70 năm thành lập Hải quân Nhân dân Việt Nam (7.5.1955 - 7.5.2025):

Cổ tích ở Trường Sa: Có chết cũng phải đưa bộ đội về

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Đầu tháng 11.1978, toàn Quân chủng Hải quân xôn xao trước thông tin: '7 cán bộ chiến sĩ đảo Phan Vinh (Trường Sa) bị sóng cuốn ra biển, không đồ ăn nước uống nhưng đã chống chọi, giành giữ sự sống sau 8 ngày 7 đêm và được cứu vớt an toàn'.

Những năm qua, PV Báo Thanh Niên đã dành nhiều thời gian tìm kiếm những cán bộ chiến sĩ đảo Phan Vinh bị trôi dạt trên biển, nghe họ thuật lại hành trình sinh tử, quyết tâm giành giữ sự sống và cuộc sống hiện tại của mỗi người.

1pss.jpg
Thiếu tá Vũ Văn Hà. ẢNH: NVCC

Sau 3 năm tìm kiếm, tôi xin gặp mặt, nhưng ông bảo "chuyện lâu rồi". Gần 1 năm sau, ông mới kể lại chuyện và chắc nịch: "Có chết tôi cũng phải đưa bộ đội về". Ông là thiếu tá Vũ Văn Hà, nguyên Chỉ huy trưởng đảo Phan Vinh, Trường Sa (Lữ đoàn 146, Vùng 4 Hải quân), hiện đang sống tại Kiêu Kỵ, Gia Lâm, TP.Hà Nội.

Sinh năm 1949, cuối tháng 3.1967 khi vừa tròn 18 tuổi, chàng trai Vũ Văn Hà và 1.500 thanh niên Hà Nội (được tuyển chọn rất kỹ lưỡng) nhập ngũ vào Tiểu đoàn 7, Trung đoàn 209 (còn gọi là "trung đoàn mũ sắt"), thuộc Sư đoàn 312.

Sau 7 năm chiến đấu ở Tây nguyên, tháng 4.1975, trung đội trưởng Vũ Văn Hà cùng Trung đoàn Pháo binh 675 (nay là Lữ đoàn 675, Binh chủng Pháo binh) tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh và giải phóng căn cứ Đồng Dù, sáng 29.4.1975.

Đầu tháng 5.1975, trước khi diễn ra lễ duyệt binh 15.5.1975 tại Sài Gòn, cấp trên cấp tốc rà soát cấp bậc hàm để phát quân hàm đeo trong ngày lễ, lúc ấy, Vũ Văn Hà mới được chính thức nhận quân hàm chuẩn úy - trung đội trưởng.

Đảo trưởng Phan Vinh đầu tiên

2ps.jpg
7 cán bộ chiến sĩ đảo Phan Vinh (Trường Sa) trôi dạt 8 ngày đêm trên biển, sau khi được tàu 641 tìm thấy và đưa về đảo. ẢNH: TƯ LIỆU QUÂN CHỦNG HẢI QUÂN

Cuối năm 1975, chuẩn úy Vũ Văn Hà được nghỉ phép ra Bắc lấy vợ. Khi vào lại Bến Cát (Bình Dương) mới biết đơn vị mình đã chuyển ra Bắc và ông được chuyển sang Lữ đoàn Pháo phòng không 234 (nay thuộc Quân đoàn 34).

Tháng 2.1976, Vũ Văn Hà nhận quyết định chuyển ra Lữ đoàn Hải quân đánh bộ 126 đóng ở Cam Ranh (Khánh Hòa). Lữ đoàn trưởng Trần Trí Cường, sau khi đọc hồ sơ, gọi chuẩn úy Hà lên giao nhiệm vụ: "Cậu đã có gần 10 năm trực tiếp chiến đấu, phải ra đảo chỉ huy trung đội pháo phòng không 37 mm. Ngoài ấy chưa có pháo, chiến sĩ mới nhập ngũ. Tuần sau, đưa pháo và bộ đội xuống tàu ngay"…

Lúc ấy, chuẩn úy Vũ Văn Hà chưa nhìn thấy… biển, nên xuống tàu ông say sóng, nằm mê mệt. Tàu đến đảo Sinh Tồn, ông cố gắng bò dậy chỉ huy bộ đội tháo dỡ, cẩu pháo xuống xuồng và lại hì hục mấy ngày lắp ráp, sẵn sàng chiến đấu.

Thời điểm chuẩn úy Hà ở đảo Sinh Tồn, đảo trơ trụi, chỉ có căn nhà tôn do quân nhân VNCH để lại là… sang nhất. Hồi ấy chưa có nhà, bộ đội phải ở dưới hầm hào công sự. Ăn uống toàn gạo mục với mắm muối, nên ai cũng thèm rau và chất tươi.

Cuối năm 1977, chuẩn úy Vũ Văn Hà từ đảo Sinh Tồn vào bờ, ra quê Hà Nội nghỉ phép. Cứ tưởng khi vào sẽ ra lại Sinh Tồn, nhưng tướng Giáp Văn Cương (khi đó là Tư lệnh Quân chủng Hải quân) gọi ông Hà lên trao quân hàm thiếu úy và giao nhiệm vụ: "Chỉ huy phân đội đóng giữ Hòn Sập, làm chỉ huy trưởng đảo".

Cuối tháng 3.1978, tàu HQ-680 của Hải đoàn 128 Hải quân từ Cam Ranh ra Hòn Sập. Sáng 30.3.1978, thiếu úy Vũ Xuân Hà chỉ huy lực lượng của Trung đoàn 146 (nay là Lữ đoàn 146, Vùng 4 Hải quân), đổ bộ lên chiếm giữ Hòn Sập. "Từ xa nhìn vào, thấy lố nhố đen sì, tưởng là địch, nên sẵn sàng nổ súng chiến đấu. Lại gần mới biết đó là chim biển", ông Hà kể lại.

3ps.jpg
Hoạt động của bộ đội và đoàn công tác trước mốc chủ quyền trên đảo Phan Vinh, tháng 5.1988. ẢNH: NGUYỄN VIẾT THÁI

Những ngày đầu, bộ đội vác đá san hô lên kê thành bờ kè, tường công sự và sau đó, công binh ra trát xi măng gắn thành công sự chiến đấu. "Đảo này rất khác Sinh Tồn. Mình đi trên đảo, san hô cứ sụp xuống. Có lẽ vì thế mà người ta gọi là Hòn Sập. Tháng 5.1978, đoàn công tác của Quân chủng Hải quân do thiếu tướng Giáp Văn Cương (Tư lệnh) và thiếu tướng Hoàng Trà (Chính ủy) lần đầu tiên ra thăm và kiểm tra đảo. Đúng ngày 7.5.1978 - ngày thành lập Quân chủng Hải quân, tướng Cương đổi tên đảo Hòn Sập thành đảo mang tên người anh hùng của hải quân, thuyền trưởng Nguyễn Phan Vinh (gọi tắt là đảo Phan Vinh)", ông Hà nhớ lại.

Gặp nạn vì… cái giường

Năm 1978, đảo Phan Vinh rất nhiều chim biển và rệp chim cắn đốt bộ đội. Một số người không chịu nổi, phải mang giường xuống biển ngâm nước mặn.

Sáng 29.10.1978, chiến sĩ Nguyễn Văn Hợi (quê Hà Tây) xuống biển vớt chiếc giường cá nhân của mình, thì bị sóng cuốn trôi. Chiến sĩ Nguyễn Văn Hoa mang phao bơi ra cứu bạn, nhưng bất thành và cả 2 bị dòng nước đẩy ra xa.

44.jpg
PV Thanh Niên (phải) trao tặng phần quà của bạn đọc Báo Thanh Niên tới cựu chiến binh Lê Ngọc Củng (1 trong 7 cán bộ chiến sĩ trôi dạt), tại gia đình ở Thanh Hóa vào tháng 10.2024. ẢNH: NGUYỄN VĂN HẢI

Kẻng báo động gõ dồn dập. Trên đảo lúc này chỉ có 1 xuồng cao su bị thủng và xuồng nhôm chở vật liệu xây dựng, chèo tay. Chỉ huy đảo ra lệnh bơm vá xuồng cao su và cử 3 chiến sĩ bơi giỏi (Xây, Chữa và Quỳnh) lên xuồng ra cứu Hợi - Hoa.

1 người chèo, 1 người bơm hơi, 1 người bịt lỗ thủng. Sau gần 1 tiếng vật lộn với sóng, đã vớt được 2 người lên. Tuy nhiên, xuồng bị dòng nước cuốn xa khỏi đảo. Mái chèo gãy, lỗ thủng xì hơi, 5 người trên xuồng ra tín hiệu cấp cứu.

Sau đó, toàn đảo buộc dây vào xuồng nhôm, thả theo dòng nước, để tiếp cận xuồng cao su. Tổ cấp cứu trên xuồng nhôm, gồm thiếu úy - đảo trưởng Vũ Văn Hà và 7 chiến sĩ quen sông nước (Lê Văn Mồi, Nguyễn Quang Hợi, Phạm Ngọc Đông, Ngọ Văn Vượng, Nguyễn Bá Khôi, Lê Ngọc Củng và Nguyễn Văn Vinh).

Thả được khoảng 200 m, thì dây nối xuồng nhôm với đảo bị đứt và xuồng bị chìm ngang mặt nước, khiến 8 cán bộ chiến sĩ bị thương, đu bám xung quanh. Mãi buổi chiều, khi đã trôi xa đảo khoảng 2 km, cả nhóm xuồng nhôm mới hoàn tất việc tát nước cho xuồng nổi. Đảo trưởng Vũ Văn Hà cử chiến sĩ Phạm Ngọc Đông bơi vào bãi cạn phía tây đảo để cột một đầu dây vào bãi san hô, để kéo xuồng vào. Tuy nhiên, do nước chảy mạnh, 7 người trên xuồng nhôm không kéo nổi. Chiến sĩ Đông, sau khi đưa 5 người trên xuồng cao su vào bãi cạn, cũng kiệt sức, ở lại bãi.

Chiếc xuồng nhôm trôi xa đảo. Do trên xuồng không có nước uống, đồ ăn và bộ đội chỉ mặc quần đùi, nên phải ôm nhau cho đỡ lạnh, đói khát. Đêm xuống, nhìn về phía đông bắc, chỉ thấy pháo sáng từ đảo bắn lên trời, tuyệt vọng…

"Lúc ấy rất khó khăn. Tàu trực không có. Tàu tiếp tế thì cả năm mới ra đảo một lần. Trên xuồng nhôm không có bất cứ trang bị vũ khí, lương thực thực phẩm gì. Bộ đội thì toàn mới ra đảo, kinh nghiệm đi biển không có, co ro quần đùi áo lót, bị va đập xước xát, máu me đầy xuồng… Biển cả mênh mông, sóng to gió lớn, rất khó tìm kiếm. Nhưng tôi tự nhủ: Mình là chỉ huy, người lớn tuổi, lại đã trải qua sống chết chiến trường, dù có chết cũng phải đưa bộ đội về bờ an toàn", thiếu tá Vũ Văn Hà, chỉ huy trưởng đầu tiên của đảo Phan Vinh, khẳng định như thế. (còn tiếp)

Theo Mai Thanh Hải (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Trở về nẻo thiện

Trở về nẻo thiện

Hiểu được không nơi nào bằng, yên bình như buôn làng, những già làng, người có uy tín ở Gia Lai kiên trì đêm ngày vận động, giải thích cho người dân không nghe theo lời dụ dỗ của “Tin lành Đê Ga”.

Căn nhà của bà Đào bị đổ sập hoàn toàn trước cơn lũ dữ.

Những phận người ở rốn lũ Tuy Phước

(GLO)- Chỉ trong vòng nửa tháng, người dân vùng rốn lũ Tuy Phước phải gồng mình gánh chịu 2 đợt bão lũ lịch sử. Bên cạnh những căn nhà trơ trọi sau lũ, những phận người trắng tay vẫn cố gắng gượng dậy, với hy vọng được dựng lại mái ấm và cuộc sống yên bình.

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

null