Gương mặt thơ: Đinh Phương

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Đinh Phương tên thật là Nguyễn Trọng Hưng. Anh sớm thành danh bằng văn xuôi với tiểu thuyết “Nắng Thổ Tang”-Giải thưởng tác giả trẻ Hội Nhà văn Việt Nam lần thứ nhất-2021.

Trước đó, anh đạt giải nhì cuộc thi truyện ngắn Tạp chí Văn nghệ Quân đội năm 2013-2014. Nhưng, sâu thẳm trong Đinh Phương vẫn là mạch nguồn thơ.

Là biên tập viên thuộc hàng trẻ nhất của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, chàng trai sinh năm 1989 quê Quảng Ninh này đã là tác giả của 2 tiểu thuyết dày dặn và nhiều truyện ngắn, thơ; đồng thời tham gia rất nhiều hoạt động văn học.

Thơ anh cứ như những ký ức rời rạc đan vào nhau, nhưng lại làm nên một cái tổ ấm áp khiến người đọc cảm thấy bình an, dẫu những câu hỏi có vẻ như bơ vơ: “mình đi đâu qua được giấc mơ/thành phố giữa đông/đuổi vào ngày nắng/cuối đường nương náu cơn mưa”. Lại có lúc buồn buồn quá vãng mà lê cái đuôi nỗi nhớ, sự day dứt tới bây giờ: “vết môi hai mươi năm có gắn lại được liền/bên vịnh biển của chia ly là cỏ/mình có hát được nữa đâu/câu hát dài của loài cá dữ/nàng tiên cá bị bỏ rơi/đuôi rớt lại bên đời”.

Tôi đọc chùm thơ của anh và nhận ra một Đinh Phương hai tay như một, văn xuôi và thơ. Thậm chí, cảm giác thơ anh ám ảnh người đọc hơn, nó cứ làm ta day dứt, làm ta bâng khuâng, như mắc nợ điều gì, như có gì đấy chưa lý giải được. Có đến mấy bài thơ đầu đề là “mình” và đánh số “mình 1, 2, 3, 4”... rồi lại có bài “chúng mình” như một gián cách, một suy tư, một tự nghĩ, một... mình, dẫu nhà thơ nào chả là “mình”: “mình đi trong nỗi nhớ/nhong nhong chẳng biết nơi nào/rõ ràng từ nơi phải đến”. Tất nhiên, đích đến của thơ đa phần là tình yêu và cuộc đời này, dẫu bảng lảng mơ hồ hay cụ thể 1, 2, 3, 4...

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



Rồi



rồi buồn xưa tôi không về

em ơi đi đi

nơi đó cũ

ngày dài lắm

mình quá tuổi tìm nhau.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

vết môi hai mươi năm có gắn lại được liền

bên vịnh biển của chia ly là cỏ

mình có hát được nữa đâu

câu hát dài của loài cá dữ

nàng tiên cá bị bỏ rơi

đuôi rớt lại bên đời.



hai mươi năm có nhanh như chớp mắt

ngôn ngữ cứa vào tháng năm

tháng năm cứa vào nhau

vật vờ tìm chỗ trống

loang rộng bến bờ.



chia ly hai mươi năm người ta có thể chết

hoặc đọc hết nghìn cuốn sách

cuốn nào cũng đánh dấu trang

bằng tóc bạc.

hai mươi năm buồn xưa

người xưa thừa mứa tuổi

để cho ai bây giờ?



Rơi



em về rồi

phía mùa những hàng cây còn ngủ

tôi nhạt nhòa di trú

dưới những cánh chim khuya.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

hạt mùa của đông nở

nảy mầm từ phương Nam sang phương Bắc

loài hoa mang sắc biệt

khô hong giữa chiều.


mỏng tang như yêu

bến đò người không kịp chuyến

hạt bồ đề lặng sông

sóng khấp khểnh tràn.



lan man riêng tôi

mùa chưa gặp người ngày cũ

mùa cổ điển ru rú

trú trong biệt tích cuộc đời.



thời gian tích tắc rơi

khắc tiếng loài chim

hai mươi tư lần gọi

mệt nhoài trên bệ cửa.



ngày mai mưa chuyển mùa

người di trú nhặt mình

thừa chút lá

bỏ túi lại mùa sau.



Chúng mình



chúng mình sống hết đời mình

của ngày xanh thảm

rồi úa đi

xác một loài hoa.

Minh họa: Thủy Ngọc

Minh họa: Thủy Ngọc

phía mặt trời không mưa

nắng hăng vàng ngày cũ

chúng mình chạm tay nhau

lạnh buốt và tím tái



ngày tháng qua rồi



có thật ngày tháng đã qua

có thật mùa vẫn đấy

hay khác ở phương biệt

đóng đinh câu lên những vực trời



chúng mình đã sống

đã cũ

đã rơi

lời của chính chúng mình nhận còn không ra được

chẳng có tiếng nói nào trong câm lặng

băng qua cánh đồng

vẳng lại tiếng chim.



con chim vẳng tiếng lại

cũng chết rồi

còn chúng mình

giờ đâu?

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ, Võ Kim Ngân

Gương mặt thơ: Võ Kim Ngân

(GLO)- Võ Kim Ngân làm thơ từ hồi còn là sinh viên ở Đại học Tổng hợp Huế, dù sau này khi ra trường, chị là một nhà báo cứng cựa, vừa viết vừa quản lý một văn phòng đại diện ở Đà Nẵng; lúc về hưu thì tham gia dạy báo chí cho một trường đại học...
Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

(GLO)- "Va vào xưa cũ, vỡ trôi..." của tác giả Vân Phi thể hiện phong cách và tâm trạng rất đặc trưng của thơ Việt Nam hiện đại. Bài thơ miêu tả một buổi chiều trong phố cũ, nơi kỷ niệm và nỗi buồn hòa quyện với nhau. Ở đó, tình cảm và thời gian dường như vẫn còn đọng lại đầy sâu lắng...
An Khê thu cảm

An Khê thu cảm

(GLO)- An Khê là vùng đất giàu trầm tích văn hóa-lịch sử và sở hữu nhiều cảnh quan đẹp nằm ở phía Đông tỉnh Gia Lai. Từ lâu, nơi đây đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho sự ra đời của nhiều thi phẩm đặc sắc. "An Khê thu cảm" của tác giả Nguyễn Đình Phê là một trong số đó.

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

(GLO)- Mỗi khắc mỗi giờ của đời sống này đều cho ta những thanh âm quý giá. Tháng 9 lại đến như “ngụ ngôn mùa thu”, khiến cho ngay cả “một giọt vỡ thời gian” mà tác giả Lữ Hồng nhủ thầm được hóa thân cũng dịu dàng đến lạ.
Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

(GLO)- Những hình ảnh giản dị thân thương như hạt thóc, sân vườn, gà con, cây bồ ngót... được tác giả Vân Phi tái hiện qua nhịp thơ 6/8 theo mạch cảm xúc tự nhiên. Đọc thơ, những câu chuyện dung dị mà sâu lắng về quê hương cứ làm ta muốn "ngồi lại", "nghe quê san sớt đôi lời tri âm".
Còn mãi tình yêu hóa đá ngàn năm

Còn mãi tình yêu hóa đá ngàn năm

(GLO)- Liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc đã ra đi mãi mãi ở tuổi hai mươi tại chiến trường Quảng Trị năm 1972. Chỉ còn nước mắt chảy giữa dòng tên, ru một trái tim vẫn còn đang hát, ru một con người không bao giờ mất và một tình yêu đẹp như trăng rằm...

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

(GLO)- Ngày đất nước hòa bình, những mầm xanh vươn lên mạnh mẽ. Lá cây mang hình trái tim như sự tri ân muôn đời đến những người con đất Việt đã ngã xuống vì độc lập, tự do. Mỗi chiếc lá xanh là một lời nhắc nhở, nguyện ước về một cuộc sống bình yên, ấm no, mãi mãi trường tồn...
Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

(GLO)- Ai đó từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của trời đất”. Vẻ đẹp của đất trời lúc sang thu luôn làm xao xuyến những tâm hồn lãng mạn. Bài thơ Cảm thu của tác giả Hà Hoài Phương có lẽ đã được ra đời trong sự cộng hưởng ấy...
Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

(GLO)- Sáng 27-8, tại TP. Quy Nhơn (tỉnh Bình Định), Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương khai mạc hội nghị tập huấn với chủ đề "Công tác lãnh đạo, quản lý văn hóa, văn nghệ sau 50 năm đất nước thống nhất, đổi mới, phát triển: Thực tiễn và những vấn đề cần quan tâm".
Gương mặt thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

Gương mặt thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

(GLO)- Ông hiện là Chủ tịch Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Thừa Thiên-Huế, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Ông viết nhiều thể loại và đều có thành tựu. Nhưng cái cuối cùng đọng lại, làm nên Hồ Đăng Thanh Ngọc và khẳng định tên tuổi ông trên văn đàn, chính là thơ...
U80 vẫn mê đọc sách

U80 vẫn mê đọc sách

(GLO)- Do là chỗ thân tình nên tôi vẫn gọi người phụ nữ U80 Nguyễn Thị Hồng Hợp (trú tại tổ 3, phường Diên Hồng, TP. Pleiku) là chị. Mặc dù tuổi đã cao nhưng chị vẫn giữ cái tính mê đọc sách từ ngày còn son trẻ.
Văn hóa người làm báo

Văn hóa người làm báo

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi với một đồng chí nguyên là cán bộ lãnh đạo tỉnh (đã nghỉ hưu) sáng nay về ứng xử của một phóng viên trẻ công tác ở một tờ báo bạn làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Rõ ràng là vẫn cần nỗ lực hơn nữa trong xây dựng văn hóa người làm báo.
Thơ Bút Biển: Hoài niệm

Thơ Bút Biển: Hoài niệm

(GLO)- Hoài niệm không đơn thuần là xúc cảm thoáng qua về quá khứ mà có sự hòa lẫn nhiều cung bậc. Trong "Hoài niệm" của mình, nhà thơ Bút Biển đã nhớ về những mùa thu cũ với bao cảm xúc ngây ngô thuở thiếu thời. Để rồi, "chợt tỉnh gặp mình trong thực tại/Mỉm cười nhìn vạt nắng ngát hương".