Hồ Hòa Trung đẹp nao lòng!

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Không chỉ cung cấp nước sinh hoạt cho hàng ngàn hộ dân của TP Đà Nẵng, hồ Hòa Trung còn sở hữu vẻ đẹp mê hoặc
Những ngày cuối tháng 4, tạm gác lại công việc, chúng tôi lên đường khám phá điểm đến đang được giới trẻ TP Đà Nẵng săn đón: hồ Hòa Trung. Đây là hệ thống hồ nhân tạo, nằm giáp ranh 2 xã Hòa Sơn và Hòa Liên (huyện Hòa Vang); cách trung tâm thành phố khoảng 20 km về phía Tây.
Sau hơn 30 phút di chuyển bằng xe máy, hồ Hòa Trung hiện ra trước mắt chúng tôi như một bức tranh thủy mặc. Mùa này, hồ Hòa Trung đầy ắp nước. Giữa lòng hồ xanh ngắt, vài đôi thuyền độc mộc trôi lững lờ. Xa xa, ẩn hiện nơi màn sương là vài cánh chim trời chao nghiêng và khuất dần sau lớp lớp rừng tràm.
Theo những người có kinh nghiệm, hồ Hòa Trung đẹp nhất vào cuối năm. Đây là mùa nước cạn, nước trong hồ rút dần, để lộ những triền cỏ xanh rì, những dòng suối róc rách chảy. Du khách nên đến đây vào sáng sớm, khi những hạt sương còn đọng trên cỏ non hoặc chiều tà để ngắm mặt trời buông sau dãy núi. Mùa nước cạn cũng là thời điểm tuyệt vời cho những buổi cắm trại. Mọi người quây quần bên lửa hồng, nướng đồ ăn và đàn hát trên bát ngát cỏ xanh.
Non xanh nước biếc ở hồ Hòa Trung
Non xanh nước biếc ở hồ Hòa Trung
Người dân địa phương cho biết hồ vốn là nơi cấp nước sinh hoạt và tưới tiêu cho hàng ngàn hộ dân 2 xã Hòa Sơn và Hòa Liên. Từ lúc được các trang mạng giới thiệu, dân du lịch bụi dần biết đến hồ Hòa Trung và ngày càng có nhiều người đến đây ngắm cảnh, câu cá. Nhiều cặp đôi cũng chọn hồ Hòa Trung làm nơi chụp ảnh cưới.
Phạm Hữu Nhật, một blogger du lịch, cho biết anh thường đến đây vào dịp cuối tuần để bỏ lại sau lưng cái nóng bức, xô bồ của đô thị. "Tôi và vài người bạn thường hay ra đây vào sáng sớm để uống cà phê, trà, ngân nga vài bản nhạc, thỉnh thoảng thì cắm trại qua đêm. Phải nói cảnh vật ở đây tuy không phải là đẹp nhất nhưng cái không khí mà nó mang lại thì không phải chỗ nào cũng có" - anh Nhật nhận xét.
Thật vậy, hồ Hòa Trung hấp dẫn du khách bằng cái tĩnh lặng của núi rừng. Đứng trước mặt hồ lặng thinh, vài con sóng liu riu vỗ nhẹ vào bờ sỏi, chúng tôi dần cảm nhận sự kỳ thú của thiên nhiên. Trời đã về chiều, nắng vàng hắt vào làn nước, phản chiếu một mặt hồ tráng gương. Lúc này, một con thuyền nhỏ khẽ khàng rẽ nước, tiến về phía chúng tôi. Đây là thuyền của người dân nuôi cá lồng. Họ dùng thuyền để thăm nuôi cá, di chuyển giữa các điểm hồ với nhau. Nếu có nhã hứng, du khách có thể thuê thuyền, nhờ người dân chở mình lênh đênh giữa hồ hoặc chèo ra những cồn đất, nơi lý tưởng nhất để giăng lều, cắm trại qua đêm.
Hồ Hòa Trung chưa được khai thác du lịch nên mọi thứ vẫn dừng lại ở nét nguyên sơ. Vì không chuẩn bị đủ dụng cụ, chúng tôi đành gác lại ý định cắm trại. Thay vào đó, mọi người neo thuyền, buông cần thả câu ngay giữa lòng hồ. Hoàng hôn nơi đây đẹp đến nao lòng. Dưới mặt nước trong xanh ngả chiều, mặt trời soi bóng rồi dần khuất sau những rặng núi. Gió nhẹ thổi ngang mặt hồ, sóng dập dìu, con thuyền câu khẽ lay động giữa bốn bề lặng thinh…
Lên xe ra về, chúng tôi như để lại sau lưng một chốn mộng mơ. Hướng về phía phố thị, lòng tôi tự miên man những cảm xúc kỳ lạ, bâng quơ không gọi nên lời. 
Bài và ảnh: QUANG LUẬT (NLĐO)

Có thể bạn quan tâm

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Trong tiết trời se lạnh cuối năm, khi hoa tam giác mạch và dã quỳ khoe sắc trên những cung đường núi quanh co ở xã Mèo Vạc (Tuyên Quang), dòng Nho Quế hiện lên như dải lụa xanh ngọc uốn lượn giữa vực sâu, khiến cảnh quan cao nguyên đá càng trở nên cuốn hút và khó quên trong mắt du khách.

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

(GLO)- Từ căn bếp nhỏ trong nhà đến giảng đường và những sân khấu ẩm thực lớn, vợ chồng anh Phạm Lê Anh Vũ (35 tuổi) và chị Nguyễn Thanh Lệ (31 tuổi), ở phường Quy Nhơn Tây, luôn sánh bước bên nhau trên hành trình theo đuổi nghề bếp.

Bà Nguyễn Thị Thu Hồng (bìa phải) đang múc bánh canh cho khách. Ảnh: Thái Bình

Những gánh hàng gắn bó với phố núi

(GLO)-Suốt nhiều thập kỷ, giữa sự đổi thay của phố núi Pleiku vẫn có những gánh hàng nhỏ bền bỉ đỏ lửa mỗi ngày. Không chỉ là nơi bán những món ăn bình dân, các quán nhỏ ấy còn là dấu nối của Pleiku, nơi lưu giữ ký ức, mùi vị và cả sự mộc mạc của thực khách và những người gắn bó với nghề từ tấm bé.

Bà Rlan Loan làm rượu ghè bằng gạo nếp tự trồng, kết hợp các loại men nên rượu thơm, vị ngọt dịu. Ảnh: R’Ô HOK

Giữ nghề truyền thống, tạo thu nhập từ rượu cần

(GLO)- Những ngày này, nhiều người Jrai ở cao nguyên Gia Lai bắt đầu ủ rượu cần để thưởng thức cùng gia đình, cộng đồng trong dịp Tết. Những ghè rượu thơm nồng không chỉ là đặc sản gắn liền với văn hóa truyền thống mà còn mang lại thu nhập ổn định cho nhiều hộ dân.

null