “Trong huyện, làng Nú được xem là cái nôi của thuyền độc mộc. Hiện nay, làng còn có 6 chiếc thuyền. Bà con vẫn sử dụng hàng ngày để vượt sông làm rẫy, đánh cá. Tại các lễ hội đua thuyền độc mộc do UBND huyện tổ chức, người dân mang thuyền đi thi đấu và cho các địa phương khác mượn để đua cùng”-anh Puih Luih chia sẻ.

Như minh chứng cho lời nói của mình, mấy người già trong làng dẫn chúng tôi xuống bến sông “mục sở thị” thuyền độc mộc và Di tích lịch sử Bến đò A Sanh. Giữa sông nước mênh mang, mấy chiếc thuyền độc mộc neo sát bờ, lắc lư theo con sóng vỗ ì oạp. Mở xích khóa, 2 ông Hmơnh và Pênh chèo một chiếc thuyền độc mộc ra đoạn hợp lưu giữa suối Ia Grai với sông Pô Cô như một sự trình diễn cho chúng tôi thưởng lãm.

Tương lai vẫy gọi

Mỗi ngôi làng đều trải qua những biến thiên của lịch sử. Làng Nú cũng không ngoại lệ. Chiến tranh, phương thức canh tác lạc hậu khiến dân làng một thuở luẩn quẩn trong đói nghèo. “Lúc chuyển từ Kon Tum sang Gia Lai lập làng, nhà ai cũng bé tẹo, thưng vách bằng lồ ô, mái lợp lá cây rừng. Cây lúa rẫy năm được mùa thì ít, năm mất mùa thì nhiều nên chúng tôi phải thường xuyên vào rừng hái lá, trái cây và săn thú rừng làm thức ăn chống đói”-ông Hmơnh hồi nhớ.

Từng làm cán bộ xóa đói giảm nghèo khi xã Ia Khai và Ia Krai chưa chia tách, anh Luih nhớ như in một thời khốn khó của làng Nú: “Những năm 2000 trở về trước, hơn 90 hộ dân trong làng thuộc diện đói nghèo. Phương thức sản xuất vẫn chủ yếu là đốt nương, chọc trỉa. Trồng nơi này được 1-2 năm thì chuyển sang nơi khác phát rẫy trồng tiếp. Lương thực không đủ ăn. Vì thế, dân làng phải trông chờ vào hỗ trợ của Nhà nước. Mình đã từng mang gạo, muối, áo quần phát cho từng hộ dân”.

Người dân làng Nú (xã Ia Khai, huyện Ia Grai) vẫn còn lưu giữ những nét văn hóa đặc trưng như đẽo thuyền độc mộc, tạc tượng. Ảnh: Hoành Sơn

Người dân làng Nú (xã Ia Khai, huyện Ia Grai) vẫn còn lưu giữ những nét văn hóa đặc trưng như đẽo thuyền độc mộc, tạc tượng. Ảnh: Hoành Sơn

Làng Nú hôm nay đang từng ngày thay da đổi thịt. Bước ngoặt là từ năm 2003, khi làng được dời từ khu vực suối Ia Plú về nơi tái định cư để phục vụ thi công Thủy điện Sê San 3. Về nơi ở mới, mỗi hộ được cấp 3,5 sào đất và ngôi nhà xây cấp 4. Người dân được hướng dẫn kỹ thuật trồng điều. Cũng trong giai đoạn này, một số doanh nghiệp bắt đầu mở rộng diện tích trồng cao su trên địa bàn xã. Thích ứng với thời cuộc, dân làng Nú bắt đầu trồng điều, cao su, cà phê. Nguồn thu nhập từ cây công nghiệp đã giúp bà con có cuộc sống ổn định hơn.

Chúng tôi xách xe máy chạy một vòng quanh làng trên những con đường nhựa phẳng phiu mà tưởng như đang dạo ở khu phố nhỏ. Những ngôi nhà xây to đẹp, khang trang kề nhau san sát. Ông Hmơnh cho hay, làng có 115 hộ thì chỉ còn 6 hộ chưa ở nhà xây; hộ thuộc diện nghèo và cận nghèo ở làng còn 8. Còn theo Chủ tịch UBND xã Mai Thị Lương, làng Nú có điều kiện kinh tế-xã hội phát triển nhất xã. Thu nhập bình quân đầu người đạt 43 triệu đồng/năm. Nhiều hộ có nguồn thu nhập cao từ sản xuất nông nghiệp; đơn cử như gia đình anh Puih Luih có thu nhập 250-300 triệu đồng/năm.

Ông Đỗ Văn Đông-Phó Chủ tịch UBND huyện Ia Grai-cho biết: Làng Nú là một trong những làng sở hữu tiềm năng phát triển du lịch. Tới đây, UBND huyện sẽ thi công đoạn đường từ làng Nú xuống bến đò A Sanh để việc đi lại được thuận tiện hơn. Ngoài ra, từ năm 2023 trở đi, Ia Khai sẽ tổ chức giải đua thuyền độc mộc quy mô cấp xã tại bến đò A Sanh. Thông qua hoạt động này sẽ thúc đẩy phát triển du lịch ở địa phương, góp phần nâng cao thu nhập cho người dân.

HOÀNH SƠN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Lan tỏa tình yêu thổ cẩm

Lan tỏa tình yêu thổ cẩm

(GLO)- Diễn ra trong gần 1 tháng, cuộc thi “Nét đẹp trang phục truyền thống các dân tộc thiểu số qua ảnh” do Hội Liên hiệp phụ nữ huyện Ia Pa (tỉnh Gia Lai) tổ chức đã nhận được 33 tác phẩm dự thi. Mỗi bức ảnh là một thông điệp ý nghĩa mà những người mẫu không chuyên muốn truyền tải đến mọi người.

Nhớ khói đốt đồng

Nhớ khói đốt đồng

(GLO)- Mỗi khi tiết trời chuyển mình vào hạ, tôi lại chộn rộn một nỗi nhớ không tên. Tôi nhớ quê, nhớ cánh đồng, nhớ mùi khói đốt đồng lan trong gió chiều nhè nhẹ. Đó là mùi của đất, của nắng, của thời gian và tuổi thơ nơi đồng bãi.

Xây dựng hồ sơ nghệ nhân tạc tượng: Gìn giữ, trao truyền vốn quý

Xây dựng hồ sơ nghệ nhân tạc tượng: Gìn giữ, trao truyền vốn quý

(GLO)- Là đại diện của nền điêu khắc dân gian Tây Nguyên, tượng gỗ mang giá trị biểu đạt cao về đời sống và quan niệm thẩm mỹ của đồng bào dân tộc thiểu số. Tại TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai), một hồ sơ nghệ nhân tạc tượng đã được xây dựng với mong muốn gìn giữ và trao truyền vốn quý di sản.

Nhà giáo Tạ Chí Tào tặng hiện vật quý cho Bảo tàng tỉnh

Nhà giáo Tạ Chí Tào tặng hiện vật quý cho Bảo tàng tỉnh Gia Lai

(GLO)- Nhiều lần đến tham quan Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai), nhà giáo Tạ Chí Tào rất tâm đắc với những hiện vật thể hiện tấm lòng của người dân Tây Nguyên đối với Bác. Vì vậy, ông đã quyết định trao tặng một số hiện vật liên quan đến Bác Hồ mà mình đã sưu tầm cho Bảo tàng tỉnh.

Vấn vương bông gòn

Vấn vương bông gòn

(GLO)- Trong vườn còn sót lại một cây gòn. Đến mùa, chúng bung ra những bông nhẹ bẫng, mềm như mây trắng vắt ngang trời, theo gió tản mát muôn phương.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Giữ “hồn trà” trong từng dáng ấm

Giữ “hồn trà” trong từng dáng ấm

(GLO)- Không ít người vừa mê trà vừa có thú sưu tầm ấm. Với họ, chiếc ấm không chỉ để pha trà mà còn là bạn tri âm, lặng lẽ đồng hành trong từng cuộc trà. Họ “dưỡng ấm” như nâng niu một thú chơi đầy tinh tế.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Từ trong câu ca nghĩa tình

Từ trong câu ca nghĩa tình

(GLO)- Trước việc Bình Định-Gia Lai chuẩn bị về một nhà, chuẩn bị một hành trình mới của đất nước, địa phương và cá nhân, người viết chợt nhớ… chuyện xưa, “cố tình” tìm mối liên hệ với những điều nhỏ nhặt.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.