Xứ sở những cô gái đi xe máy mặc áo khoác hoa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Đó là tên một cuốn du ký, ghi chép sự việc và cảm nhận về Việt Nam trong vòng ba tuần của một nữ nhà văn Đức.
 
Nhưng khác hoàn toàn với các cuốn sách tương tự ngập tràn các thán từ "tuyệt quá", "thiên đường", "nồng hậu", "mơ mộng", Juli Zeh ném vào người đọc một hiện thực khác hẳn, tinh tế nhưng trần trụi, nồng nhiệt nhưng không đãi bôi.
Đây không phải là cuốn sách có thể đọc để ve vuốt niềm tự hào chúng ta đang thuộc về một đất nước độc đáo, duy nhất, riêng biệt. 
Đây càng không phải là cuốn sách để ta được thỏa mãn trong cái nhìn cảm phục của một người phương Tây về đất nước và con người Việt Nam. 
Cuốn sách này làm được một điều khác biệt, cho người đọc Việt đứng ra ngoài tư thế của người Việt để nhìn vào mọi diễn trình sống thân quen bên cạnh mình.
Thay vì chọn một góc cố gắng đồng hóa cái nhìn của người viết và dân bản địa mong có sự đồng cảm, tác giả cố gắng tô đậm những góc nhìn từ một người ở trong một xã hội khác, tiếp nhận một nền văn hóa, giáo dục khác nhìn về một nền văn hóa, một xứ sở khác biệt. 
Cách nhìn này, nếu người đọc không quá giàu tự ái, sẽ có thể tự rút ra các bài học văn hóa cho riêng mình trong thời đại toàn cầu hóa.
Juli Zeh nhiều lần khẳng định trong sách, đây là những trang du hành, không phải du lịch. 
Du hành bao gồm việc thâm nhập vào đời sống và suy tư trên nền hiện thực ấy thay vì sự thụ hưởng như cách nghĩ về du lịch hiện nay, dù rằng "việc suy tư, dù suy tư theo hướng nào, rốt cuộc cũng dẫn tới một đặc điểm là: tốt nhất bạn chỉ nên ngồi nhà một mình, trên chiếc ghế của bạn".
Nhưng nếu chỉ ngồi trên chiếc ghế của mình ắt hẳn sẽ không thể có những nỗi ám ảnh về việc bán các con chó nuôi thân thiết, không có nỗi băn khoăn về việc phá đi các kiến trúc đẹp, không phải lo lắng trên chuyến tàu ở Hạ Long chao đảo, không phải nén giận trước các du khách phương Tây khác trong cách họ tỏa ra một thứ văn hóa du lịch kỳ dị, không cần ngạc nhiên trước sự thờ ơ của du lịch Hội An. 
Những chú giải về phụ nữ Việt Nam, các lý thuyết về con dốc Bắc - Nam của ẩm thực và nụ cười... sẽ khiến bạn thấy những nghịch lý, những nghịch lý mà khi bơi trong đó ta cứ tưởng thuận dòng.
Vương Tuấn (TTO)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.