Phía sau những gánh hàng rong - kỳ 2: Những đêm dài…

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Họ cũng muốn được quây quần bên mâm cơm tối cùng gia đình, được ngủ say trên chiếc giường có chăn ấm, nệm êm. Nhưng cuộc mưu sinh không cho họ lựa chọn nào khác. “Nghề của mình như vậy, đã đâm lao thì phải theo lao. Đời mình không sướng được thì cố để con cháu được sướng thay mình”, chị Lợi, một người bán hàng rong ở bờ hồ Hoàn Kiếm tâm sự...

Làm bạn với bóng đêm

1 giờ sáng, Hồ Gươm lặng phắc trong màn đêm, chỉ có âm thanh nẹt pô của đám choai choai thích đua xe thi thoảng lại rít lên rồi tắt ngấm, tan vào đêm tối.

Cả bờ hồ chỉ còn đúng một người bán hàng. Đó là quầy hàng rong trước cổng Tổng công ty Điện lực Việt Nam của chị Nguyễn Thị Lợi, 57 tuổi, quê ở làng bánh cuốn Thanh Trì, hiện đang ở trọ một mình trên đường Bạch Đằng (Hai Bà Trưng, Hà Nội). Chị bán các loại đồ chơi trẻ em, nước giải khát và đồ ăn vặt. Ánh đèn nhấp nháy từ sạp đồ chơi hắt lên người chị làm lộ mái tóc xơ rối như rễ tre, những vết chai, nếp nhăn ở bàn tay và khuôn mặt. Đó là những tàn tích của sự lam lũ, vất vả trong suốt 3 thập kỷ làm bạn với màn đêm.

“Tớ bắt đầu bán hàng từ 8 giờ tối. Đến khoảng 4, 5 giờ sáng thì đẩy sạp hàng ra gửi ở bãi gửi xe đầu phố Ngô Quyền rồi đi bộ về nhà trọ ngủ. Hôm nào mệt quá thì kê đôi dép lên vỉa hè ngủ luôn”, chị Lợi kể. Sau COVID-19, lượng khách giảm hẳn đi, tiền lãi bán hàng chẳng được bao nhiêu, chị làm thêm nghề tay trái là đẩy phụ xe rác cho đội công nhân vệ sinh môi trường để xin chút ve chai mang về bán. Thu nhập của chị tạm đủ để lo tiền trọ, tiền ăn…

Chị Huyền đang sắp xếp, bày trí những đóa hoa để chuẩn bị bán hàng

Chị Huyền đang sắp xếp, bày trí những đóa hoa để chuẩn bị bán hàng

Chị Nguyễn Thị Lợi, bán hàng rong tại bờ hồ Hoàn Kiếm đã 3 thập kỷ

Chị Nguyễn Thị Lợi, bán hàng rong tại bờ hồ Hoàn Kiếm đã 3 thập kỷ

Gần 30 năm bên sạp hàng rong, chỉ có một lần chị Lợi định bỏ cuộc. Đó là chuyện vài năm trước, khi còn làm thêm ở một quán cơm bụi, chân chị bị bỏng nặng lúc bưng cơm cho khách. Thiếu tiền, chị Lợi không thể chữa khỏi dứt điểm, nhưng vì mưu sinh nên chị vẫn cố nén đau, tập tễnh đi làm ngày qua ngày. “Vết thương càng ngày càng nặng. Đến lúc định bỏ nghề thì mình may mắn gặp một nhóm bạn trẻ làm thiện nguyện trên phố đi bộ hồ Gươm. Các bạn ấy đề nghị giúp mình chữa bệnh. Liên tục 7 tháng sau đó, tuần nào các bạn ấy cũng qua vài ba lần để đưa thuốc, đồ ăn, đồ uống đến khi mình khỏi hẳn. Từ bé đến giờ, ngoài cha mẹ, chưa ai chăm sóc mình như vậy. Ơn này, mình không bao giờ quên được”, chị Lợi kể.

Bỗng một ánh chớp loé lên. Sấm nổ vang trời. Gió lạnh cuộn lên từng cơn, ném những chiếc lá sấu vừa rơi lả tả xuống đường vào không trung. Chị Lợi vội dọn dẹp quầy hàng, phủ bạt lên xe đẩy. Trời đổ mưa rào vừa lúc chị kịp khoác cái áo mưa mỏng lên người. Chị đẩy xe hàng đi rồi khuất dần sau màn mưa trắng xoá, bỏ lại phía sau những hàng cây đang nghiêng ngả trong gió trong mưa rào rạt…

Hoa cho người chính là hoa cho mình

Khoảng 2 giờ sáng, mưa ngớt. Chợ hoa Quảng Bá thật nhộn nhịp. Những quầy hàng hoa nằm san sát nhau, ngập trong ánh đèn vàng mờ ảo. Những con người đang tất tả làm việc: Người chở hoa về quầy hàng của mình, người chăm chút tỉa tót lại từng cành lá, bông hoa, người hồ hởi chào hàng với khách. Nào là hoa ly, hoa cẩm chướng, hoa cẩm tú cầu, hoa hướng dương, hoa sen… Khách mua hàng cũng đa dạng: có người cao tuổi, có người trung niên, có cả những thiếu nữ trẻ đẹp. Người và hoa, muôn màu, muôn vẻ.

Tỉ mỉ và kỹ càng nhất khi chọn hoa có lẽ là những người bán hoa rong. Chị Trần Thị Huyền, đang ở trọ ngay trong chợ hoa Quảng Bá thường thức dậy lúc 2 hoặc 3 giờ sáng để dạo quanh chợ, chọn hoa rồi mang đi bán ở hai điểm là ngã ba Yên Phụ - Âu Cơ, sau đó là dọc đường Phan Đình Phùng. “Hoa sen tươi là những bông chưa nở, các cánh hoa chỉ hơi he hé một chút. Cánh hoa phải hồng, có độ mềm mại, không được thâm, tái hay có vết xước và bám chắc vào cuống. Hoa baby tươi thì nụ không được có vết đen. Hoa cẩm tú cầu tươi thì chùm hoa phải dày, cánh hoa không bị dập, cành hoa cứng cáp…”, chị Huyền chia sẻ. Chọn hoa xong, bàn tay chai sần của chị thoăn thoắt vừa cắt, vừa tỉa cho từng nụ hoa, cành lá gọn gàng hơn. Chẳng mấy chốc đã 5 rưỡi sáng. Chị Huyền buộc ngay ngắn những bó hoa vào yên xe. Sau ba lần đạp khởi động, chiếc xe nổ máy, chầm chậm lướt đi. Phía xa, màn đêm đang ngả dần sang màu hồng phớt của bình minh.

Đường Phan Đình Phùng (Ba Đình, Hà Nội) đông đúc các bạn trẻ tới chụp ảnh cùng hoa những ngày thu

Đường Phan Đình Phùng (Ba Đình, Hà Nội) đông đúc các bạn trẻ tới chụp ảnh cùng hoa những ngày thu

Người dậy sớm chạy bộ, đạp xe, người đi chợ, người đi làm, người chở con đi học… Ai cũng vội vàng, nhưng trước gánh hàng rong của chị Huyền, nhiều người vẫn dừng lại vài phút rồi rời đi với một bó hoa buộc ngay ngắn sau yên xe. Và đông đúc nhất là những thiếu nữ tuổi đôi mươi xúng xính áo quần xinh đẹp, tay ôm những bó cúc hoạ mi, baby, hướng dương, sen…, nụ cười vàng ươm trong ánh nắng mùa thu Hà Nội. Nhìn vào những gánh hoa rong, cảm thấy dòng đời hối hả như đang chậm lại...

Tôi hỏi, niềm vui của chị trong nghề là gì? “Là khi hoa của mình được nhiều người khen đẹp, nhiều người mua… Thấy khách vui, mình cũng vui lây”, chị Huyền bảo. Tôi chợt nghĩ, đó là đóa hoa mà những người như chị Huyền nhận lại từ người mua. Và, họ yêu điều đó.

“Với chúng tôi, mùa thu là “mùa gặt”. Không chỉ bán mà còn có thể cho thuê hoa, thuê xe đạp để các bạn trẻ chụp ảnh. Những ngày đắt hàng, thu nhập có thể lên đến tiền triệu”, chị Huyền nói. Người Hà Nội từ trước đến nay vẫn luôn yêu hoa và thích chơi hoa. Họ ít mặc cả khi mua hoa. Vì vậy, những người bán hoa rong như chị Huyền ít khi lâm vào cảnh ế ẩm như những người bán rong khác. Tuy vậy, công sức họ đánh đổi là không hề nhỏ. Khi cả thành phố còn đang ngủ say, ngày làm việc của họ đã bắt đầu. Chăm sóc hoa đâu thể làm qua loa, đại khái. Từng cánh hoa, từng chiếc lá đều chứa đựng biết bao sự yêu thương, tri ân tỉ mỉ, kỹ càng của người bán. Chỉ thừa, thiếu hoặc thâm, tái một chút thôi là hỏng. Và áp lực phải bán được hết hàng trong ngày, nếu không, mọi tâm sức bỏ ra đều sẽ công cốc.

(Còn nữa)

Có thể bạn quan tâm

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

null