Gặp lại cặp vợ chồng duy nhất giữ tục ăn đất cổ xưa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Vợ chồng cụ Khổng Văn Loa và Khổng Thị Biện sống tại thị trấn Lập Thạch (Vĩnh Phúc) là những người duy nhất còn giữ lại tục ăn đất ngói đã tồn tại từ xa xưa.

Ngôi nhà nhỏ đơn sơ với nếp nhà tranh, vách đất giản dị gợi nhiều hoài niệm về một cuộc sống từ rất xa xưa. Nói về tục ăn đất ngói, cụ Loa cho biết: “Từ khi tôi còn nhỏ, nghe cha mẹ mình kể lại thì tục này đã có từ vài đời trước”.
Ngôi nhà nhỏ đơn sơ với nếp nhà tranh, vách đất giản dị gợi nhiều hoài niệm về một cuộc sống từ rất xa xưa. Nói về tục ăn đất ngói, cụ Loa cho biết: “Từ khi tôi còn nhỏ, nghe cha mẹ mình kể lại thì tục này đã có từ vài đời trước”.
 Mặc dù cả hai cụ năm nay đều đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn còn rất minh mẫn. Cụ Biện chia sẻ: “Bây giờ không mấy ai ăn đất nữa, chỉ còn mỗi hai vợ chồng tôi. Ngày nào cũng phải nhấm nháp một tí đất mới hết cơn thèm”.
Mặc dù cả hai cụ năm nay đều đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn còn rất minh mẫn. Cụ Biện chia sẻ: “Bây giờ không mấy ai ăn đất nữa, chỉ còn mỗi hai vợ chồng tôi. Ngày nào cũng phải nhấm nháp một tí đất mới hết cơn thèm”.
 “Ngày xưa nhiều người nghiện món này lắm, nhất là bà bầu khi nghén ăn món này cứ như phải lòng ấy”. Theo cụ Biện, loại đất ngói ăn được này rất tốt cho phụ nữ mang thai vì đất này chứa nhiều canxi lại mát cho cơ thể.
“Ngày xưa nhiều người nghiện món này lắm, nhất là bà bầu khi nghén ăn món này cứ như phải lòng ấy”. Theo cụ Biện, loại đất ngói ăn được này rất tốt cho phụ nữ mang thai vì đất này chứa nhiều canxi lại mát cho cơ thể.
 Cụ Biện kể vài năm trước cụ vẫn mang món đất ngói ra chợ bán, nhiều người còn đến tận nhà để mua về ăn hoặc làm quà. Hồi đó không có kẹo bánh nhiều, người lớn mỗi lần đi chợ lại mua một ít cho trẻ con làm quà.
Cụ Biện kể vài năm trước cụ vẫn mang món đất ngói ra chợ bán, nhiều người còn đến tận nhà để mua về ăn hoặc làm quà. Hồi đó không có kẹo bánh nhiều, người lớn mỗi lần đi chợ lại mua một ít cho trẻ con làm quà.
 Cụ Biện đưa chúng tôi ra thăm đồi Vàng nhà cụ nơi có nhiều đất ngói ăn được này. Chỉ vào một chiếc hố, cụ Biện nói: “Chiếc hố này sâu lắm 5-7 m, trước đây nhà tôi đào lên để lấy đất ngói. Sợ vật nuôi rơi xuống dưới nên tôi phải lấp lại bớt”.
Cụ Biện đưa chúng tôi ra thăm đồi Vàng nhà cụ nơi có nhiều đất ngói ăn được này. Chỉ vào một chiếc hố, cụ Biện nói: “Chiếc hố này sâu lắm 5-7 m, trước đây nhà tôi đào lên để lấy đất ngói. Sợ vật nuôi rơi xuống dưới nên tôi phải lấp lại bớt”.
Theo Cụ Biện để lấy được đất ngói phải đào xuống sâu, lật hết lớp đất màu vàng bên trên mới đến lớp đất ngói này. Trước khi ra về cụ Biện không quên hái vài cành lá sim mang về.
Theo Cụ Biện để lấy được đất ngói phải đào xuống sâu, lật hết lớp đất màu vàng bên trên mới đến lớp đất ngói này. Trước khi ra về cụ Biện không quên hái vài cành lá sim mang về.
 Theo cụ Biện, đất ngói sau khi đã được đào lên sẽ được đem phơi khô, rồi chẻ thành từng miếng nhỏ theo thớ đất, cạo hết lớp ken đất bên ngoài sẽ còn lại miếng đất trắng tinh như thạch cao.
Theo cụ Biện, đất ngói sau khi đã được đào lên sẽ được đem phơi khô, rồi chẻ thành từng miếng nhỏ theo thớ đất, cạo hết lớp ken đất bên ngoài sẽ còn lại miếng đất trắng tinh như thạch cao.
 
 
 
Để làm miếng đất có mùi thơm, miếng đất sẽ được đốt rơm hun cùng với lá sim cho khói quyện vào miếng đất.
Để làm miếng đất có mùi thơm, miếng đất sẽ được đốt rơm hun cùng với lá sim cho khói quyện vào miếng đất.
 Hun đất với khói cho thơm
Hun đất với khói cho thơm
 Sau khoảng 10 phút, miếng đất được hun sẽ ngả sang màu vàng và có mùi thơm của lá sim quyện vào.
Sau khoảng 10 phút, miếng đất được hun sẽ ngả sang màu vàng và có mùi thơm của lá sim quyện vào.
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, ông Dương Đức Lộc, Phó Chủ tịch UBND thị trấn Lập Thạch, cho biết: Tục ăn đất ngói có nhiều từ những năm 1970 trở về trước, đất giống dạng đất cao lanh non. “Hồi nhỏ tôi vẫn thấy các bà, các mẹ mang thai thèm ăn đất này nhưng giờ không thấy ai ăn nữa” - ông Lộc nói. Ông Lộc cho hay chỉ có duy nhất Đồi Vàng nhà cụ Biện có loại đất có thể ăn được này. Cũng theo ông Lộc, việc người dân cho rằng ăn đất này mát, tốt cho thai nhi chỉ là truyền miệng, trên thực tế chưa có nhà khoa học nào chứng minh điều này.
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, ông Dương Đức Lộc, Phó Chủ tịch UBND thị trấn Lập Thạch, cho biết: Tục ăn đất ngói có nhiều từ những năm 1970 trở về trước, đất giống dạng đất cao lanh non. “Hồi nhỏ tôi vẫn thấy các bà, các mẹ mang thai thèm ăn đất này nhưng giờ không thấy ai ăn nữa” - ông Lộc nói. Ông Lộc cho hay chỉ có duy nhất Đồi Vàng nhà cụ Biện có loại đất có thể ăn được này. Cũng theo ông Lộc, việc người dân cho rằng ăn đất này mát, tốt cho thai nhi chỉ là truyền miệng, trên thực tế chưa có nhà khoa học nào chứng minh điều này.


Theo Phi Hùng (Pháp luật TP.HCM/eva)
 

Có thể bạn quan tâm

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Nhờ may mắn làm cái nghề viết lách nên tôi từng có dịp đến nhiều trung tâm gốm của cả nước. Nghề gốm mỗi nơi mỗi kiểu, sản phẩm đơn giản có, tinh xảo có; quy trình tạo tác thủ công lẫn công nghiệp hóa vài ba công đoạn cũng có.

Bà Tiên nơi rẻo cao

Bà Tiên nơi rẻo cao

Nhiều học sinh của Trường Trường Tiểu học và THCS Ba Lế, xã Ba Lế (huyện Ba Tơ, Quảng Ngãi) vẫn thường gọi bà Nguyễn Thị Thủy Tiên (58 tuổi) - nhân viên cấp dưỡng của trường, là bà ngoại.

“Nhà tâm lý” đặc biệt

“Nhà tâm lý” đặc biệt

(GLO)- Không chỉ truyền dạy kiến thức, giáo viên chủ nhiệm còn là những “nhà tâm lý học” đồng hành cùng học sinh trong suốt quãng thời gian học tập. Có người chỉ kiêm nhiệm một vài năm nhưng có người lại gắn bó với vai trò này suốt cả sự nghiệp “trồng người”.

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

Giữa mênh mông trùng khơi, nơi tiền đồn Tổ quốc, những ngôi trường khang trang, vững chãi trên các đảo thuộc huyện Trường Sa (tỉnh Khánh Hòa) vẫn ngày ngày vang vọng tiếng ê a của học trò.

Tái chế đến tái sinh

Tái chế đến tái sinh

Tại một xưởng nhỏ nằm sâu trong vùng ngoại ô Bình Định, tiếng nói cười rộn ràng luôn tràn ngập giữa không gian xanh mát của cây trái tạo nên một không khí đầy sức sống.

Theo chân ông Voi

Theo chân ông Voi

Dưới những dải rừng tự nhiên dọc đại ngàn Trường Sơn, người dân nơi đây luôn kể cho nhau nghe về sự xuất hiện của những ông voi to lớn mỗi khi chạm mặt.