Chuyện ở đại ngàn: Đi tìm bùa ngải

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Mỗi khi lên miền núi, hẳn ai cũng từng được nghe lời dặn dò: “Lên đó coi chừng bị thư ếm, bỏ bùa nhé!”. Bùa ngải của dân tộc ít người là gì mà đáng sợ vậy?
 
Tào Thắng trưng nhiều sách chữ Hán cho chúng tôi xem. Ảnh: Quang Viên
Tây nguyên đầy nắng gió không chỉ có núi rừng hùng vĩ mà còn mang trong mình nhiều câu chuyện thú vị về cuộc sống, phong tục tập quán, đời sống tâm linh của các dân tộc anh em Ba Na, Ê Đê, Tày, Nùng... Mỗi khi lên miền núi, hẳn ai cũng từng được nghe lời dặn dò: “Lên đó coi chừng bị thư ếm, bỏ bùa nhé!”. Bùa ngải của dân tộc ít người là gì mà đáng sợ vậy?
Bùa ngải khá phổ biến ở các nước Đông Nam Á. Nghe nói người Thái dùng xác hài nhi luyện bùa Kumathong (Quỷ linh nhi) để được phù hộ may mắn, làm ăn phát tài; người Campuchia có bùa Thiên linh cái làm bằng đầu lâu của cô gái trẻ còn trinh, khi luyện thành công có thể sai bảo vong hồn đoạt mạng kẻ khác. Người VN cũng lưu truyền những câu chuyện về các dân tộc miền núi có hình thức thư ếm quả trứng, mảnh sành, bó giẻ vào... bụng. Người trúng bùa đang khỏe mạnh bỗng ốm yếu xanh xao, bác sĩ khám không ra bệnh...
Chúng tôi lên Tây nguyên tìm đến các xã, buôn làng heo hút, nơi tập trung đông cộng đồng người thiểu số để tìm hiểu sự thật về bùa ngải.
“Có mà... chưa thấy”
Hầu hết người dân bản địa mà chúng tôi gặp đều nói một câu tương tự “Bùa ngải là có đấy”. Nhưng hỏi cụ thể bùa ngải ra sao, làm bằng thứ gì, tên người làm bùa ngải thì... không biết vì theo họ những người làm bùa ngải không ai dám công khai.
Theo ông Y Kô Niê, Phó trưởng phòng Quản lý văn hóa, Sở VH-TT-DL Đắk Lắk, nghe già làng nói có bùa ngải, nhưng bản thân chưa thấy. Người giữ bùa ngải thường là phụ nữ. Trong làng có 1 - 2 người giữ cái ngải này thôi và phải là người có tâm hiền lành. Nếu ai xin với lý do gì chính đáng thì họ mới cho. Bùa yêu thì nghe đồn thôi chứ chưa thấy. Nhưng có những người bị “tam tam” (điên điên, khùng khùng) mà dân làng nói là do bị bỏ bùa là có.
Thời ba tôi còn sống ông vẫn không tin bùa ngải. Đôi khi trùng hợp ngẫu nhiên nên họ nghĩ vậy thôi. Ví dụ họ đang ghét ai đó mà đúng thời điểm người họ ghét đang bị bệnh. Thời xưa nhiều bệnh không biết là bệnh gì mà lại chết, hoặc bệnh mãn tính, lúc đó họ đổ cho là bỏ bùa bỏ ngải gây chết
Bác sĩ Y Bliu Arul
Ông giải thích: “Trong cộng đồng người Ê Đê, phụ nữ “nắm giữ” đàn ông. Nếu người đàn ông có biểu hiện không chung thủy, đánh đập vợ thì vợ dùng bùa ngải để khiến họ rơi vào trạng thái “tam tam”. Đây là bùa dính, bùa kéo người ta lại chứ không phải đẩy người ta đi. Phụ nữ muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình, đàn ông cũng sợ bị “tam tam” nên phải sống tốt, chung thủy. Đó cũng là nét nhân văn”.
Cô La Bế Thùy Trang, người Tày, Phó chủ tịch xã vùng sâu Ea Tam (H.Krông Năng, Đắk Lắk), nơi có đến 85% dân tộc Tày, Nùng sinh sống), ngập ngừng: “Trong cộng đồng người Tày, Nùng nghe nói là có bùa ngải, nhưng cũng không biết ai làm và cũng chưa thấy bùa ngải”.
Tôi tìm đến anh Đại Hà, người chuyên nghiên cứu văn hóa Tày, Nùng. Anh Hà là người Kinh nhưng sinh ra và lớn lên trong làng người Tày nên rất am hiểu phong tục, tập quán của đồng bào Tày, Nùng. Anh cho biết người Tày có bài thả bùa yêu khá lạ.
 
Một số “bửu bối” của Tào Thắng khi hành lễ cúng và giải bùa ngải
Bùa ta thả trúng quả mơ, quả mơ nhớ ta mà rụng cuống/Bùa ta thả trúng trái mận, trái mận yêu ta mà phải lìa cành/Bùa ta thả lên trời, mặt trời phải trốn vào trong mây/Bùa ta thả xuống dòng sông, dòng sông phải sôi lên vì thương nhớ/Bùa ta thả trúng gái tơ, gái tơ yêu ta tha thiết/Bùa ta thả trúng gái già, gái già vì yêu ta mà quên nhà/Không phải mai sau mới yêu mà yêu ngay tức thì/Thái thượng lão quân/Cấp cấp như lập lệnh.
“Tôi có quen một thầy Tào (thầy cúng) người Tày tên Hoàng Văn Thắng, nghe nói biết nhiều về bùa ngải, giải bùa rất giỏi. Ông đến đó hỏi thử”, anh Hà gợi ý.
Gặp thầy Tào chuyên “giải” bùa ngải
Anh Hà lấy xe máy chở tôi đến nhà Tào Thắng, trên đường đi anh dặn: “Cậu phải gợi chuyện sao cho khéo chứ để thầy “dị ứng” thì không khai thác được gì đâu”.
Gặp thầy Tào, sau khi hỏi chuyện lòng vòng về văn hóa người Tày hồi lâu tôi mới gợi chuyện: “Thầy biết người Tày, Nùng có bùa yêu, bùa ghét... gì đó không?”. Tào Thắng cho biết bùa có thật. Ví dụ một chàng trai thích cô nào đó sẽ nhờ người khác làm bùa yêu cho. Có người còn dùng bùa ngải yểm cho người khác tán gia bại sản nhưng thầy chưa thấy bùa ngải đó và chỉ đi giải bùa chứ không làm.
 
Tào Thắng ở điện thờ thần linh tại gia
“Tôi giải bùa nhiều lắm, nhớ không hết. Có cháu kia ở Thủ Đức, TP.HCM bị người khác bỏ bùa nên bị điên mấy tháng. Đầu tháng 6 lên đây, tôi cúng giải 3 ngày thì khỏi luôn. Tôi là đời thứ 10 của dòng họ làm thầy Tào và giải bùa ngải. Làm nghề này phải có căn duyên, học hành nghiêm túc và phải tu nhân tích đức. Làm bậy sẽ bị phản, con cháu không làm ăn được, ốm yếu, có khi chết, bản thân mình cũng có thể bị điên”, thầy nói.
Để chứng minh “sự học” của mình, Tào Thắng đưa tôi xem một thùng sách đã ố vàng viết bằng chữ Hán cổ và một đống đồ hành nghề cúng, giải bùa lỉnh kỉnh. Theo anh Hà, trong hệ thống tín ngưỡng của người Tày có Pựt, Then, Tào. Pựt là học thuộc lòng, không cần có chữ. Then chủ yếu là đàn hát cúng tâm linh. Thầy Tào phải học chữ Hán, học xong còn thông qua “hội đồng sát hạch” (gồm những thầy Tào có đẳng cấp và uy tín cao hơn), rồi mới được hành nghề.
Tôi đem những câu chuyện về bùa ngải nghe được ở Ea Tam hỏi bác sĩ Y Bliu Arul, Phó giám đốc BV đa khoa Đắk Lắk, con của già làng huyền thoại Ama H’rin, thì ông phản bác: “Thời ba tôi còn sống ông vẫn không tin bùa ngải. Đôi khi trùng hợp ngẫu nhiên nên họ nghĩ vậy thôi. Ví dụ họ đang ghét ai đó mà đúng thời điểm người họ ghét đang bị bệnh. Thời xưa nhiều bệnh không biết là bệnh gì mà lại chết, hoặc bệnh mãn tính, lúc đó họ đổ cho là bỏ bùa bỏ ngải gây chết”. (còn tiếp)
Sự thật về bùa ngải
Bùa ngải là một trong những hình thức khai triển huyền thuật. Bùa hiểu nôm na là một vật để con người “truyền phép” vào (quần áo, khăn, tóc, móng tay, đồ ăn...). Ngải, theo truyền tụng, thuộc họ thực vật, thân thảo, có củ, là những loại cây có tâm linh được các pháp sư dùng quyền phép truyền vào. Bùa ngải khởi thủy nhằm trị bệnh, trừ tà ma; sau bị một số người ác tâm sử dụng cho mục đích xấu.
Ở VN, người ta thường đồn người Nam giỏi bùa ngải vì chịu ảnh hưởng của huyền thuật Cao Miên (Campuchia). Người Trung biết về thư phù vì ảnh hưởng của triều đại Chiêm Thành (Chăm Pa) tinh thông về phù thư, đối ếm. Người Bắc giỏi về độc trùng do chịu ảnh hưởng của người Trung Hoa cổ chuyên dùng hương mê và thuốc độc.
Theo các nhà khoa học, cái gọi là bùa mê có thể là do các vị pháp sư đã biết và kết hợp một số loại thảo mộc có tác dụng gây mê tạm thời lên thần kinh khiến người bị “bỏ bùa” rơi vào trạng thái mơ hồ, thiếu kiểm soát; hoặc dùng độc dược, hóa chất, năng lượng phóng xạ nhưng người bị hại lại tin bị trúng bùa ngải.
Quang Viên (Thanh Niên)

Có thể bạn quan tâm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

null