Những mùa kiệu... ngọt

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ngày Tết cổ truyền của dân tộc, trong mâm cơm của gia đình người Việt, nhất là ở phía Nam, món dưa kiệu là món không bao giờ thiếu. Không gì bằng món dưa kiệu (ngâm cùng với đu đủ xanh, cà rốt, củ cải... tùy sở thích của người dùng) ăn cùng với bánh tét, bánh chưng.

Vị chua chua ngọt ngọt, cay nhưng không nồng, thơm thanh vừa đủ kết hợp với món bánh chưng, bánh tét làm bằng gạo nếp, nhân thịt heo ba chỉ cộng với nấm mèo, đậu xanh gói bằng lá dong, lá chuối tạo nên màu xanh nhạt bắt mắt, nhìn thôi đã thấy thèm.

Dưa kiệu ngày Tết. Ảnh: Nguyên Võ

Dưa kiệu ngày Tết. Ảnh: Nguyên Võ

Ngày trước, khi còn gian khó, cứ vào khoảng giữa tháng 7 âm lịch hàng năm, mẹ tôi bắt đầu trồng kiệu. Mảnh đất khô cằn nơi gò ruộng cạn, mẹ trồng những luống kiệu uốn lượn bao quanh đẹp mắt, đến đầu tháng Chạp thì thu hoạch. Số củ kiệu to, đẹp được mẹ đem bán, những củ còn lại thì để làm dưa, chuẩn bị cho Tết. Ngoài củ kiệu, mẹ còn làm dưa cả lá và phần rễ, phòng khi ra Giêng thiếu rau xanh.

Ngày nay, người quê tôi (Phù Mỹ, Bình Định) không còn thấy ai làm dưa kiệu bằng lá và rễ cây nữa, và trồng kiệu chủ yếu để bán, chỉ dành lại một ít vừa đủ cho gia đình dùng hoặc làm quà biếu người thân xa quê.

Chú em tôi, Huỳnh Văn Hòa, bảo năm nay chỉ trồng một ít kiệu. Một ít của chú em tôi cũng đã gần vài sào, bán với giá 30-35 ngàn đồng/kg, tính ra cũng thu về hơn 40 triệu đồng, khỏi lo tiền sắm Tết.

Kiệu Phù Mỹ quê tôi đã thành thương hiệu. Cuối năm 2013, Cục Sở hữu trí tuệ (Bộ Khoa học và Công nghệ) đã cấp giấy chứng nhận đăng ký “Nhãn hiệu chứng nhận kiệu Phù Mỹ”. Từ đó đến nay, củ kiệu có thương hiệu Phù Mỹ càng tự tin đi ra với thị trường trong nước với sản lượng và chất lượng được nâng cao hơn trước. Nông dân Phù Mỹ tận dụng diện tích đất bạc màu, ruộng chân cao... không thể trồng lúa hoặc hoa màu khác để trồng kiệu.

Và lạ thay, đất càng khô cằn, bạc màu thì hương vị kiệu lại càng cay, càng thơm. Loại đất pha cát ở những vùng ruộng gò của các xã Mỹ Trinh, Mỹ Hiệp, Mỹ Tài, Mỹ Hòa, Mỹ Quang... rất phù hợp với loại cây này. Giống kiệu bà con nông dân quê tôi trồng chủ yếu là kiệu sẻ, củ nhỏ, trắng phau, ít nhánh và có mùi vị đặc trưng.

Những năm gần đây, có một số bà con nhập giống kiệu mới từ các tỉnh miền Tây về trồng, năng suất khá hơn, nhưng chất lượng thì không hơn giống kiệu sẻ.

Kiệu Phù Mỹ xưa nay vốn nổi tiếng khắp cả nước bởi hương vị rất riêng nhờ đất thịt pha cát, khí hậu, nguồn nước, cách trồng và chăm bón của những đôi bàn tay chăm chỉ của người xứ nẫu... kết thành chất kiệu đặc trưng, giòn, chắc, thơm nồng, cay vừa phải.

Từ tiếng thơm đó, kiệu Phù Mỹ được ưa chuộng và tỏa đi muôn nơi, có mặt trong mâm cơm ngày Tết của nhiều gia đình.

Mùa kiệu năm nay, chứng kiến cảnh nhà nhà ra đồng thu hoạch, xe máy, xe lôi, xe tải vào ra trên những cánh đồng, tấp nập người mua, người bán, rôm rả tiếng nói cười dù cho mồ hôi nhễ nhại, tôi hiểu đó là sự báo hiệu cho một cái Tết đủ đầy, hạnh phúc của bà con quê mình!

Trò chuyện cùng tôi, chú em Huỳnh Văn Hòa còn mơ ước làm sao đưa củ/dưa kiệu Phù Mỹ vượt ra ngoài biên giới Việt Nam, được vậy thì bà con nông dân trồng kiệu còn gì vui hơn. Ước mơ ấy có thành hiện thực hay không còn ở thì tương lai.

Còn hiện nay, bà con quê tôi vẫn duy trì nghề trồng kiệu, cung cấp cho mỗi gia đình người Việt trong bữa cơm ngày Tết cổ truyền hàng năm thêm món quê đậm đà trong bữa cơm đoàn viên, vậy cũng là vui, hạnh phúc lắm rồi.

Có thể bạn quan tâm

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

(GLO)- Từ căn bếp nhỏ trong nhà đến giảng đường và những sân khấu ẩm thực lớn, vợ chồng anh Phạm Lê Anh Vũ (35 tuổi) và chị Nguyễn Thanh Lệ (31 tuổi), ở phường Quy Nhơn Tây, luôn sánh bước bên nhau trên hành trình theo đuổi nghề bếp.

Bà Nguyễn Thị Thu Hồng (bìa phải) đang múc bánh canh cho khách. Ảnh: Thái Bình

Những gánh hàng gắn bó với phố núi

(GLO)-Suốt nhiều thập kỷ, giữa sự đổi thay của phố núi Pleiku vẫn có những gánh hàng nhỏ bền bỉ đỏ lửa mỗi ngày. Không chỉ là nơi bán những món ăn bình dân, các quán nhỏ ấy còn là dấu nối của Pleiku, nơi lưu giữ ký ức, mùi vị và cả sự mộc mạc của thực khách và những người gắn bó với nghề từ tấm bé.

Bà Rlan Loan làm rượu ghè bằng gạo nếp tự trồng, kết hợp các loại men nên rượu thơm, vị ngọt dịu. Ảnh: R’Ô HOK

Giữ nghề truyền thống, tạo thu nhập từ rượu cần

(GLO)- Những ngày này, nhiều người Jrai ở cao nguyên Gia Lai bắt đầu ủ rượu cần để thưởng thức cùng gia đình, cộng đồng trong dịp Tết. Những ghè rượu thơm nồng không chỉ là đặc sản gắn liền với văn hóa truyền thống mà còn mang lại thu nhập ổn định cho nhiều hộ dân.

Giữ thương hiệu truyền thống rượu Bàu Đá

Giữ thương hiệu truyền thống rượu Bàu Đá

(GLO)- Các hộ nấu rượu tại làng nghề rượu Bàu Đá (thôn Cù Lâm, xã An Nhơn Tây) kiên quyết “nói không” với men bột, men nước trôi nổi trên thị trường; sử dụng thiết bị chưng cất, nấu rượu và ủ men theo cách truyền thống để nâng cao chất lượng sản phẩm.

Việt Nam là 'ngôi sao' của ẩm thực châu Á

Việt Nam là 'ngôi sao' của ẩm thực châu Á

Dựa trên phân tích chuyên sâu từ hơn 30 đầu bếp, chuyên gia pha chế và biên tập viên ẩm thực hàng đầu cùng dữ liệu tại 270 khách sạn Marriott ở 20 thị trường, báo cáo cho thấy Việt Nam đang được đánh giá là "điểm đến ẩm thực đang phát triển mạnh mẽ nhất Đông Nam Á".

Ông Yaih (bên phải) chế biến món cơm lam truyền thống của người Jrai. Ảnh: Trần Dung

Những đầu bếp trưởng thành từ buôn làng

(GLO)- Ở các buôn làng Jrai, Bahnar vùng cao nguyên Gia Lai, có những người không qua trường lớp chính quy nhưng am hiểu ẩm thực truyền thống, chế biến nhiều món ngon. Họ được tin tưởng giao đứng bếp trong buổi tiệc của làng, ngoài ra còn góp mặt tại sự kiện, nhà hàng, quán ăn ở nhiều nơi.

Lạ miệng với gỏi hoa

Lạ miệng với gỏi hoa

Gỏi bông bần, gỏi hoa phượng - những món ăn từ “sứ giả mùa hè” của phương Nam dù chỉ mới được khai thác thời gian gần đây nhưng đã tạo nên cảm hứng ẩm thực dân dã ngon lành.

Hấp dẫn gỏi cá mè Quan Sơn

Hấp dẫn gỏi cá mè Quan Sơn

Gần xã Hương Sơn có khu vực hồ Quan Sơn (thuộc huyện Mỹ Đức cũ), nổi tiếng với món gỏi cá mè. Sự khác biệt của món gỏi cá ở đây đã tạo nên nét ẩm thực rất riêng, độc đáo, trở thành điểm dừng chân để du khách thưởng thức món ngon trong hành trình tham quan danh thắng Hương Sơn (chùa Hương).

null