Kỳ cuối: Thấp thỏm ngày về

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nỗi lo lây nhiễm chéo, đó là tâm lý chung của mọi người ở trong khu cách ly tập trung, nhất là những người đã có kết quả xét nghiệm âm tính lần thứ 3, chờ kết quả xét nghiệm lần thứ 4 và chuẩn bị được về với gia đình.
Biết rõ mình thuộc diện nguy cơ thấp nếu không muốn nói là không có nguy cơ dương tính với vi rút SARS-CoV-2, song mỗi lần được gọi lên lấy mẫu bệnh phẩm để xét nghiệm, tôi cũng không tránh khỏi thấp thỏm, lo lắng, hồi hộp chờ đợi. Chỉ khi được thông báo kết quả âm tính, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Mấy ngày đầu vào khu cách ly, tôi được bố trí ở một mình 1 phòng nên hoàn toàn yên tâm. Thậm chí, khi được gia đình, bạn bè nhắc nhở phải cẩn thận để tránh bị lây nhiễm chéo, tôi còn cười trấn an mọi người. Vậy mà, từ ngày chuyển lên ở chung phòng với 2 mẹ con chị Phan Thị Linh (xã Cửu An, thị xã An Khê), tôi không còn giữ được sự tự tin ban đầu nữa. Mặc dù tôi luôn thực hiện nghiêm túc thông điệp 5K và cẩn thận thay khẩu trang mỗi ngày 3 lần nhưng nỗi sợ bị lây nhiễm chéo luôn thường trực. Sở dĩ tâm trạng của tôi chuyển biến nhanh như vậy là vì cháu Đinh Đan (con gái chị Linh) khi ở Đà Nẵng có tiếp xúc gần với trường hợp F1. Khoảng cách giữa 2 giường (giường tôi nằm và giường 2 mẹ con chị Linh nằm) không đảm bảo an toàn (cách nhau chưa đầy 1 m). Và khi ngủ thỉnh thoảng chị Linh vẫn tháo khẩu trang ra cho dễ thở. Dù không thể hiện ra, vì sợ mẹ con chị Linh buồn, nhưng trong lòng tôi luôn thấp thỏm, lo lắng, bất an. Khi nghe thông báo kết quả xét nghiệm lần 3, lần 4 của cả hai mẹ con chị Linh đều âm tính, tôi thở phào vui sướng như kết quả ấy là của chính mình vậy.
 
Lấy mẫu bệnh phẩm xét nghiệm tại khu cách ly. Ảnh: Nguyễn Dung
Lấy mẫu bệnh phẩm xét nghiệm tại khu cách ly. Ảnh: Nguyễn Dung
Khi nghe thông báo kết quả âm tính lần 1, lần 2, tâm trạng tôi rất đỗi bình thường. Vì cho rằng kết quả đó là đương nhiên (lần 1 lấy mẫu trước khi lên khu cách ly, lần 2 lấy mẫu sau 4 ngày-khi tôi đang ở một mình 1 phòng). Nhưng đến lần thứ 3 (lấy mẫu sau 13 ngày) thì khác. Lúc này, tôi đã chuyển lên ở chung phòng với mẹ con chị Linh được hơn 1 tuần và trong khu cách ly phát hiện có 1 ca dương tính. Tôi lại vừa đọc được thông tin trên Bluezone là Việt Nam phát hiện chủng vi rút mới lai tạo giữa chủng từ Ấn Độ và Anh. Đặc điểm của chủng này lây lan nhanh, phát tán rộng trong không khí; nồng độ vi rút trong dịch cổ họng tăng rất nhanh và phát tán rất mạnh ra môi trường xung quanh. Rồi thì tin số ca mắc Covid-19 trên toàn quốc tăng rất nhanh và lan rộng trong thời gian ngắn càng khiến cái cảm giác chờ đợi ấy dài lê thê. Một ngày mà ngỡ như cả năm. Khi nhận thông báo có kết quả âm tính lần 3, tôi vui sướng nhảy chân sáo như một đứa trẻ. Thấy thái độ hài hước của tôi, chị Linh phá lên cười nắc nẻ. Hôm 2 mẹ con ra về, chị Linh còn tủm tỉm trêu tôi: “Ở lại không được khóc nhen. Nhất định phải kiên cường, không được khóc đó”.
Đặc biệt, tâm trạng chờ đợi kết quả xét nghiệm lần thứ 4 (lấy mẫu sau 19 ngày) mới thực sự căng thẳng. Thời gian này, khu cách ly mới đón 27 người về từ vùng dịch TP. Hồ Chí Minh. Tầng trệt không đủ chỗ nên những người mới đến được bố trí các phòng trên lầu. Không đồng tình với thái độ lo sợ quá mức (không dám ra khỏi phòng, không dám đi tắm…) của những người khác, tôi vẫn đem ghế ra hành lang ngồi đọc sách, đan áo… Song, thật lòng mà nói, tôi cũng rất sợ mình bị lây nhiễm chéo. Bởi lẽ, theo quy định những vật dụng có nguy cơ lây nhiễm vi rút SARS-CoV-2 (khẩu trang, giấy lau mũi…) phải bỏ vào thùng rác riêng, đậy kín nắp lại. Nhưng ý thức của một số bạn sinh viên mới vào rất kém. Họ cứ vô tư vứt bừa bãi khẩu trang trong phòng vệ sinh, phòng tắm (khu sinh hoạt chung của mọi người) mà không quan tâm đến mức độ nguy hiểm của việc mình làm. Mấy bà, mấy cô lớn tuổi thấy “gai mắt” đã dọn dẹp, nhưng lại ngại không nhắc nhở. Riêng tôi thì đến từng phòng nhắc nhở các bạn trẻ và đề nghị các y-bác sĩ cho xin một số găng tay y tế treo sẵn ngoài khu vệ sinh để tiện việc dọn dẹp.
Thật may, kết quả xét nghiệm lần thứ 4 của tôi cũng âm tính. Niềm vui trong tôi vỡ òa. Bao căng thẳng, lo âu, sợ sệt bỗng chốc tan biến. Tôi chuẩn bị hành lý để hôm sau trở về với gia đình thân yêu của mình. Tôi gọi Thượng úy Nguyễn Đức Tùng nhờ anh sáng sớm hôm sau mua cà phê mời cán bộ, chiến sĩ, công nhân viên chức đang làm nhiệm vụ trong khu cách ly để chia tay mọi người thay cho lời cảm ơn. Suốt đêm cuối cùng đó, tôi cứ trằn trọc, thao thức chờ trời sáng.
Thế nhưng, tôi vẫn phải “chiến đấu” với nỗi sợ bị lây nhiễm chéo cho đến tận ngày có kết quả xét nghiệm lần thứ 5 (lấy mẫu sau 26 ngày) bởi một lý do “lãng xẹt”. Đó là đúng cái đêm trong tôi dâng tràn niềm vui sắp được đoàn tụ với gia đình thì có một bạn mới được bố trí vào ở cùng phòng. Bạn này là người dân tộc thiểu số, mới có kết quả xét nghiệm âm tính lần 1, nhưng “không thích” đeo khẩu trang. Khi tôi nhắc đến lần thứ 3, bạn ấy còn hỏi lại “ngủ cũng đeo khẩu trang à?”. Vậy nên, dù đã về nhà, tôi cũng không cho phép mình lơ là, mất cảnh giác, vẫn thực hiện nghiêm túc việc cách ly tại nhà theo đúng quy định.
NGUYỄN DUNG

Có thể bạn quan tâm

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

null