Thương nhớ quạt mo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ngày nóng, ngồi trong phòng mát rượi bởi máy điều hòa, nó chợt thấy nhớ và thương sao chiếc quạt mo ngày thơ dại. Chiếc quạt mộc mạc, dân dã ấy đã đưa chị em nó vào giấc ngủ thật ngon trong ngày hè oi ả suốt những năm tháng tuổi thơ.

Hồi nhỏ, nó rất thích được nhìn ông nội làm quạt mo cau. Ngồi xổm bên ông, một tay chống cằm, ngắm nghía tàu cau vừa rụng, vàng sậm, óng ả; rồi chăm chú dõi theo ông đang cẩn thận dùng dao sắc cắt những đường thật đều và gọn để có được chiếc quạt ưng ý. Loáng cái, quạt mo cau đã hoàn thành trong sự hào hứng của nó.

Tuổi thơ của chị em nó gắn liền với dèn dầu và quạt mo cau, bởi hồi ấy, chưa có điện. Không chỉ nhà nó, mà nhà nào ở quê nó cũng có quạt mo cau, vừa dùng để quạt mát, để quạt than nhóm bếp, thậm chí dùng tạo gió để các bà, các mẹ rê lúa…

Cho đến khi có điện rồi, nhiều nhà vẫn còn giữ quạt mo để phòng khi cúp điện, nhất là những nhà có trẻ nhỏ, người già thì càng không thể thiếu.

Ngày trước, nhà nào cũng làm từ 4-5 chiếc quạt mo cau, ở nhà nó cũng có đến 5 chiếc. Mẹ thường đặt chiếc quạt mo ở trên phản, đầu giường, kệ bếp. Khi chị em nó lớn lên một chút, mẹ đặt thêm chiếc quạt mo cau ở ngay góc học tập để đuổi muỗi ngày mưa và quạt mát ngày hè.

Như tên gọi, nguyên liệu để làm quạt là những tàu mo cau già, rụng xuống. Ở quê nó, gần như nhà nào cũng có một hàng cau thẳng tắp trước nhà, theo phong tục trồng trọt quanh vườn nhà "chuối sau, cau trước". Nhà ông nội nó cũng có một hàng cau cực đẹp ở trước sân, luôn sai quả. Những ngày rằm, ông nội thường hái trái cau cùng lá trầu cúng ông, bà.

 

 Hình ảnh chiếc quạt mo luôn gợi lên nhớ thương về tuổi thơ, về gia đình. Ảnh minh họa
Hình ảnh chiếc quạt mo luôn gợi lên nhớ thương về tuổi thơ, về gia đình. Ảnh minh họa


Ngày hè, những bẹ cau bắt đầu già, chuyển từ trắng xanh sang vàng rồi tự rụng. Chiều chiều, chị em nó hay ra nhặt mo cau để mang cho ông cắt thành những chiếc quạt dùng trong gia đình, nếu không hết thì xin ông để kéo ra sân vườn chơi trò kéo mo cau. Mấy chị em nó và cả thằng Tèo, thằng Tí hàng xóm cũng ghiền trò kéo mo cau lắm, luân phiên nhau đứa ngồi lên mo cau, đứa kéo đi khắp sân nhà. Chỉ vậy thôi mà cười vui váng cả xóm.

Làm quạt mo cau nói dễ là vậy, nhưng muốn có một cái quạt đẹp và bền cũng phải khéo léo và đúng “quy trình”. Người lớn ở quê nó ai cũng có thể làm quạt mo cau. Từ ông nội nó rồi sau này đến ba, mẹ nó, ai cũng khéo tay. Thời của ông nội, những chiếc quạt mo cau được làm chăm chút hơn. Sau khi nhặt những chiếc mo cau vừa rụng vào, ông chọn mo cau to nhất, đẹp nhất để làm quạt. Ông thường nói, tàu mo làm quạt tốt nhất là tàu mới lìa khỏi cây, còn tươi nguyên, có bẹ trắng nõn nà.

Sau khi ngắm nghía, ông cắt bỏ đầu lá khô đi, khéo léo, tỉ mẩn cắt tạo hình đến khi ưng ý, sau đó đem đi rửa cho sạch sẽ rồi phơi qua nắng vài ngày rồi đem ép xuống dưới gối giường nằm, cối giã, hoặc bất cứ chỗ nào có sức nặng để chiếc quạt mo phẳng lì, thẳng thớm.

Đến lúc này, quạt mo mới chính thức hoàn thiện. Trông rất đơn giản, mộc mạc như chính tên gọi của nó, nhưng độ dai và độ bền thì phải nói rất tuyệt, có khi xài cả năm cũng không bị hư.

Thích nhất với chị em nó, không chỉ được ngồi nhìn ông làm quạt mà còn được ông đọc cho nghe bài ca dao Thằng Bờm bằng một chất giọng nhấn nhá, hài hước: "Thằng Bờm có cái quạt mo/Phú ông xin đổi ba bò chín trâu/Bờm rằng Bờm chẳng lấy trâu/ Phú ông xin đổi một xâu cá mè/ Bờm rằng Bờm chẳng lấy mè/ Phú ông xin đổi một bè gỗ lim/ Bờm rằng Bờm chẳng lấy lim/ Phú ông xin đổi con chim đồi mồi/ Bờm rằng Bờm chẳng lấy mồi/ Phú ông xin đổi nắm xôi, Bờm cười".

Trí óc non nớt của nó tha hồ mà tưởng tượng về giá trị của quạt mo. Và nó, với sự đồng tình của chị em mình, ngây thơ mà cho rằng, chiếc quạt mo cau của mình không thua kém gì chiếc quạt của Bờm vậy.

Những buổi trưa hè, bên chiếc võng đong đưa ngoài hiên nhà, mẹ vừa quạt vừa ru chị em nó ngủ. Tiếng ru của mẹ cùng làn gió hiu hiu từ chiếc quạt mo phát ra khiến mắt chị em nó ríu lại lúc nào không biết. Lớn hơn chút, nó lại thay mẹ để ru em. Mỗi khi em cựa mình, nó không quên lấy quạt mo cau quạt nhẹ.

Buổi tối, trời hè vẫn nóng hầm hập. Chị em nó nằm xếp cá mòi trên chiếc chõng tre, mẹ ngồi quạt và ru đến khuya. Khi có điện rồi, mẹ vẫn thường dùng quạt mo cau để quạt cho các em, vì có đứa bị viêm mũi, mẹ sợ nằm quạt điện hay bị đau đầu, đau mũi, đau họng.

Bây giờ, có cháu, mẹ lại dùng quạt mo cau để quạt cho chúng ngủ, mỗi dịp về nghỉ hè. Có lần nó về đúng dịp hè, buổi tối, nhìn mẹ ngồi quạt cho các cháu ngủ mà thấy nhớ sao cái cảnh ngày xưa, mẹ thức trắng đêm quạt cho chị em nó.

Thương mẹ, con gái bật quạt máy, ý muốn để mẹ nghỉ ngơi, nhưng chỉ được ít phút, nghe cháu ho nhẹ mấy tiếng, mẹ lại khẽ tắt máy quạt, ngồi phe phẩy chiếc quạt mo cau trong tay. Lâu lâu thằng bé cựa mình, mẹ vừa quạt, vừa gãi gãi lưng, cháu ngủ càng sâu giấc hơn.

Hôm qua, gọi về cho mẹ qua ứng dụng video call trên zalo, thấy đứa cháu nhỏ đang ráng cầm chiếc quạt mo trên tay, bập bẹ đọc theo lời bà khúc ca dao Thằng Bờm ngày xưa ông nội hay đọc cho chị em nó nghe, mà thấy yêu quá đỗi.

Mấy mươi năm trôi qua, hình ảnh chiếc quạt mo cau vẫn in đậm trong tâm trí, luôn gợi lên nhớ thương về tuổi thơ, về gia đình.

Và về mẹ!

Theo SÔNG CÔN (baokontum)

Có thể bạn quan tâm

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

null