Gương mặt thơ Vũ Toàn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Lần đầu tiên tôi gặp Vũ Toàn là ở Sầm Sơn (Thanh Hóa), trong lần Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức hội thảo thơ mà tôi là thành viên Ban tổ chức. Khi đó, một nhà thơ ở Nghệ An lôi đến một ông... y chang tôi, từ chiều cao, bề ngang tới... mái tóc và bảo, các ông nhận anh em đi.

Vũ Toàn là nhà báo điều tra nổi tiếng và là nhà thơ trữ tình cũng nổi tiếng. Anh có 4 tập thơ đã xuất bản và 6 tập phóng sự ký sự báo chí; từng được trao giải thưởng thơ của Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Anh viết thơ trữ tình, nhưng là kiểu trữ tình thế sự. Nó đau đáu, nó nghiền ngẫm và bi tráng: “Bốn phía trời mây trắng vây quanh/núi tiếp núi trập trùng thế trận/những người lính mang trong đầu mảnh đạn/bao nhiêu năm ở trại tâm thần/Họ khóc/họ cười/tôi đứng lặng câm”. Và người đọc cũng lặng câm. Không chỉ lặng câm, mà rưng rưng trào nước mắt. Còn khi viết về nỗi niềm thương nhớ thì các kiểu nhớ thương của anh nó cứ... nhùng nhằng thế này: “Sông chảy ngày đêm/ngày đêm sông chảy/nhớ mong thức dậy/tìm về nhớ mong”.

Còn nhớ lần tôi ra Vinh và ngồi với anh, anh rủ 2 anh em giống nhau thế thì làm chung với nhau một tập thơ. Ý định ấy chưa thực hiện được, nhưng với chùm thơ này, tôi muốn chứng minh, không phải cái gì chúng tôi cũng giống nhau. Và thơ, luôn là một thế giới bí ẩn.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.






Trăng trên cầu Bến Thủy



Như thể trời trồng em đứng trong mưa

em đứng trong gió, trời vừa hoàng hôn.



Như thể chiếc cầu níu giữ chân em

níu giữ đời em nâu sồng nước mắt.



Như thể... em chắp tay trước ngực

“nhớ nhau thì ngửa mặt lên nhìn trời”.

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Không phải pa nô

không là tượng đá

em đang đứng trên cầu Bến Thủy

em đang đứng cuối ngày thế kỷ

thả những bông huệ trắng ngần và những nam mô.



...Nhớ rằng người lính năm xưa

vượt phà Bến Thủy nay chưa thấy về

mấy mươi xuân, một lời thề

mỗi năm một bận em về thả hoa

người xa, chùa cũng ở xa

dưới cầu bèo bọt, trên là mây hoang.



Như thể

em vầng trăng trinh nữ

đêm nay dưới cầu Bến Thủy

những bông huệ trắng ngần lấp lánh mãi không trôi.







Thơ viết ở trại tâm thần Tân Kỳ



Họ vẽ máy cày giống chiếc xe tăng

họ viết: Vinh quang thành chữ vinh quoang

“Hãy nhằm thẳng quân thù mà bắn”

hàng chữ trên tường họ viết bằng than.



Họ viết bằng cán thìa múc canh

bằng chiếc đũa vô tình giấu được

hàng chữ vạch tường hiện lên nắn nót

Mẹ ơi! Mẹ ơi! Tiến lên! Xung phong!



Họ ngồi chơi sao giống trẻ con

nhưng không giống trẻ con gì cả

họ đang khóc rồi tự dưng múa

tay ngắt lên lá cỏ chẳng vì buồn.



Đàn gà con đến bên họ nhặt cơm

rồi rủ nhau đi về trong khóm nứa

ánh nắng trời hừng lên bên họ

rồi theo mây mất hút phía cánh rừng.



Bốn phía trời mây trắng vây quanh

núi tiếp núi trập trùng thế trận

những người lính mang trong đầu mảnh đạn

bao nhiêu năm ở trại tâm thần.



Họ khóc

họ cười

tôi đứng lặng câm.






Dòng sông tình yêu



Một bờ cách trở

Một bờ cách xa

sông trôi ở giữa

nước dâng đôi bờ.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Sông của chúng mình

sông gì em nhỉ

không cầu bắc ngang

mênh mông trời bể.



Chảy vào mong nhớ

sông dồn sóng lên

chảy vào rạn vỡ

sông trôi như thiền.



Sông chảy ngày đêm

ngày đêm sông chảy

nhớ mong thức dậy

tìm về nhớ mong.



Tìm về bên em

sông hồi hộp thở

tìm về bên anh

sông bâng khuâng nhớ.



Sông trôi như thể

một dòng sông yêu.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.