Gương mặt thơ: Thuận Ánh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Thuận Ánh tên thật là Nguyễn Thị Hiền, giáo viên Ngữ văn Trường THCS Lương Thế Vinh (xã Chư Á, TP. Pleiku), hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh. Chất nữ trong thơ chị khá rõ, đa phần da diết về thân phận đàn bà.

Đọc thấy sự thăng trầm số phận, thấy da diết cảm xúc. Chị chắt mình ra, lọc mình ra, thả lỏng mình ra... thành thơ. Dẫu viết về gì thì cuối cùng cũng vận về mình. Như những câu viết về Bến Mộng: “Ngày mai em sẽ đi qua Bến Mộng?/Nhặt lại niềm tin và ánh mắt anh cười/Hạnh phúc một thời người trót đánh rơi/Và lời hứa trọn đời người đã hứa”. Còn đây là đôi câu viết về chị mình: “Tôi vẫn là tình yêu có thực/Với người đàn bà chưa từng đeo nhẫn cưới/Chị tôi!/Chiếc lá rơi/Chiếc lá đã rơi rồi”.

Tất nhiên, để đi lâu dài với văn chương, với thơ, con đường của Thuận Ánh còn rất dài. Tôi đọc được nỗi đắm say của chị khi biên tập chùm thơ 10 bài chị gửi để chọn bài đăng trong chuyên mục.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





BẾN MỘNG



Ngày mai em sẽ đi qua Bến Mộng

Nơi ngày xưa anh hò hẹn với người ta

Em sẽ đi qua nơi anh từng trông ngóng

Em tưởng rằng thời rực rỡ đã lùi xa.



Ngày mai em sẽ đi qua Bến Mộng

Mùa nước lên, nước lớn, nước ròng

Nơi ai thức với dòng sông và khóc

Khi người về phụ bạc lúc mùa đông.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Ngày mai em sẽ đi qua Bến Mộng?

Nhặt lại niềm tin và ánh mắt anh cười

Hạnh phúc một thời người trót đánh rơi

Và lời hứa trọn đời người đã hứa.



Bến Mộng ngày nay khác ngày xưa rồi đó

Mà thủy chung vẫn thế, chỉ một lòng

Bao hờ hững ngày ngày ngang qua ngõ

Anh chẳng thể nào quên Bến Mộng phải không?





TIẾNG GUITAR DỪNG BÊN CỬA SỔ



Anh có bản nào đàn riêng cho em không?

Tiếng réo rắt em neo lòng vào đó

Những bản guitar bên ngoài cửa sổ

Anh có bản nào đàn riêng cho em không?



Đêm tối trời lạnh hơn cả mùa đông

Tay này với tay kia ôm mình không đủ ấm

Tiếng guitar thì thầm trong thinh lặng

Anh có bản nào đàn riêng cho em không?



Tiếng đàn ngân khúc bổng khúc trầm

Khúc nào em cũng ngâm được mình vào trong đó

Một cuộc tình không ồn ào không lặng lẽ

Không ngày mai, không cả tiếng đêm dài.



Tiếng guitar bền bỉ vọng hồn người

Sương trong veo, gió trong veo, em trong veo nỗi nhớ

Trong tiếng dế thật thà như hơi thở

Lời nói dối dễ thương trong âm điệu trầm buồn.



Tiếng guitar đừng dừng nhé, đừng dừng

Đêm sẽ cô đơn trước muôn trùng bóng tối.

Có một bước chân ngập ngừng trước khi bước vội

Đêm và em và bóng tối nhạt nhòa nhau.





VỀ CÙNG PHỐ NÚI NGHE ANH



Về đi anh

Phố núi mùa này thoảng hương hoa sữa

Con đường đất đỏ

Rực rỡ dã quỳ

Anh về đi

Nghe gió lạnh se

Mùa đông vờn bóng núi

Mặt hồ nông nổi

Sắt se sợi nhớ giao mùa.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Về đi anh

Muồng vàng sót những non tơ

Nụ tình đơm chồi

Sau tháng ngày khô cạn

Mình nợ nhau lời hò hẹn

Đêm xoang lễ hội dã quỳ

Anh về đi

Cà phê mùa chín bói

Rơm vàng ngõ đợi

Quê mình tươi rói nụ cười.



Về đi anh

Luênh loang cái rét tháng mười

Dịu dàng những con dốc phố

Lời mời vẫn như bỏ ngỏ

Về cùng phố núi nghe anh.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.