Hương phố

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Tôi lãng đãng đếm bước dưới những gốc thông già. Mưa trên chiếc ô chỉ vờn vờn nhẹ. Nhựa thông tỏa ra quyện với làn mưa mỏng sáng nay có mùi dễ chịu quá đỗi. Từ ngày phát hiện ra bốn cây thông nằm len giữa những cây cổ thụ khác trong sân trường, cứ mỗi giờ giải lao, tôi lại lấy cớ đi bộ ra cổng. Đếm nhịp bước chân đều đều và đi đến chỗ hàng thông. Những thân cây thẳng tắp, cao vút, có cả mấy nhánh phong lan sống gửi đu đưa trên kia. Tôi đoán hàng thông xấp xỉ tuổi mình. Cái tuổi chưa già mà cũng không còn quá trẻ.
Phố bắt tôi phải chầm chậm vòng xe khi nghe mùi cà phê rang xay quen thuộc. Ngoài các quán cà phê lớn, nhiều gia đình đã có máy tự rang xay, chế biến. Sáng sớm có mưa phùn và sương mù, phố vẫn uể oải với những vòng xe quay chậm, nhưng mùi cà phê kia sẽ khiến người ta tỉnh táo và sảng khoái hơn rất nhiều.
Ban sáng, ngang qua những quán phở thấy sực nức mùi thơm. Bàn tay tài hoa của người chủ quán đã tạo nên món phở khô hai tô ngon nức tiếng của người Gia Lai. Mùi rau quế, hành thái, tương đen, mùi của nồi nước dùng được hầm nửa ngày đã quyện vào béo ngậy cùng với quế, hồi, gừng...
Nhưng hương phố không chỉ có phở. Nhắc tới đây tôi nhớ tới quán mì Quảng trong hẻm Tuệ Tĩnh. Quán bé tẹo teo nhưng đông khách vô cùng vì giá bình dân và vị mì đặc trưng xứ Quảng. Nước dùng ít, ghế ngồi thấp như ngồi xổm ven đường ở phố cổ Hội An.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Ban trưa, dừng xe ở đèn đỏ hay chạy ngang qua cửa hàng bánh nướng thì bụng dạ lại có dịp sôi réo ầm ì. Có lần trời mưa, lúc hẵng còn độc thân, mấy hôm liền tôi thất tình, không thèm rời khỏi nhà và không quan tâm ăn uống. Ấy vậy mà khi đi ngang đường Cách Mạng Tháng Tám, chỗ đèn đỏ nghe mùi bánh Paparoti nướng dậy mũi, tôi tự nhủ: “Mình đang làm cái quái gì với bản thân vậy chứ”. Hôm nay nghe mùi bánh tỏa ra ở góc quen ấy, tôi lại rẽ vào, chọn hai cái bánh nướng làm quà cho con.
Trên con đường nhá nhem tối và lấp loáng nước, tôi nghe trong gió đưa mùi hương quen. Đó là hương thơm của cây hoa sữa xù xì ở góc đường Nguyễn Thái Học. Với nhiều người, hoa sữa chỉ thơm khi gió nhẹ đưa hương chứ còn gần thì nồng lắm. Nhưng tôi thích cái vị nồng nàn ấy. Tôi thích hít hà hương thu đặc trưng của Hà Nội mà không cần phải đi xa. Ngay phố tôi, Pleiku cũng gợi nên biết bao cảm xúc.
Trời lúc nắng, lúc mưa. Cũng chẳng sao cả. Mỗi ngày, tôi chọn nhẩn nha, lẩn thẩn để thưởng thức những vị hương đặc trưng của phố, một món quà mà có lẽ không phải ai cũng nhận ra ngay bên cạnh mình.
TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.