Khám phá thảo dược Việt: 'Vua' thảo quả Tây Côn Lĩnh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Tây Côn Lĩnh được ví là “vương quốc” thảo quả và ở đây, ông Đặng Văn Minh được mệnh danh là “vua” của loại thảo dược này.
Thảo quả là vị thuốc và một loại gia vị dùng chế biến nhiều món ăn. Trên hành trình từ Tây Bắc sang Đông Bắc, tôi rất hào hứng khi được một “thổ địa” rủ lên Hà Giang khám phá một trong những vườn thảo quả được coi là lớn nhất vùng núi Tây Côn Lĩnh.
Vườn thảo quả dưới tán lá rừng
Từ TT.Vị Xuyên, chúng tôi phải dùng xe máy vượt đoạn đường khoảng 20 km toàn đèo dốc quanh co khó đi, thậm chí có lúc thót tim, để đến thôn Lùng Tao, xã Cao Bồ (H.Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang) để gặp “vua” thảo quả Tây Côn Lĩnh.
Chiếc xe máy “gầm gừ” vì gài hầu như toàn số 1, số 2 và trong hơn 2 tiếng đồng hồ, chúng tôi phải nếm mùi “cảm giác mạnh” trên quãng đường nhiều thách thức cho tay lái. Bù lại, khung cảnh núi non hữu tình khiến người lần đầu đến Tây Côn Lĩnh như tôi rất háo hức, bồi hồi. Tới thôn Lùng Tao, cũng mất gần nửa tiếng mới đến được vườn thảo quả của ông Đặng Văn Minh.
 
Ông Minh thu hoạch thảo quả trong khu vườn của mình. Ảnh: Quang Viên
Ông Minh thu hoạch thảo quả trong khu vườn của mình. Ảnh: Quang Viên
Dưới tán lá rừng, một vườn thảo quả bạt ngàn đang vào mùa thu hoạch. Trước đây, tôi chỉ biết đến thảo quả khô nhăn nheo, màu đen, nay gặp những chùm thảo quả chín đỏ rực, căng tròn lúc lỉu dưới gốc, thật quá ấn tượng. Nhưng với ông Minh, vụ mùa năm nay hơi thất bát vì sản lượng không bằng một số năm trước, giá cũng còn thấp. Khi được hỏi về biệt danh “vua thảo quả”, bằng giọng lơ lớ, người đàn ông dân tộc Dao này chân chất nói: “Trước đây tôi tiên phong trồng thảo quả với diện tích lớn nhất vùng, có năm thu tiền tỉ nên một số người gọi thế. Nhưng bây giờ, cũng có nhiều người trồng thảo quả rồi”.
Theo ông Minh, người dân ở đây từ bao đời sống bám vào rừng. Tài nguyên rừng có hạn và chủ trương đúng đắn của Nhà nước là hạn chế khai thác tài nguyên rừng, nên nếu không tìm phương kế làm ăn thì sẽ mãi đói nghèo. Ông Minh thuộc diện người nông dân có học ở vùng này, nhưng cũng chỉ học đến lớp 6. “Tôi từng đi bộ một ngày trời xuống phố để học chữ mong thay đổi cuộc đời. Nhưng điều kiện khó khăn đành quay trở lại Tây Côn Lĩnh heo hút này”, ông Minh bộc bạch.
Ông hiểu rõ hệ thực vật tự nhiên phát triển như thế nào ở dãy Tây Côn Lĩnh, trong đó có loài thảo quả nức tiếng về hương vị của xứ này. Nhưng thảo quả rừng ngày càng cạn kiệt bởi tình trạng khai thác thái quá. Vì vậy, ông quyết tâm trồng cho bằng được thảo quả.
Bắt đầu cho dự tính trồng thảo quả trong rừng, ông Minh hằng ngày lặn lội vào các khu rừng già tìm đất đủ điều kiện cho cây thảo quả phát triển. “Thảo quả dễ dàng sinh trưởng, cho năng suất cao, chất lượng tốt dưới tán lá rừng, ở độ cao từ 1.300 m trở lên và có khí hậu ẩm mát quanh năm”, ông Minh chia sẻ.
 
“Vua” thảo quả Đặng Văn Minh. Ảnh: NVCC
“Vua” thảo quả Đặng Văn Minh. Ảnh: NVCC
Khởi sự, ông gieo gần 5 ha thảo quả. Lúc đó, nhiều người dân địa phương không tin ông sẽ thành công. Thậm chí, họ còn bảo ông… khùng, vì cho rằng nếu trồng thành công thì sản lượng thảo quả lớn biết bán cho ai. Nhưng ông Minh đã có tính toán rất căn cơ. Ông lên huyện nhờ chính quyền hỗ trợ và đến các xí nghiệp thu mua, chế biến thảo dược vận động họ mua thảo quả khi đến vụ thu hoạch.
Ba năm sau, kể từ khi xuống giống, những lứa thảo quả đầu tiên đến mùa thu hoạch chín rực khu vườn của ông Minh. Năm sau, thảo quả cho năng suất cao hơn năm trước. Lúc này, nhiều chuyến xe nườm nượp đến thu mua, người dân địa phương trố mắt nhìn rồi thốt lên: “Ông Minh tài thật!”.
Nhưng không phải lúc nào vườn thảo quả cũng đem lại niềm vui cho ông Minh. Năm 2017, cả khu vườn rộng lớn cũng như nhiều vườn thảo quả của người dân nơi đây hứng chịu tổn thất nặng nề. Năm đó, trời rét chưa từng có. Vườn thảo quả ngã rạp, trắng phau, ông Minh buồn héo ruột. May thay, cây thảo quả có sức sống mạnh lạ lùng. Sau 2 năm, chúng hồi sinh, ra hoa kết trái trở lại.
Giúp cộng đồng thoát nghèo
Đi theo những đoạn đường đèo dốc ngang qua dãy núi Tây Côn Lĩnh, chúng tôi gặp nhiều vườn thảo quả cũng đang mùa thu hoạch. Anh Đặng Văn Chung, một người nông dân trồng và thu mua thảo quả ở xã Cao Bồ, cho biết: Thảo quả vùng này được trồng dưới tán rừng, có tầng thảm mục đạt độ dày từ 20 - 40 cm, càng lên cao độ dày tầng thảm mục càng lớn.
Tầng thảm mục là một trong những yếu tố quyết định đến năng suất và chất lượng của thảo quả. Thảo quả Vị Xuyên có trái to, đỏ mọng, lớp vỏ và cùi dày, không có hạt lép, mùi thơm tự nhiên, vị cay ngọt, dễ chịu. Hàm lượng protein thô, tinh dầu, a xít… của thảo quả Vị Xuyên cao hơn thảo quả ở một số khu vực khác.
“Trước đây, người dân chưa ai trồng thảo quả ở những khu vực này. Họ chỉ khai thác ở rừng thôi. Từ khi thấy ông Minh trồng thảo quả thành công, đem lại lợi nhuận cao thì họ bắt đầu trồng. Tôi cũng có vườn thảo quả, nhưng mua thêm thảo quả của vườn ông Minh về bán”, anh Chung cho hay.
Ông Đặng Văn Minh đã đạt danh hiệu hộ nông dân sản xuất kinh doanh giỏi cấp tỉnh 5 năm liền; được Trung ương Hội Nông dân Việt Nam tặng danh hiệu Nông dân xuất sắc và Hộ nông dân sản xuất, kinh doanh giỏi cấp trung ương.
Có thể nói, để xã Cao Bồ trở thành địa danh nổi tiếng về thảo quả, công sức của ông Đặng Văn Minh rất lớn. Hơn 20 năm trước, người đàn ông dân tộc Dao này đã đến từng bản làng vận động, hướng dẫn kỹ thuật trồng thảo quả. Đến nay, cả 7 thôn trong xã Cao Bồ đã trồng thảo quả với diện tích lên đến gần 1.000 ha. “Loại cây này không quá khó trồng, chủ yếu là phải biết chọn giống và khí hậu mát mẻ. Trồng dưới tán rừng Tây Côn Lĩnh là thích hợp nhất”, ông Minh trải lòng.
Không chỉ hỗ trợ về kinh nghiệm trồng thảo quả, ông Minh còn dành lợi nhuận cho hàng chục hộ vay tiền lãi suất 0 đồng với số tiền mỗi hộ từ 10 - 40 triệu đồng để họ trồng thảo quả. Ông Minh tâm tình: “Dân quê mình từ trước đến giờ khổ lắm. Giúp họ chút vốn làm ăn để họ thoát nghèo là mình vui rồi”. Riêng với vườn thảo quả của mình, ông Minh đã tạo công ăn việc làm cho rất nhiều người ở địa phương, kể cả những người ở các huyện khác.
 
Một vị khách thích thú khi đến thăm vườn thảo quả của ông Minh. Ảnh: Quang Viên
Một vị khách thích thú khi đến thăm vườn thảo quả của ông Minh. Ảnh: Quang Viên
Theo tìm hiểu của chúng tôi, ở xã Cao Bồ nói riêng, H.Vị Xuyên nói chung, người dân đã đưa cả việc trồng thảo quả vào hương ước. Các hộ dân kiểm tra, giám sát lẫn nhau trong việc giữ rừng và bảo vệ, khai thác thảo quả. Thảo quả được thu hoạch đúng thời vụ, đảm bảo chín già, cho chất lượng tốt nhất. Tiến bộ hơn, họ trồng thảo quả theo hướng hữu cơ, để cây phát triển tự nhiên dưới tán lá rừng. “Thảo quả Vị Xuyên vì thế tốt lắm. Mới đây, Cục Sở hữu trí tuệ của Bộ Khoa học - Công nghệ đã cấp giấy chứng nhận đăng ký chỉ dẫn địa lý cho sản phẩm thảo quả Vị Xuyên, Hà Giang”, ông Minh hào hứng cho biết.
(còn tiếp)
Theo Quang Viên (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null