Vợ chồng cụ Khổng Văn Loa và Khổng Thị Biện sống tại thị trấn Lập Thạch (Vĩnh Phúc) là những người duy nhất còn giữ lại tục ăn đất ngói đã tồn tại từ xa xưa.
Ngôi nhà nhỏ đơn sơ với nếp nhà tranh, vách đất giản dị gợi nhiều hoài niệm về một cuộc sống từ rất xa xưa. Nói về tục ăn đất ngói, cụ Loa cho biết: “Từ khi tôi còn nhỏ, nghe cha mẹ mình kể lại thì tục này đã có từ vài đời trước”.
Mặc dù cả hai cụ năm nay đều đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn còn rất minh mẫn. Cụ Biện chia sẻ: “Bây giờ không mấy ai ăn đất nữa, chỉ còn mỗi hai vợ chồng tôi. Ngày nào cũng phải nhấm nháp một tí đất mới hết cơn thèm”.
“Ngày xưa nhiều người nghiện món này lắm, nhất là bà bầu khi nghén ăn món này cứ như phải lòng ấy”. Theo cụ Biện, loại đất ngói ăn được này rất tốt cho phụ nữ mang thai vì đất này chứa nhiều canxi lại mát cho cơ thể.
Cụ Biện kể vài năm trước cụ vẫn mang món đất ngói ra chợ bán, nhiều người còn đến tận nhà để mua về ăn hoặc làm quà. Hồi đó không có kẹo bánh nhiều, người lớn mỗi lần đi chợ lại mua một ít cho trẻ con làm quà.
Cụ Biện đưa chúng tôi ra thăm đồi Vàng nhà cụ nơi có nhiều đất ngói ăn được này. Chỉ vào một chiếc hố, cụ Biện nói: “Chiếc hố này sâu lắm 5-7 m, trước đây nhà tôi đào lên để lấy đất ngói. Sợ vật nuôi rơi xuống dưới nên tôi phải lấp lại bớt”.
Theo Cụ Biện để lấy được đất ngói phải đào xuống sâu, lật hết lớp đất màu vàng bên trên mới đến lớp đất ngói này. Trước khi ra về cụ Biện không quên hái vài cành lá sim mang về.
Theo cụ Biện, đất ngói sau khi đã được đào lên sẽ được đem phơi khô, rồi chẻ thành từng miếng nhỏ theo thớ đất, cạo hết lớp ken đất bên ngoài sẽ còn lại miếng đất trắng tinh như thạch cao.
Để làm miếng đất có mùi thơm, miếng đất sẽ được đốt rơm hun cùng với lá sim cho khói quyện vào miếng đất.
Hun đất với khói cho thơm
Sau khoảng 10 phút, miếng đất được hun sẽ ngả sang màu vàng và có mùi thơm của lá sim quyện vào.
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, ông Dương Đức Lộc, Phó Chủ tịch UBND thị trấn Lập Thạch, cho biết: Tục ăn đất ngói có nhiều từ những năm 1970 trở về trước, đất giống dạng đất cao lanh non. “Hồi nhỏ tôi vẫn thấy các bà, các mẹ mang thai thèm ăn đất này nhưng giờ không thấy ai ăn nữa” - ông Lộc nói. Ông Lộc cho hay chỉ có duy nhất Đồi Vàng nhà cụ Biện có loại đất có thể ăn được này. Cũng theo ông Lộc, việc người dân cho rằng ăn đất này mát, tốt cho thai nhi chỉ là truyền miệng, trên thực tế chưa có nhà khoa học nào chứng minh điều này.
13 năm nay, bác sĩ thú y Phan Đắc Mậu Đại rong ruổi khắp các buôn làng, đoàn xiếc, cơ sở nuôi nhốt thú để thuyết phục các tổ chức, cá nhân chuyển giao, bán lại các cá thể thú về chăm sóc, bảo tồn.
Chính thu. Tôi ngược quốc lộ 1A từ thành phố Lạng Sơn trở lại vùng đất Chi Lăng lịch sử. Quê tôi vốn là mảnh đất hiểm trở với dãy núi Kai Kinh sừng sững nhưng lại là thỗ nhưỡng màu mỡ tạo nên những trái na đặc sản nức tiếng.
'Trăm năm đành lỗi hẹn hò/ Cây đa bến cũ, con đò khác đưa'. Ngày xưa, bến cũ còn có con đò khác đưa, ngày nay bến cũ và cả con đò đã dần được những cây cầu hiện đại đưa vào quá vãng…
Từ vùng đất hoang hoá, kém màu mỡ, vợ chồng cụ bà 73 tuổi đã phủ màu xanh cho đất, và thu tiền tỷ từ việc khai thác tiềm năng loài tre bốn mùa. Diện tích tre bốn mùa của gia đình bà trở thành đặc sản “độc nhất vô nhị” ở tỉnh Đắk Nông.
Bến đò Bình Quới (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) từng là bến đò huyết mạch nối đường thiên lý Bắc - Nam cách đây gần 300 năm. Chỉ cách đây vài tháng, bến đò Bình Quới tạm ngưng hoạt động, để lại nhiều luyến tiếc...
Làng tôi cũng giống như bao làng khác ở Việt Nam. Ngày xưa, làng có tên Thi Phổ Nhứt, được mệnh danh là 'tiểu Đồng Nai' vì ruộng làng tôi là nhất đẳng điền, lúa cấy xuống vươn lên xanh ngát một màu. Vụ mùa cũng như vụ chiêm, lúa thu hoạch mỗi sào tính bằng nhiều giạ. Không thua gì lúa Đồng Nai.
Không phải chỉ miền Tây Nam bộ mới là vùng sông nước, Sài Gòn - TP.HCM là thành phố dọc ngang kênh rạch, là nơi từng dày đặc những bến đò. Cùng với sự hình thành và phát triển đô thị, những chuyến đò ngang, đò dọc đã trở thành phần không thể tách rời với tầng lớp thị dân.
Theo Bộ NN&PTNT, nông nghiệp là ngành thiệt hại nặng nề nhất do bão số 3, nhiều nông dân, ngư dân xem như mất trắng tài sản và cần rất nhiều thời gian, nguồn lực mới có thể vực dậy.
(GLO)- Sau ngày giải phóng, tỉnh Gia Lai nói chung và các vùng căn cứ cách mạng nói riêng gặp không ít khó khăn, thách thức. Tuy nhiên, với truyền thống anh hùng cùng sự quan tâm của Đảng và Nhà nước, đời sống kinh tế, bộ mặt nông thôn các xã vùng căn cứ cách mạng đã có bước khởi sắc đáng ghi nhận.
Với sức mạnh siêu bão, Yagi khi đổ bộ đất liền đã quần nát những gì nó đi qua. Người dân Quảng Ninh chưa bao giờ chứng kiến một cơn bão kinh hoàng đến vậy. Mọi thứ đều bị phá hủy, tan nát, hoang tàn như sau trận B52 oanh tạc.
(GLO)- Sự hiện hữu của những cây cầu, cống thuộc Dự án LRAMP đã giúp các địa phương trong tỉnh giải quyết một phần “bài toán” về giao thông. Tuy nhiên, Gia Lai vẫn còn nhiều điểm ở vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số đang rất cần được tiếp sức từ những “nhịp cầu lòng dân”.
(GLO)- Hạ trực thăng, tiêu diệt hàng chục binh sĩ Mỹ, trong đó có cả tướng tư lệnh, từ lâu, chiến công của Puih Glớ và du kích làng Maih (xã Ia Hrung, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) đã được sử sách ghi nhận.
Cuối tuần, các em học sinh học nội trú lại trở về thôn Làng Nủ và nỗi nhớ bạn càng thêm quay quắt. Cậu học sinh Ma Trường Quyền vẫn mơ thấy người bạn thân, nhưng khi tỉnh dậy lại buồn vì bạn đã mất rồi.
Dưới cái nắng oi bức cuối mùa hạ, 3 người cựu chiến binh Sư đoàn 308 vẫn miệt mài đi từng hàng mộ chí tít tắp ở Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Đường 9 (NTLS Đường 9) để tìm kiếm thông tin về liệt sĩ. Thỉnh thoảng họ dừng lại ở một phần mộ nào đó và trò chuyện với nhau rất lâu.
(GLO)- Từ năm 2018 đến nay, 87 chiếc cầu, cống thuộc Dự án xây dựng cầu dân sinh và quản lý tài sản đường địa phương (LRAMP) do Tổng cục Đường bộ Việt Nam làm chủ đầu tư đã đem đến sự đổi thay to lớn ở các buôn làng vùng đặc biệt khó khăn của tỉnh Gia Lai.
Mùi đót khô thoảng trong không khí, những đôi tay thoăn thoắt đan chổi, tiếng búa đập, kéo cước, tiếng người kể chuyện đời, chuyện nghề là những điều quen thuộc ở xóm chổi, nằm sâu trong hẻm 180 Phạm Phú Thứ, Q.6 (TP.HCM).
(GLO)- Gần 100 năm trước, những cư dân đầu tiên đã đến thôn Trại Mộ thuộc Sở trà Biển Hồ (nay là thôn 1, xã Nghĩa Hưng, huyện Chư Păh) để khai hoang, lập nghiệp, tạo nên một vùng chè danh tiếng.
Hồ thủy lợi Phước Hòa nằm trên địa bàn tỉnh Bình Phước và Bình Dương đang bị 'xẻ thịt' nghiêm trọng bởi hàng loạt công trình xây dựng trái phép nằm trong phạm vi hành lang bảo vệ an toàn cho lòng hồ và nguồn nước.
Nói ngay, tôi chỉ ở làng Nhị Quý khoảng 6 tháng, nhưng những kỷ niệm ở làng trồng nhãn này thuộc huyện Cai Lậy, tỉnh Mỹ Tho (nay là tỉnh Tiền Giang) thì tôi nhớ mãi.
Đằng sau sự bình yên của 162 cây thủy tùng, cứ ngỡ công việc của những cán bộ bảo vệ rừng nhàn nhã nhưng không phải vậy. Thủy tùng là loại cây gỗ quý hiếm nên kẻ xấu thường hay nhòm ngó, chưa kể rắn độc, vắt đỉa luôn rình rập. Thế nhưng, với họ, rừng như ngôi nhà thứ 2.
(GLO)- Hơn nửa thế kỷ trôi qua nhưng câu chuyện về du kích Puih Glớ (làng Maih, xã B6, huyện 4; nay là xã Ia Hrung, huyện Ia Grai) cùng đồng đội bắn rơi máy bay quân sự Mỹ ngay tại quê hương mình vẫn được nhiều người cao tuổi trong vùng nhắc nhớ và được nhiều tài liệu lịch sử chính thống ghi nhận.