Que kem mùa hè

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Những ngày cuối tháng ba, nắng cạn sông cạn suối. Tây Nguyên vào mùa khô cạn nhất trong năm. Lướt trang Facebook của một người bạn, tôi chợt thấy ảnh những que kem, mới chỉ nhìn thôi đã cảm nhận được sự thơm ngon, mát lạnh. Bao ký ức lại ùa về.

Tôi nhớ về những ngày hè nóng bức ở quê nhà hồi thơ ấu. Những ngày mà từ tầm ban trưa, cả làng vang vang thanh âm phát ra từ cái ống loa be bé gắn vào quả cao su của người bán kem: “Kem… mút... kem… mút”. Chú bán kem đạp những vòng xe nhẹ nhàng, từ tốn dạo khắp làng. Chỉ cần nghe thanh âm ấy, lũ trẻ chúng tôi vội lấy chiếc dép rách, bì lông gà, lông vịt... để đổi kem. Nhiều khi đến nơi thì chú ấy đã đi qua mất, đành quay về chờ tới hôm sau.

Mẹ tôi không cấm chị em chúng tôi ăn kem. Những gia đình khác trong xóm cũng không cấm con cái trong nhà. Nhưng các mẹ đều có chung một câu nói, đại ý: Những cây kem đục đục ấy được người ta múc nước sông lên và làm lạnh đấy. Câu nói ấy cứ ghi sâu trong ký ức hoài nghi của tôi, rằng có phải không mà que kem màu cũng giống màu nước sông quê mình? Có phải từ sự nghèo khó mà con người ta đã biết dối gian? Bây giờ thì tôi biết, những người mẹ nói với con mình như thế là để con bớt đi thói quen ăn quà vặt, khi gia đình còn biết bao chật vật, khó khăn. Thật ra, những que kem màu đục đục kia được làm bằng đường đỏ. Người làm kem lấy đường đỏ làm thì sẽ giảm giá thành, đảm bảo giá cả phải chăng để bán cho trẻ em nghèo.

Ảnh minh họa (nguồn: Internet).

Ảnh minh họa (nguồn: Internet).

Những ngày này, thi thoảng các con tôi lại xin mẹ cho ăn những que kem, những ly kem sắc màu bắt mắt, hương vị ngọt ngào. Thời của con sẽ làm những ký ức khác cho con nhưng với tôi, que kem đục đục kia là que kem mát nhất và ngọt đến bây giờ.

Nghe tôi kể lại chuyện xưa, con xuýt xoa ước một lần được ăn que kem ngày ấy để so sánh hương vị. Nhưng tôi biết, ký ức của mỗi người một khác, mỗi thời đại một khác. Có lẽ ngày nay có ít nơi, nếu không muốn nói là không có xưởng sản xuất nào làm loại kem ấy nữa. Cho nên, năm nào cũng vậy, cứ đến mùa khô với cái nắng chang chang khắp phố này, tôi lại nhớ về tuổi thơ cùng ký ức que kem một thuở.

Có thể bạn quan tâm

Xây dựng hồ sơ đề nghị UNESCO công nhận Quần thể khảo cổ Rộc Tưng - Gò Đá, đá cũ An Khê là Di sản thế giới

Xây dựng hồ sơ đề nghị UNESCO công nhận Quần thể khảo cổ Rộc Tưng - Gò Đá, đá cũ An Khê là Di sản thế giới

(GLO)-Đó là ý kiến chỉ đạo của Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch tại cuộc họp nghe đề xuất triển khai ý kiến của Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Chí Dũng về Chương trình nghiên cứu tổng thể toàn diện Di tích khảo cổ Rộc Tưng - Gò Đá, đá cũ An Khê.

Hát bội được mùa vui

Hát bội được mùa vui

(GLO)- Từ đầu năm đến nay, các đoàn hát bội ở Gia Lai liên tục lưu diễn khắp nơi, làm bừng lên những sắc màu rực rỡ của nghệ thuật truyền thống trong đời sống văn hóa tinh thần của người dân.

Nhà mồ-tác phẩm nghệ thuật bị “bỏ lại” cho gió núi Trường Sơn

Infographic Nhà mồ-tác phẩm nghệ thuật bị “bỏ lại” cho gió núi Trường Sơn

(GLO)- Nếu có dịp đi qua đường Trường Sơn Đông, du khách sẽ bắt gặp những mái nhà rực rỡ, nổi bật giữa màu xanh vời vợi của núi rừng Gia Lai. Đó chính là nhà mồ của người Bahnar. Những công trình kỳ công và đầy tính thẩm mỹ ấy được tạo ra chỉ để... bỏ lại cho gió núi Trường Sơn.

Vùng đất An Phú là một vùng quê an bình, và trù phú nằm cửa ngõ ngõ thành phố. Ảnh: Bi Ly

Chuyện người Bình Định lập làng trên cao nguyên

(GLO)- Từ miền biển Bình Định, những lưu dân “nước mặn” vượt núi lên cao nguyên tạo nên làng người Việt đầu tiên ở cửa ngõ Pleiku vào những năm 1920. Không chỉ xây chùa, dựng đình, họ còn gieo cốt cách hào sảng, hiếu học của "đất võ, trời văn" cho vùng quê An Phú.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Thương hoài mùa nhãn

Thương hoài mùa nhãn

(GLO)- Pleiku đang trong những ngày mưa dầm và gió cả. Ngồi nghe gió sột soạt từng cơn dọc theo mái nhà, thi thoảng, vài ba tiếng rơi lộp độp của chùm quả nhãn phía sát nhà bà Năm ở kế bên lại dội vào lòng tôi niềm thương nhớ khôn nguôi. Ký ức những mùa quả ngọt lại ùa về da diết.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null