Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Hưng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tốt nghiệp thủ khoa Đại học Sư phạm Quy Nhơn, ngay ngày đầu tiên nhận lớp, Nguyễn Ngọc Hưng phát bệnh. Và rồi, anh liệt giường từ bấy tới nay, đã 40 năm. Nhưng thật may mắn, anh có 2 thứ để tiếp tục song hành cùng cuộc đời, đó là tình bạn và thơ. Vợ chồng một người bạn đã nuôi anh, chăm anh thay mẹ từ ngày anh bị bệnh, từ ăn uống thuốc men tắm rửa tới vệ sinh hàng ngày. Với thơ, anh đắm đuối cùng thơ, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, đã in hàng chục tập.

Có lần viết về anh, tôi gọi anh là “Nhà thơ đi thực tế bằng thơ”. Nằm một chỗ, chân tay cứng đơ như que củi, anh đọc thơ như một cách đi thực tế để làm thơ. Và thơ tình anh viết như thế này: “Nắng tắt chân trời gió trốn vào cây/Hồn nhiên lá vẫn chơi trò cút bắt/Em tinh nghịch ẩn mình sau khúc ngoặt/Để tặng cho tôi một cái... giật mình?!”.

Còn đây là thơ thế sự: “Đứng một chỗ là cây/Quay muôn đời ấy đất/Đứng trên đất con người lại thấy đất đứng im”. Còn đây là những dòng thơ xa xót về mẹ, người mẹ mà anh chưa kịp, không thể phụng dưỡng, đã bỏ anh mà đi giữa bao dằn vặt đau đớn lo đứa con bệnh tật của mình sẽ sống thế nào: “Bôn ba hàng xứ kiếm tiền/Tưởng đâu phụng dưỡng mẹ hiền tốt hơn/Ai ngờ nghiệt ngã đường trơn/Con về giẫm trượt cô đơn... tháng mười!”.

Cái quý nhất là thơ anh hết sức lạc quan, vượt lên hoàn cảnh, thơ trở thành cây gậy để anh sống có ích.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





THÁNG MƯỜI NHỚ MẸ


Nồi niêu rỗng dạ cơ hàn

Tơi bời mái dột ruột gan đánh bồng

Nghiêng mình che gió mùa đông

Mẹ lui hui nhóm lửa hồng luộc khoai.


Chiều mưa rả rích u hoài

Nhớ ngày xưa chẳng nguôi ngoai tấc lòng

Giọt ngoài buốt gọi giọt trong

Rưng rưng ký ức khơi dòng tái tê.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Nghẹn ngào thương mẹ nhớ quê

Những chiều đông lạnh tứ bề mưa giăng

Lửa rơm um khói nhọc nhằn

Có làm tan nỗi giá băng kiếp người?


Con giờ cơm trắng cá tươi

Càng thương xưa mẹ tháng mười nghẹn khoai

Buồn lây con gió lạc loài

Tiếng chim côi cút lăn ngoài mái hiên...


Bôn ba hàng xứ kiếm tiền

Tưởng đâu phụng dưỡng mẹ hiền tốt hơn

Ai ngờ nghiệt ngã đường trơn

Con về giẫm trượt cô đơn... tháng mười!





TÍCH LŨY


Nhặt một cái rác

Nói một lời hay

Không bỏ phí một miếng ăn

Tiết kiệm từng xu con

Tích tiểu thành đại

Không chỉ vật chất

Đó trước tiên là nhân cách.


Nhân cách có thể tạo nên thành công

Thành công có thể to có thể nhỏ

Chỉ người biết đem kết quả thành công

Bao gồm mọi vỉa tinh hoa, mọi tầng của cải

Thành tâm trả lại

Cho xã hội cộng đồng

Mới xứng gọi là nhân cách lớn.


Cho ít nhận nhiều

Lấc bấc lông bông

Tự biết mình còn khuya mới lớn

Từng chút một

Ngày mỗi ngày

Tôi tích lũy tôi!





NHÀ XƯA


Chiếc lá vàng vương trên nền gạch cũ

Then đã cài

Ổ đã khóa

Ngơ ngác người so vai

Ngôi nhà xưa cửa đóng tự bao giờ.

Minh họa: H.Trang

Minh họa: H.Trang

Rón từng bước chân mơ

Mùa qua để dấu buồn trên đất

Im ỉm cây

Im ỉm chiều

Xác nắng điềm nhiên tĩnh vật

Nỗi đau nào vuốt mặt vẫn chiêm bao.


Mắt hoa râm bụt đỏ bên rào

Đăm đắm năm chờ tháng đợi

Gót phiêu du qua vạn nẻo đời

Duy chỉ một miền không thể tới

Không thể tìm lại được

Ngày xưa...


Như người chạy trốn cơn mưa

Năm ngón tay che đầu

Năm ngón tay che ngực

Tôi hối hả quay về ký ức

Mơ vấp chiếc lá vàng

Thêm một lần thương nhớ bỏ đi hoang!

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.