Bạn cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đồng hành trong cuộc sống của mỗi chúng ta là những người bạn. Từ lúc biết giao tiếp, con người bắt đầu biết kết bạn. Có những người bạn từ lúc chập chững biết đi, bạn hàng xóm, bạn cùng lớp cùng trường thời mẫu giáo, tiểu học, trung học, đại học và trong cuộc sống sau này. Có những người bạn vẫn bên nhau dù năm tháng đi qua, nhưng cũng có những người vì lý do nào đó mà không còn liên lạc trong một thời gian dài. Họ trở thành bạn cũ. Bạn cũ nhưng kỷ niệm thì không cũ. Và trong thời đại ngày nay, khi mạng xã hội, các phương tiện liên lạc ngày càng phổ biến thì những người bạn cũ trong một lớp học, một xóm nhà xưa thường có khuynh hướng tìm về bên nhau để ôn lại chuyện buồn vui thời trẻ dại.
Khi ta lớn dần lên thì những mảng ký ức, những kinh nghiệm sống cũng dày dặn theo. Trong vùng ký ức được lưu giữ ấy có ngày thơ bé mong mẹ đi chợ về để được nhận quà vặt; những ngày lang thang cùng bạn bè hàng xóm bắt chuồn chuồn, châu chấu hay hái cây trái quanh nhà. Ký ức tuổi học trò thường rõ nét nhất với những ngày cùng bạn đến trường, cùng học, cùng chơi bao nhiêu là trò tinh nghịch. Nhớ cô bạn ngồi gần bên vẽ rất đẹp, cứ mỗi giờ vẽ lại giúp mình họa những nét chính để mình chỉ việc đồ lại và tô màu. Nhớ đám bạn trai trong lớp hay xé giấy làm máy bay hay lén chơi ca rô khi thầy cô không để ý.
Những kỷ niệm ấy tưởng đã ngủ yên thì sau bao nhiêu năm lại trở về sống động khi những đứa trẻ ngày nào giờ đã lên tuổi ông bà được gặp lại nhau. Ngỡ ngàng nhận ra bao vết tích thời gian đã làm thay đổi diện mạo những người bạn năm nào. Có những ngập ngừng, ngờ ngợ, nhưng chỉ cần nhắc đến chuyện xưa là mọi thứ quen thuộc lại trở về. Bạn cũ mà không cũ, mọi kỷ niệm vẫn còn tươi nguyên như thể chưa hề có một khoảng thời gian dài ngăn cách. 
 
Ảnh minh họa (nguồn: INTERNET)
Ảnh minh họa (nguồn: INTERNET)
Có một thời gian khó, cơm không đủ ăn, chăn không đủ ấm. Có những người bạn đã cùng nhau đi qua những ngày nhọc nhằn ấy. Dù thời gian đem đến tuổi già, bệnh tật, nhiều thứ mới xảy ra thì quên ngay mà “chuyện ngày xưa” thì không thể nào quên được. Bạn cũ của tuổi học trò còn gắn với một thời vô tư, trong sáng nhất khi ta có người cùng những chí hướng, cùng chia sẻ ước mơ, hoài bão tương lai. Tình bạn tuổi học trò vì vậy thường gắn với những kỷ niệm đáng yêu, đáng nhớ, theo ta đến suốt cuộc đời.
Bạn cũ, trường xưa. Những phút giây họp mặt ngắn ngủi rồi cũng qua nhưng trong tim mỗi người, những tình cảm gắn bó ấy sẽ còn mãi, để người ta thấy rằng những ngày mình đã sống thật tuyệt vời biết bao. Những cuộc gặp gỡ trong cuộc sống thường được gọi là “hữu duyên”.
Người xưa thường nói, tu trăm năm mới được đi chung trên một chuyến đò. Vậy nên, nếu có cơ duyên để gặp nhau một lần nào đó trong đời, đi cùng nhau một quãng đường tươi đẹp hẳn là điều vạn hạnh. Nếu có một ước muốn thiết tha, nhiều người sẽ mong được trở về cái thời hoa mộng ấy. Thời gian không thể trở lại, nhưng những kỷ niệm vẫn đong đầy là bằng chứng cho một thời rực rỡ đã qua.
NGUYỄN THỊ THÚY ÁI

Có thể bạn quan tâm

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.