Gương mặt thơ Vũ Toàn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Lần đầu tiên tôi gặp Vũ Toàn là ở Sầm Sơn (Thanh Hóa), trong lần Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức hội thảo thơ mà tôi là thành viên Ban tổ chức. Khi đó, một nhà thơ ở Nghệ An lôi đến một ông... y chang tôi, từ chiều cao, bề ngang tới... mái tóc và bảo, các ông nhận anh em đi.

Vũ Toàn là nhà báo điều tra nổi tiếng và là nhà thơ trữ tình cũng nổi tiếng. Anh có 4 tập thơ đã xuất bản và 6 tập phóng sự ký sự báo chí; từng được trao giải thưởng thơ của Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Anh viết thơ trữ tình, nhưng là kiểu trữ tình thế sự. Nó đau đáu, nó nghiền ngẫm và bi tráng: “Bốn phía trời mây trắng vây quanh/núi tiếp núi trập trùng thế trận/những người lính mang trong đầu mảnh đạn/bao nhiêu năm ở trại tâm thần/Họ khóc/họ cười/tôi đứng lặng câm”. Và người đọc cũng lặng câm. Không chỉ lặng câm, mà rưng rưng trào nước mắt. Còn khi viết về nỗi niềm thương nhớ thì các kiểu nhớ thương của anh nó cứ... nhùng nhằng thế này: “Sông chảy ngày đêm/ngày đêm sông chảy/nhớ mong thức dậy/tìm về nhớ mong”.

Còn nhớ lần tôi ra Vinh và ngồi với anh, anh rủ 2 anh em giống nhau thế thì làm chung với nhau một tập thơ. Ý định ấy chưa thực hiện được, nhưng với chùm thơ này, tôi muốn chứng minh, không phải cái gì chúng tôi cũng giống nhau. Và thơ, luôn là một thế giới bí ẩn.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.






Trăng trên cầu Bến Thủy



Như thể trời trồng em đứng trong mưa

em đứng trong gió, trời vừa hoàng hôn.



Như thể chiếc cầu níu giữ chân em

níu giữ đời em nâu sồng nước mắt.



Như thể... em chắp tay trước ngực

“nhớ nhau thì ngửa mặt lên nhìn trời”.

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Không phải pa nô

không là tượng đá

em đang đứng trên cầu Bến Thủy

em đang đứng cuối ngày thế kỷ

thả những bông huệ trắng ngần và những nam mô.



...Nhớ rằng người lính năm xưa

vượt phà Bến Thủy nay chưa thấy về

mấy mươi xuân, một lời thề

mỗi năm một bận em về thả hoa

người xa, chùa cũng ở xa

dưới cầu bèo bọt, trên là mây hoang.



Như thể

em vầng trăng trinh nữ

đêm nay dưới cầu Bến Thủy

những bông huệ trắng ngần lấp lánh mãi không trôi.







Thơ viết ở trại tâm thần Tân Kỳ



Họ vẽ máy cày giống chiếc xe tăng

họ viết: Vinh quang thành chữ vinh quoang

“Hãy nhằm thẳng quân thù mà bắn”

hàng chữ trên tường họ viết bằng than.



Họ viết bằng cán thìa múc canh

bằng chiếc đũa vô tình giấu được

hàng chữ vạch tường hiện lên nắn nót

Mẹ ơi! Mẹ ơi! Tiến lên! Xung phong!



Họ ngồi chơi sao giống trẻ con

nhưng không giống trẻ con gì cả

họ đang khóc rồi tự dưng múa

tay ngắt lên lá cỏ chẳng vì buồn.



Đàn gà con đến bên họ nhặt cơm

rồi rủ nhau đi về trong khóm nứa

ánh nắng trời hừng lên bên họ

rồi theo mây mất hút phía cánh rừng.



Bốn phía trời mây trắng vây quanh

núi tiếp núi trập trùng thế trận

những người lính mang trong đầu mảnh đạn

bao nhiêu năm ở trại tâm thần.



Họ khóc

họ cười

tôi đứng lặng câm.






Dòng sông tình yêu



Một bờ cách trở

Một bờ cách xa

sông trôi ở giữa

nước dâng đôi bờ.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Sông của chúng mình

sông gì em nhỉ

không cầu bắc ngang

mênh mông trời bể.



Chảy vào mong nhớ

sông dồn sóng lên

chảy vào rạn vỡ

sông trôi như thiền.



Sông chảy ngày đêm

ngày đêm sông chảy

nhớ mong thức dậy

tìm về nhớ mong.



Tìm về bên em

sông hồi hộp thở

tìm về bên anh

sông bâng khuâng nhớ.



Sông trôi như thể

một dòng sông yêu.

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...