Cõi hoa vàng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Không biết đã bao lần tôi thả bước giữa những đồi chè Biển Hồ xanh ngát. Nơi ấy có những cây muồng già sum suê tỏa bóng, đan xen trong vườn chè. Mùa hoa muồng nở rộ, những chùm hoa vàng dắt díu, đung đưa, ánh lên trong nắng sớm. 

Cảm giác như đang dạo chơi trong cõi hoa vàng khi đứng giữa muôn ngàn cánh hoa bay trong gió.

1. Cõi hoa vàng ấy khiến tôi không khỏi nhớ nhung, ngay cả khi đang hiện diện ở đó. Tôi nhớ Loan, người em gái khi xưa từng có nhiều kỷ niệm. Nhà Loan ở trong một xóm nhỏ giữa những đồi chè Biển Hồ và nằm ngay dưới bóng cây muồng cổ thụ.

Ngày ấy, tôi là kẻ lữ khách ngang qua rồi lưu lại, tuy thời gian không dài nhưng đủ để lưu luyến lúc đi xa, nhất là nụ cười và đôi mắt long lanh như biết nói của Loan. Nhớ cả những cội muồng sừng sững, cành lá xanh tốt, che chở và ôm ấp xóm làng với những ngôi nhà nhỏ.

Vào mùa, những cánh hoa muồng bung nở rực rỡ rồi phủ vàng mái nhà ngói vảy cũ kỹ xanh rêu và cả khoảng sân đất đỏ thẫm, tạo nên sự tương phản sắc màu đầy ấn tượng.

coi-hoa-vang.jpg
Đường hoa dã quỳ Chư Đang Ya. Ảnh: Phạm Quý

Tôi và Loan thường chọc ghẹo, đùa giỡn hồn nhiên, trong sáng theo kiểu của những đứa học trò chưa đủ lớn nhưng cũng không còn bé bỏng và luôn kết thúc bằng những tiếng cười giòn tan. Thi thoảng, ánh mắt chạm nhau và nhận ra trong ấy ẩn chứa những điều không thể thốt thành lời, trong lòng xao xuyến lạ.

Rồi những ngày ấy cũng chóng qua khi tôi chia tay để rời đi. Sau này, dù rất nhiều lần trở lại xóm nhỏ giữa đồi chè nhưng tôi vẫn chưa một lần gặp lại Loan như lời hẹn, dù người nhà cho biết em ở đâu đó không xa. Tôi cũng đã nhiều lần định tìm gặp Loan nhưng rồi lại thôi, bởi muốn giữ mãi cái ký ức trong trẻo ngày xưa, giữ mãi tiếng cười và đôi mắt em vời vợi như chất chứa cả đất trời cao nguyên.

Cuối năm rồi, một lần nữa tôi trở lại xứ chè Biển Hồ. Chè vẫn xanh, nắng vẫn vàng ánh ả và hoa muồng vàng vẫn nán lại như muốn chờ bước chân người thân quen. Riêng Loan vẫn chỉ nằm sâu trong ký ức của tôi.

2. Những con đường trải đầy ắp nắng vàng ở Biển Hồ dẫn dụ, đưa tôi phiêu du đến một cõi hoa vàng rực rỡ khác: dã quỳ ở núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh). Tôi thích tên gọi “dã quỳ” bởi sự hoang dại, khoáng đạt vốn có, nhưng lại thích cái màu vàng rất riêng của loài hoa mang hồn cốt họ cúc này nên hay gọi “cúc quỳ”.

Dọc hai bên đường dẫn đến chân núi Chư Đang Ya là những làng mạc, cánh đồng lúa, là những bờ hoa cúc quỳ đang vào thời điểm nở rộ. Những em bé trong trang phục truyền thống người Jrai bán vòng hoa kết sẵn đã đợi ở điểm dừng chân, thấy khách đến là lao ra chào mời: “Mười ngàn 1 vòng, mua giùm con”. Vừa nói, những cánh tay bé nhỏ vừa chìa vòng hoa vàng tươi về phía tôi.

Vòng hoa cúc quỳ là món quà hầu như du khách nữ nào cũng muốn được sở hữu khi đến Chư Đang Ya, dùng làm đạo cụ chụp ảnh, làm duyên và khoe sắc cùng hoa. Đó cũng là cách xác nhận đã đến và hòa trong khung cảnh nên thơ, hùng vĩ này. Ngước nhìn lên, cả ngọn núi Chư Đang Ya, từ chân đến đỉnh đều trải một thảm hoa vàng rực rỡ.

Tôi từng có cơ hội đi xuyên qua những bạt ngàn hoa cúc quỳ ở nhiều nẻo đường Tây Nguyên hay bay trên bầu trời ngắm nhìn bạt ngàn hoa cúc quỳ ở miền Tây Bắc. Nhưng phải khi đến với Chư Đang Ya mới cảm nhận được sự mê hoặc mà loài hoa này đem lại. Tôi ngẩn ngơ giữa những thảm hoa vàng bất tận, trong đầu ùa về những câu thơ mình vừa viết: “Cả đồi hoa bừng thức/Nhuộm vàng tươi chân trời/Nhuộm mây và nhuộm nắng/Nhuộm mù sa hanh vàng”.

Không ngẫu nhiên mà lễ hội hoa được tổ chức hàng năm dưới chân núi Chư Đang Ya. Là ngọn núi lửa ngưng hoạt động hàng triệu năm và được bình chọn là 1 trong 10 miệng núi lửa đẹp nhất thế giới, Chư Đang Ya là viên ngọc vô giá giữa đại ngàn mà thiên nhiên ban tặng. Đây cũng là nguồn tài nguyên du lịch với sức hút bậc nhất của vùng đất này.

Mỗi độ dã quỳ nở, dòng người muôn phương đổ về Chư Đang Ya để ngắm và hòa vào rừng hoa, để tận hưởng sự trong lành và dịu mát trong mùa đẹp nhất của Tây Nguyên, để nghe âm vang cồng chiêng và để nhìn đôi mắt nâu của em gái Jrai... Chỉ cần như thế đã quá đủ cho một hành trình và quá đủ để làm tươi mới cảm xúc của chính mình.

2-chu-dang-ya.jpg
Đỉnh núi Chư Đang Ya (ảnh nguồn internet)

Phát biểu khai mạc Tuần lễ hoa dã quỳ-núi lửa Chư Đang Ya 2024, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai Nguyễn Thị Thanh Lịch nhấn mạnh: “Với tình cảm chân thành, nồng hậu, mến khách của người con Gia Lai, chúng tôi mong muốn có sự chung tay góp sức của các cá nhân, tổ chức cùng nhau giữ gìn, bảo vệ cảnh quan thiên nhiên và môi trường; cùng nhau bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa các dân tộc; tìm kiếm nhiều cơ hội hợp tác, thu hút nhiều nguồn lực đầu tư để phát triển tỉnh Gia Lai giàu mạnh, xây dựng cao nguyên xanh vì sức khỏe”.

3. Đường dẫn lên đỉnh núi Chư Đang Ya là con đường mòn, do người dân địa phương lên núi trồng trọt và vận chuyển nông sản lâu ngày mà thành. Những vết bánh xe hằn sâu, tạo thành nhiều rãnh gồ ghề sống trâu, bóng nhẫy. Tuy vậy, nhiều thanh niên nam nữ địa phương làm dịch vụ đưa khách từ chân lên lừng chừng núi bằng xe máy vẫn phóng như bay. Chỉ một số du khách lựa chọn đi bằng xe máy, phần lớn tự chinh phục ngọn núi bằng đôi chân. Đường có nhiều đoạn dốc cao và trơn, mọi người phải lần từng bước.

Từ đỉnh núi Chư Đang Ya, ở độ cao 975 m, có thể thu vào tầm mắt những núi đồi, xóm làng, ruộng đồng… với một màu vàng trải mênh mông, nhiều cung bậc. Vàng của hoa, vàng của lúa và vàng của nắng hòa quyện. Không chỉ nổi bật với vẻ đẹp thiên nhiên, Chư Đang Ya còn mang trong mình một không gian huyền bí của những lớp nham thạch, đá bazan và những hố núi lớn gắn liền với những truyền thuyết của người dân bản địa về sự hình thành núi lửa, về những linh hồn trú ngụ trên núi và về linh hồn của các chiến binh xưa.

Chính quyền địa phương đang kỳ vọng một sự chung tay đánh thức miền đất này bằng việc lên kế hoạch phát triển khu vực Chư Đang Ya và Biển Hồ thành một điểm đến du lịch trọng điểm, với mục tiêu thu hút đầu tư lên đến khoảng 1,5 tỷ USD.

Để thực hiện dự án này, tỉnh Gia Lai đã quy hoạch khu vực du lịch Chư Đang Ya-Biển Hồ với diện tích lên đến 5.191 ha. Đây là khu vực có tiềm năng rất lớn để phát triển du lịch, bao gồm các sản phẩm du lịch như nghỉ dưỡng, thể thao, vui chơi giải trí tổng hợp và kết hợp với các hoạt động văn hóa, tâm linh​… Các dự án đầu tư này không chỉ nhắm đến việc phát triển du lịch mà còn giúp thúc đẩy kinh tế địa phương.

Người dân địa phương đang cùng sống tựa vào núi, cùng vươn lên và cùng tìm được niềm hạnh phúc, ngay ở cõi hoa vàng.

Có thể bạn quan tâm

Vấn vương bông gòn

Vấn vương bông gòn

(GLO)- Trong vườn còn sót lại một cây gòn. Đến mùa, chúng bung ra những bông nhẹ bẫng, mềm như mây trắng vắt ngang trời, theo gió tản mát muôn phương.

Nẻo về tháng Tư

Nẻo về tháng Tư

(GLO)- Bước chân trên dải biên cương một ngày tháng Tư nắng đượm, tôi thốt nhiên nhớ tới mấy câu thơ của Nguyễn Bình Phương: “Những cột mốc vùng biên bóng trải xiêu xiêu/Dãy núi oằn lên từng nhịp thở”.

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Nhớ bếp lửa nhà sàn

Nhớ bếp lửa nhà sàn

(GLO)- Gần 50 năm gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, tôi đã đi qua nhiều buôn làng, tiếp xúc với bao con người hiền lành như đất, mộc mạc như cây rừng. Và trong những buôn làng đó, từng bếp lửa nhà sàn đã để lại trong tôi ấn tượng đậm sâu với không gian đầm ấm và chân tình

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Cơn mưa ngang qua

Cơn mưa ngang qua

Tiết trời vào sáng sớm khá oi nồng, nhưng bầu trời lại phủ kín một màu mây xám đục chứ không trong trẻo như mọi khi. Rồi bất chợt mưa rào rào mà không có gió, có sấm báo trước.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa hoa hẹn phố

(GLO)- Thỉnh thoảng, bạn bè thời đại học ngẫu hứng gửi vào nhóm Zalo bức ảnh về một loài hoa. Dù không giải thích lời nào nhưng lập tức nhiều phản hồi, nhiều icon xuất hiện.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Món quà của chị Hai

(GLO)- Thời tiểu học, tôi khá biếng nhác việc học. Kết quả học tập của tôi năm nào cũng gần như “đội sổ”, trầy trật hết cách mới không bị lưu ban. Trong khi đó, các anh chị tôi đều học giỏi. Tuy nhiên, đọc cuốn sách 'Vượt đêm dài' của nhà văn Minh Quân do chị Hai tặng đã thay đổi cuộc đời tôi.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Nhớ hội trại ngày ấy

Nhớ hội trại ngày ấy

(GLO)- Cứ mỗi dịp tháng 3, khi thấy học sinh nô nức chuẩn bị cho hội trại, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về những ngày áo trắng tung bay trên sân trường đầy nắng với bao ước mơ, hoài bão.