Thành phố ở Việt Nam: Bến Tre 'dừa ơi ta nhớ lắm nghe'

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
Thì Bến Tre, chứ còn ai! Nghe bài hát của nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý, ai cũng muốn có dịp về thăm Bến Tre. Tôi cũng vậy.

Nhưng phải đợi tới năm 1982, nhân kỷ niệm lần thứ 160 ngày sinh của nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu, Hội nghị khoa học quốc gia đầu tiên về Nguyễn Đình Chiểu do Viện Khoa học xã hội tại TP.HCM, thừa ủy quyền của Ủy ban Khoa học xã hội Việt Nam, phối hợp cùng tỉnh Bến Tre tổ chức vào ngày 29 và 30.6.1982.

Dù không có giấy mời, tôi cũng rất tự tin đi xe đò từ Quy Nhơn vào để tìm cách xuống Bến Tre dự cuộc hội nghị. Lý do vì tôi được Nhà xuất bản Văn nghệ TP.HCM nhận in trường ca Những nghĩa sĩ Cần Giuộc mà tôi hoàn thành năm 1981. Trong trường ca ấy có nhiều đoạn tôi viết về Nguyễn Đình Chiểu.

Hồi đó, được in một trường ca là mừng lắm, vì có tiền nhuận bút. Vào TP.HCM, tôi tới ngay Nhà xuất bản Văn nghệ gặp ông Hà Mậu Nhai - giám đốc, hỏi xem tác phẩm mình được in tới đâu, có thể ứng một ít tiền để đi Bến Tre không. Ông Nhai cảm thương tôi đi đường xa, túi lại không tiền, nên nói kế toán ứng cho tôi một số tiền, do sách đang in chưa xong.

Cây cầu 7 Oai bắc qua rạch Cái Mít (Bến tre) do Báo Thanh Niên ủng hộ xây dựng năm 2023. Ảnh Nhật Thịnh

Cây cầu 7 Oai bắc qua rạch Cái Mít (Bến tre) do Báo Thanh Niên ủng hộ xây dựng năm 2023. Ảnh Nhật Thịnh

Ban tổ chức hội nghị có xe đón đại biểu về Bến Tre dự hội nghị. Tôi thuộc dạng "đi đại" chứ không phải đại biểu, nhưng hồi đó cũng chẳng ai hỏi giấy mời, nên tôi xuống Bến Tre suôn sẻ.

Đó là lần đầu tiên tôi gặp Bến Tre.

Sau này, qua thế kỷ 21, tôi mới có nhiều dịp về Bến Tre mà không cần giấy mời. Vì tôi đi với nhà thơ Chim Trắng, một người anh và người bạn thân thiết của tôi. Anh Chim Trắng quê Bến Tre, tự lái xe ô tô đưa tôi về thăm quê hương anh. Và địa chỉ cụ thể mà chúng tôi ghé thăm là lão nhà văn Trang Thế Hy. Năm đó ông Tư Sâm (tên thân mật của nhà văn nổi tiếng này) đã cao tuổi. Lại đang sống một mình ở xóm dừa sát Châu Thành, Bến Tre. Thời gian đó cầu Rạch Miễu đang thi công chưa xong, nên từ Mỹ Tho qua Bến Tre phải đi phà.

Những lần về Bến Tre như thế đều để lại trong tôi nhiều cảm xúc.

Thứ nhất là chúng tôi rất thương lão nhà văn Trang Thế Hy. Ông sống một mình, vợ đã qua đời, ngôi nhà cô độc trong vườn dừa, ông già lủi thủi suốt ngày "đêm nghe dừa rụng ngày nhìn chuột rơi".

Thứ hai là sau khi đi vòng quanh thị xã Bến Tre (nay thành phố Bến Tre), chọn một quán ăn khá dễ chịu, ngồi nhìn quanh, tôi lại cảm thương cho Bến Tre vì sao tới lúc ấy vẫn còn lơ xơ quá. Gọi là chậm phát triển. Nhưng nếu chúng ta biết, Bến Tre là quê hương của cuộc Đồng Khởi vĩ đại đầu năm 1960, "Bến Tre đi trước", chẳng lẽ bây giờ lại "tiếp tục về sau"?

Đường giao thông ở Bến Tre cũng chưa đủ rộng đủ lớn để kết nối. Bến Tre còn nghèo, quà lưu niệm cho du khách chỉ có đũa dừa và kẹo dừa, thì làm sao giàu lên được.

Anh Chim Trắng hiểu tình cảm của tôi với Bến Tre, nên thổ lộ: "Dân Bến Tre có tới 80% là gốc Quảng Ngãi đấy ông à". Hóa ra, người đồng hương của tôi ở xứ dừa này lại đông đảo đến thế sao? Dân Quảng Ngãi cũng chăm chỉ làm như dân Bến Tre, mà cũng "nghèo lâu" như dân Bến Tre.

Bến Tre được mệnh danh là xứ dừa. Ảnh: Phương Nam

Bến Tre được mệnh danh là xứ dừa. Ảnh: Phương Nam

Trước đây mỗi lần đi phà qua Bến Tre, tôi lại nhìn thấy Cồn Phụng. Nghe nói đó là nơi tu tập của ông Đạo Dừa, từ ngày còn chưa hòa bình. Ông Đạo Dừa là kỹ sư tốt nghiệp bên Pháp, nhưng về nước lại chọn Cồn Phụng quê hương ông để tu tập. Và đạo của ông mang tên là Đạo Dừa.

Nghe nói, hồi chiến tranh, Cồn Phụng của ông Đạo Dừa là nơi thanh niên Bến Tre hay lánh vào để trốn đi lính cho phía chính quyền cũ. Ông Đạo Dừa che chở cho tất cả những thanh niên trốn lính.

Bến Tre còn là quê hương của "Bà Tướng" lừng danh Nguyễn Thị Định. Khi Nguyễn Văn Tý viết nhạc phẩm Dáng đứng Bến Tre, hình như nhạc sĩ đã hướng tới bà Nguyễn Thị Định - thủ lĩnh của "Đội quân tóc dài Bến Tre" nổi tiếng:

Ai đứng như bóng dừa

tóc dài bay trong gió

có phải người còn đó

là con gái của Bến Tre

năm xưa đi trong đạn bom

đi như nước lũ tràn về

Rồi:

mỗi lúc đi xa

dừa ơi ta nhớ lắm nghe

vườn trái trái xum xuê

biển khơi tôm cá đầy ghe

nhớ con sông dài

Hàm Luông bến ta quen ghé

Mỗi lần nghe bài hát này trên YouTube do ca sĩ Ngọc Yến hát, tôi lại xúc động. Bến Tre dù còn khó khăn, nhưng lại có được bài hát quá hay, bài hát để đời về xứ dừa, về những người con gái tóc dài mang dáng vóc cây dừa, dịu dàng và can đảm.

Cầu Rạch Miễu ở Bến Tre. Ảnh Công Hân
Cầu Rạch Miễu ở Bến Tre. Ảnh Công Hân

Bây giờ thì Bến Tre đã có cầu Rạch Miễu 1, rồi sắp khánh thành cầu Rạch Miễu 2, đường giao thông cũng được làm mới rộng rãi thênh thang hơn.

Thành phố Bến Tre vẫn xanh mát bóng dừa, đón rất nhiều đoàn khách du lịch về đây thăm những vùng đất văn hóa và lịch sử, thăm Cồn Phụng của ông Đạo Dừa, thăm Mỏ Cày quê hương cách mạng, ngồi lai rai bên bờ sông Hàm Luông, ăn những món đặc sản Bến Tre, trong đó thể nào cũng có món "con đuông trong bộng dừa" chiên xù.

Theo Thanh Thảo (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Tấm lòng người làm lồng đèn truyền thống

Tấm lòng người làm lồng đèn truyền thống

Sau những gian hàng lồng đèn ồn ào, tấp nập mùa Trung thu là bao năm thao thức thầm lặng của các nghệ nhân, miệt mài, tỉ mỉ với từng công đoạn để thế hệ nào cũng có ký ức đẹp về những đêm trăng vàng với chiếc lồng đèn truyền thống rực rỡ trên tay.
Hồn quê từ những làng nghề - Bài cuối: Ký ức tấm lụa Hạ nuôi người khoa bảng

Hồn quê từ những làng nghề - Bài cuối: Ký ức tấm lụa Hạ nuôi người khoa bảng

Làng khoa bảng Đông Thái (xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ, Hà Tĩnh) từng là mảnh đất nổi tiếng với nghề dệt lụa, sản sinh ra nhiều anh tài nức tiếng thiên hạ. Qua sự chuyển mình của thời gian, nghề dệt lụa đã đi vào dĩ vãng, nhưng con người nơi đây vẫn rong ruổi với “nghề” nuôi người học.
Giữ bình yên cho Chư Yang Sin

Giữ bình yên cho Chư Yang Sin

Không chỉ có hàng trăm loài động, thực vật (trong đó có nhiều loài đặc hữu, hàng chục loại có tên trong sách đỏ Việt Nam), rừng ở Vườn Quốc gia (VQG) Chư Yang Sin còn là đầu nguồn của dòng Sêrêpốk. Tuy nhiên, việc gìn giữ tài nguyên rừng quý giá nơi đây đang gặp rất nhiều khó khăn, áp lực.
Những quyết sách trên hành trình thế kỷ - Kỳ 2: Chinh phục năng lượng từ… đất trời

Những quyết sách trên hành trình thế kỷ - Kỳ 2: Chinh phục năng lượng từ… đất trời

Thủy lợi Ea Kao, Krông Búk hạ hay Thủy điện Dray H’linh và nhiều công trình trên đường hành tiến chinh phục năng lượng là dấu ấn sinh động của tinh thần dám nghĩ, dám làm; là niềm tự hào về sự chung sức đồng lòng, sáng tạo; sự vĩ đại, phi thường dùng sức người để trị thủy, thu gió, gom nắng.
Di sản của một vị tướng

Di sản của một vị tướng

Hôm qua 12-9-2024, chuyến xe đưa Thiếu tướng Lê Phi Long đi và không về. Chuyến xe đó từng có trong hình dung thấp thỏm của các con ông từ 60 năm trước. Khi ấy, Đại tá Lê Trung Dũng (con trai tướng Long) còn là một đứa trẻ...
Đêm không ngủ ở Làng Nủ

Đêm không ngủ ở Làng Nủ

1 giờ 40 phút ngày 13-9, Hoàng Văn Quyển gọi giật đánh thức tôi dậy. Ngoài trời đang mưa rất to. "Mình di chuyển sang nhà bố em thôi anh. Đang nguy hiểm lắm" - Quyển đưa chiếc áo mưa, rồi cùng vợ và tôi mang theo những thứ cần thiết rồi rời khỏi nhà.
'Đê' mắm giữ bờ

'Đê' mắm giữ bờ

Tháng 7, tháng 8 âm lịch là thời điểm trái mắm già rụng, người dân Cà Mau thường lượm về trồng, sử dụng lưới mành và cọc để giữ trái không bị cuốn trôi. Sau khoảng một năm, cây mắm bắt đầu phát huy hiệu quả trong việc giữ đất.
Kỳ 1: Nỗi lo từ... 'khúc ruột' miền Trung

Kỳ 1: Nỗi lo từ... 'khúc ruột' miền Trung

Thời gian qua, thực hiện chỉ đạo của Bộ Công an, Công an các đơn vị, địa phương, trong đó nòng cốt là lực lượng Cảnh sát phòng, chống tội phạm về môi trường (Bộ Công an) tăng cường công tác phòng ngừa, phát hiện, xử lý tội phạm, vi phạm pháp luật.
Tình yêu trẻ nơi đại ngàn xứ Nghệ

Tình yêu trẻ nơi đại ngàn xứ Nghệ

Những ngày qua, bên bờ suối, con khe chảy róc rách là tiếng ríu rít của lũ trẻ nhỏ đang cùng cô giáo len lỏi nhặt nhạnh kiếm tìm từng viên đá đủ mầu sắc để có được những bức tranh trong Chương trình “Bức tranh yêu thương”.
Dành tình thương cho học trò vùng khó - Kỳ 2: Người cha đặc biệt của trò nghèo

Mang chữ đến vùng khó Gia Lai- Kỳ 2: Những người cha đặc biệt của trò nghèo

(GLO)- Không chỉ mang tri thức đến với học sinh, nhiều giáo viên còn chăm lo các em từ bữa ăn sáng, suất học bổng đến hỗ trợ sinh kế, xây dựng nhà ở. Mỗi thầy giáo như một người cha đặc biệt, trở thành điểm tựa yêu thương để trò nghèo kiên trì bám lớp, bám trường.