Gương mặt thơ: Võ Kim Ngân

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Võ Kim Ngân làm thơ từ hồi còn là sinh viên ở Đại học Tổng hợp Huế, dù sau này khi ra trường, chị là một nhà báo cứng cựa, vừa viết vừa quản lý một văn phòng đại diện ở Đà Nẵng; lúc về hưu thì tham gia dạy báo chí cho một trường đại học...

Nhưng trong sâu thẳm, sau những bộn bề, chị lại có thơ, lại đến với thơ, như một chỗ dựa, một sự giãi bày với cuộc đời và cả với chính mình. Hồi ấy, dễ chừng đã bốn chục năm, nhiều bạn bè, không chỉ ở khoa văn mà cả ở các khoa tự nhiên, đã chép thơ chị trong sổ tay, dùng thơ chị để thổ lộ tình cảm thay mình.

Chị không bùng nổ như những tác giả khác mà âm thầm, lặng lẽ, cố co mình lại trong phận sự. Không tuyên ngôn to tát nhưng rất kiên trì theo đuổi ý tưởng, lặn vào trong đó là một cách sống và cũng là một lập ngôn.

Nhưng thơ khi đã vận vào mình thì co thì giấu đến mấy nó vẫn phải bộc lộ và vì thế mà người thơ lại càng day dứt, khắc khoải, lại càng khổ, nỗi khổ nội tâm càng nén càng xì. Trong sâu thẳm tâm hồn của người phụ nữ làm báo chuyên nghiệp này vẫn lấp lánh và nồng ấm những cảm xúc dành cho thơ. Mà là thứ thơ cật ruột, thơ có nghề chứ không phải là thứ trang sức, thêm mắm thêm muối cho thêm chút vị mặn...

Võ Kim Ngân đã có 4 tập thơ và chắc sẽ không dừng ở đấy. Thơ chị không sắc sảo, thông minh vụt lóe ngay lập tức, mà là thứ thơ trầm lắng, lặn vào bên trong, chiêm nghiệm từng trải... khiến người đọc phải bồi hồi và tự vấn, như thế này: “Lòng lặng lẽ như chiều nhạt nắng/Bụi ngủ yên trên mấy ngả đường/Cả gió nữa cũng thì thào nho nhỏ/Cong mềm trên sóng lá dài vương”. Đọc cứ thấy một điều gì đấy thắc thỏm mơ hồ, không cắt nghĩa được, nhưng nó làm ta không yên, không thể dửng dưng và cũng không thể bình lặng.

“Gương thời gian” là tập thơ mới nhất của chị. Trong đó, chị tâm sự: “Chỉ một lúc nào đó lắng lại, không nhìn đồng hồ, không chạy đua với những tờ lịch, tĩnh mịch đối diện với thời gian trong suốt để nhận ra mình trong trong dòng thời gian thật là lẻ loi, cô độc, thật bé nhỏ, ngơ ngáo, bất lực… Gương thời gian nên một lần soi lại để thấy mình thật nhỏ bé, là hạt bụi trong không gian và thời gian vô tận đang phơi bày”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.

Chiều tĩnh lặng

Lòng lặng lẽ như chiều nhạt nắng

Bụi ngủ yên trên mấy ngả đường

Cả gió nữa cũng thì thào nho nhỏ

Cong mềm trên sóng lá dài vương.


Lòng lặng lẽ trở về miền trong trẻo

Không lao xao gợn sóng buồn vui

Chỉ nhẹ bẫng hồn mình mây trắng

Bay trên không lơ lửng giữa tầng trời.



Lâu, lâu lắm, nghe lòng mình tĩnh lặng

Những xa xôi sóng vọng ở phương nào

Những ảo mờ mặt người ngoài cửa kính

Những nói cười không âm vọng lao xao.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Chiều tĩnh lặng qua giọt sương làm dấu

Lòng chợt trong như bể nước mưa rào

Vừa chứa đủ một chiều rất chật

Lắng thanh âm ngày đã dần sâu...



Đèn kéo quân



Đam mê có bao giờ dứt

Cuộc đời như một vòng quay

Đuổi nhau canh dài thao thức

Ta tìm lẩn quẩn trong ta.



Một năm ngày nào cũng thế

Một đời chớp mắt qua mau

Ta giục ngựa trong khuôn gỗ

Gập ghềnh nhưng chẳng nhấc chân.



Thu qua rồi đông lại tới

Nhấp nhổm qua năm tháng dài

Long đong phận người dài dại

Chớp mắt như là chiêm bao...




Ngồi khâu nỗi nhớ



Chỉ là nỗi nhớ mà thôi

Em lần khâu từng khoảng cách

Mà sao vẫn xa vời vợi

Rách tay kim lọt xuống sàn...

Minh họa: H.T.

Minh họa: H.T.

Chỉ là nỗi nhớ lặng im

Mưa đan mặt sân khô khát

Hàng cây âm thầm giấu mặt

Đếm từng ngày qua ngày qua...



Trong em bao nhiêu câu hỏi

Ngổn ngang không có bắt đầu

Thôi đành em ngồi gỡ chỉ

Khâu từng nỗi nhớ xa xôi...



Lặng im gió chạy bên hè

Lặng im mũi khâu nhè nhẹ

Lặng im thời gian tích tắc

Chắp vào nỗi nhớ mong manh...



Trái tim lặng im nhịp đập

Nhớ người...

Có nhớ đến ta?

Có thể bạn quan tâm

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.