Ngôi làng như bước ra từ cổ tích ở Nhật

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Những mái nhà cổ tựa như bàn tay cầu nguyện, bên dòng kênh nhỏ nước chảy róc rách khiến du khách ngỡ như đang lạc vào chốn thần tiên.
 

 

Làng cổ Shirakawa nằm ở phía Tây Bắc tỉnh Gifu, miền trung Nhật Bản, nổi tiếng với phong cảnh hữu tình, nép mình dưới chân dãy núi trập trùng bên dòng sông Shogawa. Năm 1995, ngôi làng hàng trăm năm tuổi này đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới và đón một lượng lớn khách du lịch mỗi năm.
 

 

Làng Shirakawa được biết tới với những ngôi nhà được xây dựng theo lối kiến trúc gassho zukuri - theo tiếng Nhật nghĩa là "bàn tay cầu nguyện" - với phần mái lớn, dài, hai bên ốp vào nhau tựa như đôi bàn tay chắp lại. Người ta tin rằng, khi sống dưới những mái nhà ấy, những thành viên trong gia đình sẽ được bình an và luôn được thần linh chở che.
 

 

Dù được khai thác du lịch từ nhiều năm nay, cảnh vật ở Shirakawa vẫn giữ được nhiều nét hoang sơ, tựa như bước ra từ một câu chuyện cổ tích. Dạo bước dọc theo con kênh nhỏ, bạn vẫn có thể nghe tiếng nước chảy róc rách hiền hòa, bên những cây cầu đơn sơ chỉ bằng một chiếc ván gỗ hẹp.
 

 

Ngôi làng đón khách quanh năm và mỗi mùa đều có sức quyến rũ riêng. Tuy nhiên, thời điểm lý tưởng nhất để tới Shirakawa là cuối thu đầu đông, khi những vạt cây rừng vẫn còn nhiều mảng đỏ vàng lãng mạn, nhưng chỉ cần sau đó vài ngày, cả không gian có thể chìm trong tuyết trắng xóa.
 

 

Dân làng lý giải phần mái đặc biệt của ngôi nhà có tác dụng chống đỡ lớp tuyết dày trong suốt mùa đông.

Ở Shirakawa hiện nay còn khoảng 14 ngôi nhà cổ như vậy, trong đó một số ngôi nhà có tuổi đời lên đến 250 năm nhưng vẫn rất vững chãi, kiên cố.
 

 

Một số ngôi nhà cổ được giữ nguyên hiện trạng để làm "bảo tàng" cho du khách tham quan. Tất cả đồ vật trong nhà đều được làm bằng gỗ, mây, tre và các chất liệu gần gũi với thiên nhiên.
 

 

Shirakawa từng được mô tả như một "hòn đảo cô lập" hay "vùng đất chưa được khám phá", không chỉ bởi địa hình bốn bề là núi mà còn bởi giao thông có thể bị cản trở do tuyết rơi quá dày.
 

 

Du khách thích thú với những sắc màu đan xen, một bên là lá chuyển vàng đỏ, một bên là núi tuyết trắng.
 

 

Ẩm thực ở Shirakawa cũng là điều mà du khách không thể bỏ qua khi tới với ngôi làng cổ này. Một trong số đó là món thịt bò Hida hảo hạng. Thịt bò mềm, tẩm ướp nhiều loại gia vị đặc trưng và nướng trên lá rất độc đáo.

Nguyên Chi/VNE

Có thể bạn quan tâm

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Trong tiết trời se lạnh cuối năm, khi hoa tam giác mạch và dã quỳ khoe sắc trên những cung đường núi quanh co ở xã Mèo Vạc (Tuyên Quang), dòng Nho Quế hiện lên như dải lụa xanh ngọc uốn lượn giữa vực sâu, khiến cảnh quan cao nguyên đá càng trở nên cuốn hút và khó quên trong mắt du khách.

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

(GLO)- Từ căn bếp nhỏ trong nhà đến giảng đường và những sân khấu ẩm thực lớn, vợ chồng anh Phạm Lê Anh Vũ (35 tuổi) và chị Nguyễn Thanh Lệ (31 tuổi), ở phường Quy Nhơn Tây, luôn sánh bước bên nhau trên hành trình theo đuổi nghề bếp.

Bà Nguyễn Thị Thu Hồng (bìa phải) đang múc bánh canh cho khách. Ảnh: Thái Bình

Những gánh hàng gắn bó với phố núi

(GLO)-Suốt nhiều thập kỷ, giữa sự đổi thay của phố núi Pleiku vẫn có những gánh hàng nhỏ bền bỉ đỏ lửa mỗi ngày. Không chỉ là nơi bán những món ăn bình dân, các quán nhỏ ấy còn là dấu nối của Pleiku, nơi lưu giữ ký ức, mùi vị và cả sự mộc mạc của thực khách và những người gắn bó với nghề từ tấm bé.

Bà Rlan Loan làm rượu ghè bằng gạo nếp tự trồng, kết hợp các loại men nên rượu thơm, vị ngọt dịu. Ảnh: R’Ô HOK

Giữ nghề truyền thống, tạo thu nhập từ rượu cần

(GLO)- Những ngày này, nhiều người Jrai ở cao nguyên Gia Lai bắt đầu ủ rượu cần để thưởng thức cùng gia đình, cộng đồng trong dịp Tết. Những ghè rượu thơm nồng không chỉ là đặc sản gắn liền với văn hóa truyền thống mà còn mang lại thu nhập ổn định cho nhiều hộ dân.

null